Cánh Đồng Bồ Công Anh

Chương 2: Kết bạn

thienbinhzin

17/07/2013

...A , Lâm tới rồi kìa Khang ơi . Mắt cả 2 sáng rỡ

- Nhi than thở " trời , bà biết tui với ông khang chờ lâu lắm không , bà làm gì mà trễ dữ vậy ? "

- Lâm nhoẻn miệng cười hết sức ngây thơ " ờ , tại tính tui vậy , hẹn với ai cũng trễ hết á , sry hen ! "

- khang nói với tới " Ê ! nhanh đi , đã đi trễ còn nhiều chuyện "

Nhi và Lâm cùng chạy tới , cả 3 đi xem phim rất vui vẻ . Sau đó về đi chợ đêm .

-Ê Lâm , tao với mày mua 2 sợi dây chuyền giống nhau đi . Nhi kéo Lâm lại khi đi ngang qua hàng trang sức

- Trời , bữa nay xưng hô mày - tao nha . Lâm trêu chọc

- Thì tại tao thấy mày với khang gọi nhau bằng mày tao thân thiết hơn nên tao cũng muốn gọi vậy . Nói rồi Nhi đỏ mặt , cô nàng này cứ hay đỏ mặt , bất cứ việc gì cũng đỏ mặt

- Ờ , tuỳ mày thôi

- Nè , tao đeo sợi dây chuyền hình chữ L , còn mày đeo chữ N ha . Nhi chọn vừa cầm lên2 sợi dây chuyền có mặt chữ N và L

- Tao đeo mày , mày đeo tao á hả ? lâm trố mắt hỏi

- Bộ không được hả ? Nhi nhìn Lâm ngây thơ

- Ờ tuỳ mày

Bỗng có 2 bàn tay nào đập nhẹ lên vai Nhi và Lâm , thấy có sát khí đằng sau , Nhi và Lâm quay lại . Mặt khang lù lù hung dữ " nè , 2 cô bé , định đánh quả lẻ hả "

- Tính Nhi yếu mềm , nghe vậy cô lắp bắp " ơ , đâu có , tại không thấy khang ở đâu nên ........ "

- giờ thấy rồi nè , có định cho tui mua chung không . Vừa nói vừa lườm Nhi , làm cô suýt bật khóc

- Mu ....u...a thì m.....u..u...a

Cuối cùng cả ba đều lấy sợi dây chuyền chữ F , nghĩa là friend theo như khang dịch

Cả 3 chơi vui vẻ , đến lúc mệt rã rời rồi mới vào một qán kem ngồi nghỉ .

Bỗng ....... điệu nhạc " người vô hình " vang lên . Cả 3 ngồi nghe say sưa , 1 lúc sau Nhi bỗng la lên " á , fone của tui , nãy giờ tưởng nhạc của quán bật " , mếu máo mở điện thoại ra nghe sau đó Nhi xin phép về trước vì hôm nay nhà Nhi có việc . Lúc đó đồng hồ điểm 9 tiếng

Lâm có vẻ như chưa muốn về , khang liền rủ Lâm đi đến 1 nơi

Khi đến nơi , thì

- Wow , có thiệt không đó , sao đẹp vậy , tao thích qá mày ơi

Cả 2 cùng lướt trên bãi cỏ xanh mướt có rất nhiều hoa bồ công anh , cũng chính là loại hoa Lâm thích . Mặc dù trời là ban đêm , nhưng chỗ này vẫn rất đẹp

- Ê ! sao mày biết chỗ này hay vậy . Lâm hỏi khang

- Bí mật , không thể bật mí . khang trả lời với 1 cái nháy mắt tinh nghịch



- Ê mày , hoa này là hoa tao thích á . Lâm vừa nói đùa giỡn với mấy cây bồ công anh

- Tao biết rồi

- Ủa sao mày biết . Lâm nói nhưng mắt vẫn không rời khỏi những cây bồ công anh

- Tại tao thấy mày hay nhìn ra cửa sổ ở lớp , mà theo điều tra thì ngoài cửa sổ có vài cây bồ công anh là đáng chú ý nhất nên tao suy ra vậy thôi

- Cám ơn mày nha , thằng bạn tốt

- Hề hề , có gì đâu

- Ê ! mày đừng chỉ chỗ này cho ai biết hết nha

- Sao vậy , mày gian quá à , muốn chiếm riêng 1 mình hả ?

Ừ , tại tao sợ mấy người nào đó biết chỗ này rồi lại fá mấy bé bồ công anh dễ thương

này nữa . Nói rồi Lâm quay sang nháy mắt với khang , làm cậu sững người

- Ờ , tuỳ mày . khang đỏ mặt ngượng ngùng

- Thôi về ha mày , tao mệt rồi . Lâm đứng fắt dậy vừa nói vừa ngáp

- Ừ , để tao đưa mày về

- Ờ , tao còn chưa quen đường sá ở đây

Trên đường đi , khang hỏi Lâm rất nhiều

- Ê ! mày có anh chị em gì không ? khang hỏi Lâm

- Không , nhà tao có mình tao à , suốt ngày chơi với chị giúp việc

- Ủa , ba mẹ mày đâu ?

- Ba tao đi công tác suốt

- Còn mẹ mày ?

- Mất rồi , mẹ tao mất bên trung quốc nên 2 ba con tao chuyển về đây luôn

- Sao mất vậy , xin lỗi mày nha , tính tao tò mò lắm , nếu mày không thích nói thì thôi vậy .

Nói có sao đâu . Nghe ba tao nói bị bệnh gì lạ gê lắm , nhiễm vào các bộ phận giác quan không hoạt động được nữa , lúc mẹ tao nhiễm bệnh đó , mẹ tao không nghe thấy gì , không nhìn thấy gì , và không nói được luôn . Bác sĩ còn chưa tìm ra bệnh đó là bệnh gì

- Mẹ mày tội gê ha . Nói rồi khang nhìn sang Lâm , thấy mắt cô thoáng đượm buồn

Từ lúc đó 2 người im lặng cho đến lúc tới nhà

Nhà Lâm là 1 ngôi biệt thự màu trắng , phần nhà ở không rộng nhưng phần sân lại rất rộng



- Ê ! vào chơi mày ! Còn sớm mà

- Ừ , vào chút rồi về

Trước khi vào nhà , Lâm và khang fải đi ngang qua 1 khu rừng , mà cũng không thể nói là rừng vì toàn là cây con mới trồng , Lâm dừng lại ở một bộ bàn bàn gế làm bằng gỗ cây đặt ở sân . " Ngồi đây cho mát hen " lâm nói

- Ừ . khang trả lời trong khi mắt thì vẫn đang đảo quanh khu vườn

Chị giúp việc đem ra một số nước ép và trái cây . Lâm bắt đầu nói

- Biết sao nhà tao ở có trồng cây nhiều không ?

- Sao vậy ? khang hỏi

- Mắt Lâm lại đượm buồn , cô khẽ nói " vì mẹ tao thích rừng cây , nhất là bồ công anh , như tao tên Lâm vậy đó , mẹ tao cũng tên lâm , mẹ tao là Trịnh Nhã Lâm "

- khang như hiểu tâm trạng của Lâm bấy giờ , khang nhẹ nhàng đi khám phá khu vườn non , chợt khang phát hiện ra rất nhiều những cây bồ công anh non , khang khẽ reo lên , say sưa ngắm 1 hồi , khang chợt nhìn lại đồng hồ , rồi vội vàng dắt xe ra về

1 năm học trôi qua , tình bạn của cả 3 vẫn vậy , trong sáng , bền vững

Dịp hè , nhà trường có tổ chức đi cắm trại 4 ngày 3 đêm tại Đà Lạt . Tối hôm trước ngày đi , Nhi qua ngủ lại nhà Lâm để sáng hôm sau đi luôn . Thói quen hằng ngày của Lâm là nếu không bận việc gì thì cứ đúng 8h30" cô sẽ lên mạng cho đến 10h , trong khi đó Nhi đi tắm . Khoảng 10h15" , cả 2 không ngủ được , bèn ra ban công ngồi chơi cho mát . Nhi khẽ gọi " Lâm , nói mày nghe cái này nha "

- Việc gì , cứ nói

- Mày thấy thằng khang sao ? Nhi đỏ mặt nói

- Lâm chợt giật mình , cô cũng không hiểu cô giật mình vì cái gì và vì sao lại giật mình . " Sao là sao , ý mày là sao "

- Thì vậy đó , nhỏ này chậm hiểu gê . Nhi lại đỏ mặt

- Lâm chợt hiểu ra và cười to lên " A , nhỏ này gê gê nha , mới lớp 8 mà đã ....... hahahaha "

- Kệ tao mày , quỷ này , mày thấy nó sao , nói nghe coi ?

- Ừ , thì cũng được , đẹp trai , cười duyên , ga-lang , nhà giàu , học được , nói chung rất hợp với dáng em Nhi ........hahahaha

- Thiệt không mày , vậy hồi đi trại tao tỏ tình nha . Mắt cô nàng sáng rỡ lên

- Gì ? có nhanh dữ vậy hông

- Gì nhanh mày , tao thích nó 2 năm rồi đó . Cô cúi gằm mặt xuống e thẹn

- Ừ , tuỳ mày thôi

- Nhưng tao cần mày giúp

- Giúp gì ?

- Đến lúc đi trại cần mày giúp gì thì tao sẽ nói . ok ?

- Ok .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cánh Đồng Bồ Công Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook