Cân Cả Thiên Hạ

Chương 228: Chương 224: Nỗi đau của người khác luôn là hạnh phúc của bản thân

truonghongsinh1207@

28/06/2018

Thời gian dần trôi, kể từ khi bắt được sâm tinh đã 5 ngày qua đi.

Bên trong không gian vong linh, Xuân Đức đang ngồi cùng Tuyết Anh, Tiểu Thất, Lan Lan,Heo Con( củ nhân sâm tinh biệt danh), Thu THủy, Đại Bạch và Tà Long đang nhìn vào một tấm ảnh kính to lớn, bên trong đang hiện lên tình cảnh cúp đuôi mà chạy của đám người Thanh Trúc và mọi người bên trong không gian huấn luyện.

Xuân Đức liếc qua thấy đa số mấy người bên cạnh đều đang hả hê nhìn những kẻ tội nghiệp bên trong không gian huấn luyện kia, đặc biệt là Tà Long và Đại Bạch hai con hàng này bò lăn bò càng ra mà cười khặc khặc, nhìn mà thấy ghét, Xuân Đức đến bên cạnh Tuyết Anh thì thầm:

" Ngươi có thể áp chế hai tên kia một lại một ít rồi ném vào bên trong không gian huấn luyện không, khi vào trong nhớ đặc biệt chiếu cố tới hai tên này nhé, bắt buộc hai tên này phải nằm trong phạm vi tấn công của phân ảnh kia,ta muốn xem hai tên chết bầm này lúc đó sẽ ra sao. Hắc hắc".

Tuyết Anh đang nhìn về phía ảnh kính kia, bỗng nhiên nghe Xuân Đức nói vậy thì trắng mắt liếc hắn một cái, sau đó không tiếp tục để ý tới hắn lại quay lại nhìn về phía ảnh kính.

Xuân Đức mưu hèn kế bẩn không thực hiện được thì có hơi buồn bực nhưng ngay lập tức hắn lại thì thầm vào tai Tuyết Anh

"[email protected]#$%^&*...".

" 5% Nếu không thì ta không làm việc này đâu"- Tuyết Anh cũng truyền âm lại.

Xuân Đức lắc lắc đầu dơ ra ba ngón tay lên. Tuyết Anh thấy vậy thì thoáng nở nụ cười vui vẻ đạo:

" Một lời đã định, không cho nuốt lời ".

Xuân Đức gật đầu đạo:

" Yên tâm đi ta không bao giờ lừa gạt bằng hữu cả", còn một câu mà hắn không nói mà cũng không dám nói là *Ta với ngươi đếch có liên quan gì với nhau thì lừa ngươi đã sao*, hắn biết hắn mà nói ra câu này thì hắn xác định.



Mọi người xung quanh kì quái nhìn về hai người, không hiểu là hai người lại có chuyện gì lại nói chuyện mờ ám đến vậy. Đang khi mọi người còn chưa hiểu ngô khoai gì thì Tuyết Anh đã bắt hai cái ấn quyết lập tức Tà Long và Đại Bạch bị từng sợi xích màu vàng trói lại rồi ngay sau đó biến mất vô tung vô ảnh.

Khi hai tên to xác này vừa biến mất Heo Con đang nhìn ảnh kính là lên:

" Mọi người xem kìa, Đại Bạch Bạch và Giun Lớn xuất hiện trên đây nè. Hai người bọn họ đang đối diện với tên xấu xa kia".

Nghe Heo Con đạo mọi người lập tức chú ý tới ảnh kính, khi bọn họ quay lại nhìn thì đã thấy tình cảnh như chó nhà có tang của hai tên to xác, Đại Bạch bây giờ phần đuôi đã cháy đen thui, còn Tà Long thì mấy sợi râu uy vũ cũng tiêu biến đâu mất. Quay lại nhìn Xuân Đức thì thấy tên này đang chống nạnh cười vô cùng khả ố thì bọn biết việc mà tên này thương lượng với Tuyết Anh là gì rồi.

Tiểu Lan cười cười nhìn Xuân Đức đạo:

" Đại ca thiệt xấu bụng ".

Xuân Đức ngưng cười, lại gần xoa xoa đầu tiểu Lan nhẹ nhàng đạo:

" Bụng ca ca tốt lắm, ăn gì cũng được á, ca ca còn có thể....", Xuân Đức cầm bàn tay nhỏ nhắn của tiểu Lan lên bỗng nhiên cho vào miệng cắn nhẹ một cái.

Á...Á.....Á

Tiểu Lan bất ngờ không có đề phòng bị Xuân Đức hù cho một trận, tiểu nha đầu vội vàng rút tay trở về, động tác nhanh quá khiến cho nhóc tỳ mất thăng bằng ngã ngửa phía sau, mọi người lại được một trận cười to.

Đang lúc mọi người cười vui vẻ thì sắc mặt Xuân Đức bỗng nhiên âm trầm lại, thấy cảnh này thì mọi người không khỏi ngạc nhiên,tiểu Lan ngồi dậy lo lắng hỏi:

" Ca ca có việc gì sao? sao sắc mặt ca ca không tốt như vậy?".

Xuân Đức nghe tiểu Lan hỏi thì sắc mặt lại như thường đạo:



" Trả là mấy ngày trước ca và đần long ra ngoài có giết một đám ma môn, không ngờ lại có hai linh hồn chạy thoát, chắc là đần long không thèm chú ý tới nên tự do để mấy kẻ kia chốn về,nhờ sưu hồn thuật nên bây giờ cao tầng đám ma môn biết việc này rồi, không những thế không ngờ đám Ma Môn này lại thông đồng với đám Hắc Vương Tông chuẩn bị đi săn giết đần long, việc này là mấy con phi ma trung của ca ca vừa truyền tin về".

" Bọn chúng có lá gan thật lớn,lại dám đi săn giết Long gia gia, bọn hắn không biết Long gia gia đã khôi phục tới bát trọng trung kì Bất Diệt Cảnh sao? vậy mà lại dám đi săn giết, đúng là tự tìm đường chết"- Tiểu Thất cười lạnh đạo.

Xuân Đức mỉm cười nói:

" Làm sao có thể biết được, nếu không nhờ Heo Con cho tên kia hút một phần ba dược lực làm sao có thể nhanh chóng khôi phục như vậy được, mà ca ca cũng không ngờ là những thế lực này giấu quá nhiều cao thủ nữa, càng ngày càng nhiều lão bất tử hiện thân, tu vi cũng không phải hàng xoàng nên từ bây giờ cấm các muội ra ngoài chơi,nghe chưa"- Xuân Đức nhìn mấy nhóc tỳ lớn tiếng đạo.

Tiểu Thất không phục xụ mặt xuống đạo:

" Tại sao lại bất công như vậy chứ, ta còn muốn báo thù cho Y Y ".

Xuân Đức cũng không có tức giận gì cả, hắn ngồi xuống kéo kéo hai má nàng đạo:

" Yên tâm đi, tới khi thích hợp thì người làm ca ca như ta sẽ không để cho mấy nhóc ở trong này buồn bực, bây giờ là thời kì nhạy cảm, đám lão bất tử ngoài kia có tu vi thực sự vượt xa so với mấy nha đầu các ngươi nếu mà các ngươi bị sao nữa thì phải làm sao?"- Xuân Đức nói tới đây thì khuôn mặt thoáng hiện qua vẻ đau lòng.

Mấy nha đầu nghe vậy thì không nói thêm gì nữa, chỉ gật gật đầu mà thôi. Tuyết anh nhìn hắn hỏi:

" Đã có đối sách gì chưa?".

Xuân Đức lắc đầu đạo:

" Còn chưa có, lần này xuất động đều là Bất Diệt Cảnh mà số lượng nghe nói còn không nhỏ nếu như đánh du kích thì sẽ đánh rắn động cỏ vậy không hay, tốt nhất lên kế hoạch tiêu diệt gọn đám này. Mà ngươi có mưu hèn kế bẩn gì thì nói ra đi, miễn sao tiêu diệt được đám lão cẩu kia là được"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cân Cả Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook