Buôn Đồ Người Chết

Quyển 16 - Chương 7: Lão Vu Y Hạ Sơn

Đạo Môn Lão Cửu

09/03/2024

Bước chân nặng nề tôi trở về tiệm, phát hiện Lý mặt rỗ quả nhiên không còn tỉnh táo. Nhìn bộ dạng tôi đầy uể oải, Sở Sở lập tức tiến tới, hỏi tôi Lý mặt rỗ bây giờ ra sao, tình hình đã tốt hơn chưa? Tôi thở dài, không dám nhìn thẳng vào Sở Sở đang tràn đầy sự hi vọng rồi nói "Thật có lỗi, chúng ta đã thất bại. Kẻ kia đã trộm thi phụ kia đi mất rồi, thậm chí còn sát hại người trông giữ tử thi, thật có lỗi..." Sở Sở yên lặng nhẹ gật đầu, cũng không nói gì, nhưng có vẻ trong lòng đang tự trách bản thân mình. Rồi Sở Sở đi đến cạnh giường Lý mặt rỗ nằm, đôi tay trắng nõn như ngọc lấy khăn lau mặt Lý mặt rỗ, khẽ nói "Lý mặt rỗ, chàng là vì ta mới thành như vậy. Chàng yên tâm, ta sẽ không để chuyện gì xảy ra với chàng, cho dù là phải sử dụng tà thuật của Quỷ Y cũng không tiếc!"

Bạch Mi thiền sư một phen kinh ngạc hỏi “A di đà phật, nữ thí chủ, trên thế giới này lại còn có người biết thi pháp Chuyển Tà Thuật?” Sở Sở gật gật đầu “Người đó là mẹ của tiểu nữ.” Bạch Mi thiền sư an ủi “Tình hình bây giờ đã không đến mức quá nghiêm trọng như trước, giặc đến thì ta chống, nước dâng thì đất bồi, hắn đã muốn quyết đấu tới cùng, chúng ta sao tránh được, sống chết một phen này với hắn.” Tôi liền vội vàng hỏi Bạch Mi thiền sư “Đối phương trộm thi thể đó đi nhằm mục đích gì? Chúng ta nên đối phó lại hắn như thế nào đây?” Bạch Mi thiền sư giải thích "Hàng Đầu Thuật kỳ thuật này chia làm hai dạng là Tiền Hàng và Hậu Hàng."

"Tiền Hàng là trực tiếp hạ thủ vào người đó, rồi tìm cách hãm hại. Hậu Hàng là trước hết để cho người đó cùng một loại âm vật nào đó gắn kết, ở cùng một chỗ, tới lúc thì dùng đối âm thi triển, cứ như vậy, âm vật nhận nguyền rủa sẽ ám hại nạn nhân." - "Tiền Hàng chúng ta đã phá, đối phương thẹn quá hóa giận, cho nên chuẩn bị thi triển Hậu hàng với Lý mặt rỗ!" Tôi kinh hãi trợn mắt hốc mồm. Như vậy cũng được ư? Bạch Mi thiền sư nói “Không sai, kì thật với thuật Hậu Hàng, vu sư Thái Lan dựa vào Hoa Hạ Quỷ Y tà thuật mà cải tạo thành, một khi thi triển, e là không ai có thể giải được. Chỉ là bọn chúng không nghĩ tới, chúng ta vẫn có người có thể thi triển Chuyển Tà Thuật?"

Sở Sở nghe xong như lãnh ngộ được gì đó, cao hứng nói “Tiểu nữ cũng có suy nghĩ giống như ngài.” Bạch Mi thiền sư cười gật gật đầu. Tôi đại khái cũng đoán được ý tứ của Bạch Mi thiền sư. Thiền sư có ý để chúng ta lợi dụng Chuyển Tà Thuật để tà thuật hung ác này phản phệ lại kẻ ác kia. Thật giống như đánh bóng bàn, bọn hắn đánh tới, chúng ta đánh lại. Đương nhiên đây chỉ là lý luận mà thôi, muốn áp dụng cụ thể có thể có khó khăn gì hay không? Tôi lập tức hỏi Bạch Mi thiền sư, thiền sư cũng có chút không tự tin “A di đà phật, chúng ta trước tiên thử một phen đi! Nếu như thất bại, đành phải lựa cách khác, tóm lại, lần này mọi người không thể lại có thương vong được…” Tôi lập tức gật đầu, Sở Sở nói hiện giờ cần nhanh chóng đi mời lão vu y mẹ nàng.

Lần này trở lại Bạch Sa thôn, các thôn dân đều rất cung kính, khăng khăng muốn tôi ở lại ăn cơm. Chuyện quá khẩn cấp, tôi nào dám chậm trễ? Cho nên liền đi tìm lão vu y. Đương nhiên lúc lão vu y nghe được có người muốn hại con rể tương lai của bà, liền giận tím mặt, quyết định rời núi. Trên đường đi, tôi nói cho lão vu y, lần này có thể phải nhờ cậy bà thi triển Chuyển Tà Thuật, lão vu y nghe xong liền trầm mặc. Sở Sở lập tức khẩn trương hỏi lão vu y, có phải là có khó khăn gì chăng? Lão vu y thở dài, nói Chuyển Tà Thuật này chính là một trong những Quỷ Y cấm thuật, vì chỉ cần sơ sẩy sẽ phải bỏ mạng ngay tại chỗ. Cho dù bà là cao nhân am hiểu về Quỷ Y thuật, nhưng thuật này, từ trước đến giờ mới thi triển một lần, lúc trẻ do miễn cưỡng mà làm, thi triển xong thì bản thân cũng suy nhược nặng nề, cả tháng sau mới bình phục xuống được khỏi giường. Từ đó về sau, bà không bao giờ thi triển việc Chuyển Tà Thuật nên giờ cũng không biết có thể thành công hay không.

Nghe lão vu y kể lại, tôi như chết lặng đi, Sở Sở cũng không nói gì thêm nữa. Nếu giờ thi triển, khác nào đem sinh mệnh của lão vu y và Lý mặt rỗ ra đánh cược? Cho dù có thành công đi chăng nữa, lão vu y cũng sẽ bị thương nặng, tổn hao nguyên khí. Còn nếu chuyện không thành, tôi không dám nghĩ đến hậu quả. Tôi nhìn lão vu y, cũng không biết lão vu y đối với chuyện này có suy nghĩ thế nào?



Nếu như lão vu y cự tuyệt, tôi cũng sẽ không cưỡng cầu, dù sao chuyện này quá nguy hiểm, bà ấy không có nghĩa vụ, cũng không có trách nhiệm phải làm. Lão vu y đột nhiên hỏi tôi “Lý mặt rỗ là thế nào đối với ngươi?” Tôi còn chưa mở miệng, Sở Sở đã chảy nước mắt nói "Mẹ, Lý mặt rỗ là vì cứu con mà như vậy. Hắn chuyển một phần sự nguyền rủa của kẻ ác lên người hắn, con từ nhỏ tu hành Quỷ Y chi thuật, cho nên bình phục được, nhưng hắn lại không thể gắng gượng..." Lão vu y bỗng nhiên cười "Con có biết chuyện của ta và cha con không?" Sở Sở lắc đầu, tôi cũng đầu óc mơ hồ nhìn lão vu y, không rõ vì sao bà lại bỗng nhiên nhắc tới chuyện này. "Năm đó, ta bị rết độc của Miêu tộc cắn bị thương, lúc hấp hối, là cha con không để ý đến người nhà phản đối, nguyện chuyển độc từ trên người ta sang chàng. Mặc dù ta được cứu, nhưng thể trạng của chàng lại càng ngày càng kém, làm việc gì cũng tốn sức bội phần, thời gian bên nhau của chúng ta lại trôi qua rất hạnh phúc, đều không thua kém gì người khác."

"Cho nên, nếu có thể tìm thấy một nam nhân nguyện chết vì con, nhất định phải giữ thật chặt. Nói thật, trước đây ta thấy Lý mặt rỗ có chút không vừa mắt, nói năng ngọt xớt, tham lam háo sắc. Bản thân hắn có thể làm chuyện này, thật đúng là vượt ra khỏi tưởng tượng của ta, chúng ta là chân truyền của Quỷ Y, coi trọng nhất là tình ý này! Cho nên lần này mẹ cho dù là liều tính mạng, cũng phải cứu hắn, cho dù là có từ âm tào địa phủ cũng phải lôi trở lại..." Lão vu y xúc động nói. Sở Sở lại lo lắng "Mẹ, không bằng người truyền Chuyển Tà Thuật cho con đi? Nam nhân này là của con, để chính con đi cứu." Lão vu y yêu thương sờ lên đầu Sở Sở "Đứa nhỏ ngốc, mẹ lớn tuổi, không còn sống được bao lâu nữa. Nhưng con thì khác, con còn trẻ, sau này còn phải cùng hắn sinh con đẻ cái, tiếp tục phát triển Quỷ Y thuật mà truyền lại cho đời sau." Sở Sở bất đắc dĩ, không nói tiếng nào mà rơi nước mắt, lão vu y từ đầu tới cuối lại luôn mỉm cười. Tôi biết, bà cười là vì đã tìm được một người chồng tốt cho con gái, nên phần nào mãn nguyện!

Trở về tiệm đồ cổ, Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ đã chờ ở cửa. Điều mà tôi không nghĩ tới là, thường ngày Bạch Mi thiền sư luôn chỉ mặc một bộ tăng bào màu xám, vậy mà giờ lại có một sự thay đổi không nhỏ, râu cũng đã cạo, khoác lên mình là một bộ cà sa thủy nguyệt sắc. Từ xa nhìn lại, thật đúng là một vị cao tăng đắc đạo, phong thái hơn hẳn lũ phàm nhân. Trông thấy lão vu y, Bạch Mi thiền sư có vẻ xúc động tiến lên chào hỏi "Linh Lung, không nghĩ rằng lão nạp đời này kiếp này còn có cơ hội được gặp lại nàng." Lão vu y nhìn thoáng qua Bạch Mi thiền sư, thản nhiên nói "Sao, ngươi cũng nhúng tay vào chuyện này?" Bạch Mi thiền sư nhẹ gật đầu. "Vậy từ hôm nay ngươi đến làm hộ pháp cho ta đi." Lão vu y nói xong, bỗng nhiên ánh mắt chuyển qua Nhất Sơ hỏi "Vị này là..." - "Hương Cảng Mê Đồ quan một vô danh tiểu bối, đạo hiệu Nhất Sơ." Nhất Sơ lạnh lùng đáp

Lão vu y như có điều suy nghĩ, thoáng nhìn Nhất Sơ, cuối cùng cũng thở dài rồi nói "Giống, thật giống". Tôi biết Nhất Sơ thân phận chắc chắn không tầm thường, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, hắn luôn giấu thân phận với tôi. Hắn không muốn nói, tôi cũng không tiện hỏi, tôi cũng không để tâm quá nhiều về chuyện này. Vào trong, lão vu y liền nhìn thoáng qua Lý mặt rỗ, sắc mặt lập tức đen lại. "Đây giống như là triệu chứng của thủ pháp Hậu Hàng? Không phải là... Hậu Hàng chứ?" - "Không sai, đích thực là Hậu hàng." Bạch Mi thiền sư gật đầu. "Nói cách khác, muốn ta dùng thi triển Chuyển Tà Thuật, là lúc mà vu sư Thái Lan ra tay với Lý mặt rỗ, sẽ đem tà thuật của hắn phản ngược lại hắn sao?" Lão vu y hỏi. "Đúng." Bạch Mi thiền sư lần nữa gật đầu. "Vậy Lý mặt rỗ bị vật gì ám toán mà trúng phải thuật kia?" Lão vu y hỏi. Tôi lập tức cầm lấy đỉnh đồng trên bàn trà "Chính là cái này." Lão vu y cẩn thận nghiên cứu cả nửa ngày rồi bỗng nhiên thở dài "Các ngươi có biết, lai lịch của đỉnh đồng này không?" Nghe lão vu y nói như vậy, tôi lập tức hứng thú.

Làm nghề này đều có một cái bệnh chung. Đó là lúc xử lý âm vật, thời khắc làm người ta kích động, hưng phấn nhất, không phải là lúc đã thu phục được âm vật, mà là lúc hiểu rõ lịch sử phía sau âm vật. Dù sao, mỗi âm vật đều ẩn giấu một đoạn giai thoại, lịch sử, truyền thuyết cũng như quá trình hình thành riêng. Chính những truyền thuyết động lòng người này mới khiến cho những thương nhân âm vật hành nghề mấy trăm năm vẫn không suy tàn. Tôi lập tức rửa tai lắng nghe. Lão vu y giải thích nói "Các ngươi nhìn xem dưới đáy đỉnh đồng có khắc chữ, có nhận ra được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Buôn Đồ Người Chết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook