Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 108: Tứ đại Tôn Vương

Tần Cảo Học Sinh

30/07/2021

Bốn tảng đá lớn giống như đứng sừng sững ở đáy biển phân biệt đóng giữ bốn phương hướng Đông Nam Tây Bắc , bơi ở đáy biển không thấy đáy này, tôi liền giống như là một con cá nhỏ mà bốn tảng đá lớn kia, chiều cao ít nhất sâu trăm mét !

Trước mắt tôi có thể thấy chỉ có đầu tượng đá , lớn nhỏ của cái đầu này đủ để so với đầu xe của hai chiếc xe tải, thân của tượng đá cụ thể lớn thế nào trước mắt còn không thể thấy rõ.

Nhưng theo tỉ lệ của đầu tượng đá đến xem, bốntòa tượng đá to lớn này tuyệt đối không phải sức người có thể tạo ra.

Trên đèn lặn của chú com lê đôi hai chúng tôi phân biệt chiếu rọi ra một chùm tia sáng màu trắng , theo thứ tự chiếu lên đầu của bốn tượng đá này nhìn đi nhìn lại vẻ mặt của tượng đá này hung thần dữ tợn râu tóc đều dựng đặc biệt là trừng con ngươi!

Lại điều chỉnh đèn lặn chiếu đèn vào trên thân của tượng đá xem lúc này mới thấy rõ nửa thân trên bị cắt của tượng đá.

Hóa ra đây là tượng thần của bốn Thiên Vương bảo vệ thế gian!

Bốn Thiên Vương bảo vệ thế gian cũng gọi bốn đại Tôn Vương là thiên thần hộ pháp(bảo vệ) Phật giáo .

Trì Quốc Thiên Vương phía Đông tay cầm đàn tỳ bà , Tăng Trưởng Thiên Vương phía nam tay cầm bảo kiếm(kiếm quý) Quảng Mục Thiên Vương phía Tây tay cầm một con rắn cũng liền nói là một con rắn đỏ, Đa Văn(hiểu biết sâu rộng) Thiên Vương phía bắc tay cầm ô quý.

Rất nhiều người từng xem Phong Thần Diễn Nghĩa, có một hồi(chương trong tiểu thuyết nhiều tập) nói là nhà bốn huynh đệ Giai Mộng Quan Ma chính là hình thái ban đầu của tứ đại Tôn Vương phân biệt là Ma Lễ Hải, Ma Lễ Thanh, Ma Lễ Hồng, Ma Lễ Thọ.

Nhiều khi tứ đại Tôn Vương còn là tượng trưngcho chính nghĩa ,cũng không biết là ai ở đáy biển dựng đứng tượng thần bốn đại TônVương cao hơn trăm trượng này ,mụcđích có thể là dùng để trấn áp mắt quỷ .

Ông Nhị bơi ở tuốt đằng trước ra hiệu bằng tay ý bảo chúng tôi đuổi kịp ông ấy.

Bơi tới vai tượng thần cách chúng tôi gần nhất ,chúng tôi đáp xuống vài người đứng ở trên vai trái của tượng đá liền giống như đứng ở đỉnh tầng của một tòa nhà cao tầng.

Tòa tượng thần này chính là Trì Quốc Thiên Vương phía Đông tay cầm đàn tỳ dừng ở trên vai nó, tôi điều chỉnh đèn chiếu của đèn lặn cúi đầu chiếu rọi về hướng đàn tỳ bà ôm trong ngực ông ta ,mấy con cá dưới biển sâu không biết tên lặng yên không một tiếng động từ phụ cận đàn tỳ bà bơi đi.

Ông Nhị ra dấu tay bảo chúng tôi nghỉ ngơi một lát lập tức liền lại lần nữa xuất phát ,tôi liếc mắt nhìn Lê Nguyên Giang một cái , cậu ta vẫn là thành thạo cũng không biết cậu ta đến tột cùng có sức thở lớn thế nào.

Tôi chỉ chỉ miệng mình lại chỉ chỉ miệng Lê Nguyên Giang ý bảo cậu ta hít lấy hai ngụm khí oxy.

Lê Nguyên Giang nghĩ nghĩ lại nhìn thoáng qua nước biển phía dưới tượng thần tối đen lại sâu không thấy đáy gật gật đầu.

Để Lê Nguyên Giang hít hai ngụm khí oxy, tốc độ bơi của cậu ta nhanh hơn rồi .

Một lát sau, ông Nhị chỉ chỉ nước biển phía dưới bốn tòa tượng thần ý bảo chúng tôi hiện tại liền đi xuống.

Áp lực nước bây giờ, chúng tôi miễn miễn cường cường có thể chịu đựng lại lặn xuống chỉ sợ tròng mắt đều bị áp lực ép lòi ra nhưng là ông Nhị nếu bảo đi xuống khẳng định liền có ý nghĩ của ông ấy xuất hiện vấn đề gì ông Nhị cũng khẳng định có thể giải quyết.

Liền ở lúc ông Nhị sắp xuất phát ,tôi rõ ràng nhìn thấy thân thể chú com lê run rẩy một cái tuy rằng là ở trong nước biển, tôi cũng vẫn nhìn rất rõ ràng.

Ngay sau đó, thân thể Lê Nguyên Giang cũng run run một cái chỉ thấy cậu ta trợn to mắt miệng ùng ục ùng ục bắt đầu ứa bong bóng, tôi hoảng sợ cho rằng cậu ta không chịu được liền vội vàng rút bình lặn nhét vào trong miệng cậu ta.



Không nghĩ tới, thân hình ông Nhị cũng là đột nhiên giật lùi về sau một cái đều quấy nước biển xung quanh ông ấy thành một vòng xoáy nhỏ.

Loại này di chuyển tuyệt đối không là bản thân ông Nhị đang di chuyển bởi vì động tác kia liền giống như là có người đá một chân vào ngực ông ấy khẳng định là can thiệp của lực tác động từ bên ngoài , lúc ông Nhị vẫn không có dừng lại, ông ấy trừng mắt chỉ vào đỉnh đầu không ngừng vẫy tay ý bảo chúng tôi .

Chạy nhanh đi lên!

Tôi và chú com lê kéo Lê Nguyên Giang , bốn người rất nhanh bơi lên trên bình lặn có thiết bị bơm phồng chỉ cần chậm rãi bơm khí vào trong áo phao liền có thể nổi người.

Nhưng chúng tôi chờ không kịp rồi phải nắm chặt thời gian , trong nháy mắt chúng tôi rất nhanh bơi lên trên mặt biển cơ hồ tất cả mọi người đều đau che trái tim duy chỉ trừ tôi .

"Con mẹ nó! Đến tột cùng là ai vẫn ở sau lưng giở trò xấu!" Ông Nhị mới từ trong nước biển thò đầu r, rút ống thở chửi ầm lên.

Có thể khiến ông Nhị chửi ầm lên ,này khẳng định không phải việc nhỏ.

Chú com lê đã đau đến mặt vặn vẹo mà Lê Nguyên Giang lại đau đến ngất đi.

Tôi nói: Ông Nhị , xảy ra chuyện gì vậy? Vì cái gì cháu không có việc gì?

Ông Nhị nói: Tim của cháu không ở trong thân thể cháu cho nên cháu sẽ không có việc gì, ông bày trận bốn phương máu dương(máu người sống) ở đảo quỷ bị người làm hỏng rồi!

Lập tức chúng tôi bơi về bờ biển, sau khi lên bờ, tôi dùng sức ấn ngực Lê Nguyên Giang vài cái , phốc một tiếng, cậu ta phun ra một ngụm nước biển tỉnh lại.

"Vừa rồi có chuyện gì vậy? Trái tim tôi đau kịch liệt cả người liền ngất đi." Lê Nguyên Giang vuốt đầu có thể vừa rồi hít thở không thông hiện tại vẫn có một cảm giác mê muội .

Ông Nhị đã tháo thiết bị lặn , tạch một tiếng, từ hông rút ra loan đao nói với ba người chúng tôi : Đi theo ông, nhỏ giọng chút nhìn xem đến tột cùng là ai đang phá hỏng trận bốn phương máu dương mà ông bày ra.

Tôi ẩn ẩn cảm thấy trận bốn phương máu dương mà ông Nhị bày ra hẳn là chính là đang bảo vệ thân thể chúng tôi để tránh ở đáy biển xuất hiện nguy hiểm gì.

Giấu xong thiết bị lặn , chúng tôi rất nhanh lộn trở lại lúc leo lên đến đỉnh đảo quỷ nhìn chăm chú, phương hướng kia bốn thanh gậy Đông Nam Tây Bắc tuy rằng đều dựng đứng ở tại chỗ hoàn hảo không tổn hao gì nhưng mảnh vải quấn ở bên trên lại biến mất không thấy rồi.

"Quả nhiên có người ở sau lưng giở trò!" Ông Nhị cắn răng hung tợn nói.

Tôi lần đầu tiên nhìn thấy ông Nhị mắt để lộ tia hung ác, mắt có sát khí!

Tôi ở chung quanh nhìn quét một vòng phát hiện mảnh vải quấn ở bên trên đều bị người buông lỏng ra hơn nữa máu tươi mà bôi lên trên cây gậy cũng bị lau đi.

"Ông Nhị, làm sao giờ?" Tôi quay đầu lại hỏi một câu.

Trong bóng đêm, ông Nhị không hề lên tiếng, thật lâu sau chú com lê chen vào một câu, chú ta nhỏ giọng nói: Nếu người này muốn hại chết chúng ta , kia nó còn sẽ lại đến, không bằng. . .



Lời nói phía sau thanh âm của chú com lê rất nhỏ rất nhỏ.

Một lát sau, chú com lê và ông Nhị cùng lúc dùng sức gật đầu cảm thấy cách này có thể thực hiện!

Ông Nhị nói: Kia chúng ta liền chuẩn bị xuống nước đi, cầm lấy trang bị, đi.

Tôi cũng không hỏi nhiều liền đi theo bọn họ lại lần nữa về tới bờ biển dưới núi đá có một hang nhỏ, ông Nhị nói: Tiểu Lê, cháu vừa mới bị sặc nước biển rồi lần này đừng đi xuống liền ở đây đợi chúng tôi trông trang bị là được.

Lê Nguyên Giang còn muốn nói cái gì nhưng ông Nhị ngăn trở cậu ta.

Ba người chúng tôi vác thiết bị lặn, bình khí oxy, lại lần nữa xuống biển, chờ lúc nước biển chôn đến chỗ cổ tõm một tiếng chui vào.

Ông Nhị không cho chúng tôi bật đèn lặn mà là bẻ ba que phát sáng cắm ở bên hông mình, như vậy liền có thể phân rõ vị trí mỗi người.

Trong bóng đêm, ba que phát sáng tỏa ra ánh sáng xanh thăm thẳm coi đây là tín hiệu, chúng tôi xếp thành hình chữ "nhất"(一), ông Nhị ở phía trước, tôi ở giữa, chú com lê ở cuối cùng.

Đang bơi đi xuống , tôi ẩn ẩn cảm thấy không thích hợp .

Phương hướng lần này chúng tôi bơi cùng lần trước không đúng! Hơn nữa hoàn toàn là trái ngược nhau, lần trước vào trong nước là bơi theo hướng đông nam , lần này lại là bơi theo hướng tây bắc.

Bởi vì không bật đèn lặn, tôi cũng thấy không rõ vẻ mặt của ông Nhị chỉ có thể đi theo ông Nhị vẫn bơi về phía trước.

Bơi bơi, tôi càng cảm giác ông Nhị bơi quá nhanh rồi, tôi và chú com lê đều có chút theo không kịp rồi, tôi đang muốn nhanh hơn tốc độ bơi về phía trước bỗng nhiên có người ở phía sau bắt lấy cổ chân tôi.

Tôi hoảng sợ, ở trong nước biển tối tăm, tôi quay đầu lại nhìn thoáng qua, chú com lê rất nhanh bơi tới, bật đèn pin nhỏ, sau khi có tia sáng bắt đầu ra dấu tay cho tôi.

Sau khi chú ta ra dấu tay xong tôi không khỏi nghi hoặc khó hiểu.

Ý tứ của chú ta là nói: Ông Nhị này không thích hợp, hơn bảy mươi tuổi thế nào càng bơi càng nhanh? Người bình thường căn bản không có thể lực như vậy !

Nhưng là tôi tin tưởng ông Nhị , tôi lắc lắc đầu, ý bảo chú com lê sau đó thò tay chỉ chỉ vị trí ông Nhị bơi đi ý tứ là nói không có việc gì, chúng ta bơi nhanh lên đuổi kịp ông Nhị liền được rồi.

Nhưng chú com lê nói cái gì cũng không bơi nữa, chú ta móc ra bảng nhựa mang theo bên mình, lấy ra bút chì, viết xuống một câu như vậy trên bảng nhựa .

"Tôi nói ông Nhị, chúng ta bơi về hướng tây bắc , lách qua mặt sau của đảo quỷ ôm cây đợi thỏ nhìn xem là ai đang phá hỏng trận bốn phương máu dương."

Đây là câu đầu tiên, sau đó chú ta rất nhanh viết xuống câu thứ hai.

"Nhưng là ông Nhị này lại muốn đưa chúng ta bơi về hướng biển sâu!"

Tôi cả người hoảng sợ, vội vàng bật đèn lặn cường lực chiếu về hướng mà ông Nhị bơi đi nhưng lúc này nhìn lại trong đáy biển tăm tối nơi nào còn có bóng dáng ông Nhị?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chuyến Xe Bus Số 14

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook