Có Lẽ Là Yêu

Chương 3: Điện thoại

Lý Lý Tường

10/07/2013

Vệ 6Khanh từ ftrước tới 6nay vốn e3thuộc trường 46phái hành 8động, ngày 2hôm sau liền 3clấy số fđiện thoại f6của Chu 54Dạ, gọi ehồi lâu f6vẫn không 7thấy có9người nghe ccmáy, hắn bnghĩ buổi 49tối lại fgọi tiếp. 9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng buổi fetối khi gọi7lại thì dđược thông 25báo đã khóa 2máy. Ngày 9hôm sau gọi 77lại, vẫn dlà tắt máy. 68 © DiendanLeQuyDon.comTừ đó, 40điện thoại bckhông liên d5lạc được b0nữa. Từ 19khi hắn tung 0hoành tình e5trường tới 6anay, chưa fbao giờ thất 4bại như f2vậy.

Lúc fVệ Khanh 5egọi điện 0fcho Chu Dạ, d6là lúc cô d5đang đi c3dạo quanh bmấy cửa7hàng. Đi 1qua một cửa 6hàng bán 4quần áo 19nữ hạ giá cmở nhạc aầm ĩ, nênd0không phát 3ahiện ra có atiếng điện 99thoại. Cô 8không khỏi evui mừng, 1dđồ ở5cửa hàng 12này ít khi c6giảm giá 4nhiều như cvậy. Vì 3thế chen f3vào đám bđông chật 4fchội, bắt efđầu chọn 10đồ. Đúng 6là cuối cbtuần, lượng 64khách đông dnghịt, mọi bngười đầu 47đầy mồ b6hôi, vẫn 4điên cuồng 0cchọn đồ. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrời sinh a5phụ nữ 2có bản tính 3cuồng nhiệt b7với mua sắm.

Chu 47Dạ nhìn c0lướt một f2hồi, phát e5hiện một 2bộ váy liền c8áo màu trắng,bdây đai lưng 76màu xanh nhạt, cbên hông 04còn có những 1họa tiết 3mờ ảo,1atoàn thân 1dđược thêu 3atinh xảo, ckiểu dáng a6thanh nhã, 3càng may mắndhơn là cỡ 7S, vừa vặn evới số 47đo của dcô. Cô có 19khung xương 7tinh tế, 91vòng eo nhẹ 4nhàng, đai alưng thắt bở phía c8sau người, bdcàng làm c0dáng ngườiaathêm yểu 9fđiệu. Môi 44đỏ như danh đào, 9beo thon như adáng liễu.

Cô 0bán hàng 5đứng cạnh bhết lời 33khen ngợi: 5e“ Tiểu ethư, chiếc bváy này chỉ0có cô mặc 41đẹp, quả 8cthực giống 2như được 41may theo số 3đo của 71cô vậy. 05 © DiendanLeQuyDon.comMẫu hàng 8này không 96có nhiều, 37đây là 86cái cuối 76cùng!” ChuDạ ftin tưởng80lời của 56cô ấy, ngay fkhi cô vừa 30thử chiếc dváy này đã 2có ba người 82hỏi cô là 62thấy ở 2đâu, khi 1biết đây 11là cái cuối 81cùng chỉ cebiết ngậm 47ngùi thở ddài khôngethôi.

Chính e1cô cũng cảm acthấy thập b9phần vừa 3lòng. Tuy frằng đã 3ahạ giá,a0nhưng so với f9cô mà nói 6vẫn là đắt, 6cắn răng 8amột hồi, 5vẫn quyết 3định racdmua. Đóng agói, cho vào 5túi, giao 0dtiền.

Lúc 3mang túi đồ acđi ra, sờ f4túi mới 0phát hiện fkhông thấy 76điện thoại 7đâu nữa. f8 © DiendanLeQuyDon.comNhất định f6là vừa rồi e3thử đồ 9đã đánh 80mất, vì 6thế vội 1chạy lại 33tìm kiếm axung quanh. e0 © DiendanLeQuyDon.comCác cô bán 34hàng đều dnói không fnhìn thấy, dflàm cho càng 0bnóng vội, 76cẩn thận 74tìm kĩ. Mượn e8điện thoại 5bcủa người 62khác gọi 43lại số dmình, đã 6nghe thấy 2báo tắt 3máy, không 1ecòn nghi ngờ cgì nữa, 9chắc chắndlà bị trộm 9fmất rồi. 3d © DiendanLeQuyDon.comKhông còn 1dcách nào 03khác, ở 4khu vực bảo 0an của cửad3hàng báo amất trộm axong, ủ rũ 79ra về.

Đầu 2cnăm nay, mỗi 4dngười đều 1mất 1, 2 acái điện 18thoại, phòng dakí túc xá 5của cô có b4 người, 17không ai may cmắn thoát 9khỏi, trong 00đó, một 4người đã62mất 3 cái feđiện thoại, b7cứ mất 44lại mua, b7mua lại mất, 8tuần hoàn 2cnhư vậy. b8 © DiendanLeQuyDon.comDuy chỉ có 8Chu Dạ là 93tới tận ebây giờ ffmới xui xẻo.

Vì 68thế đành e2thông báo etin tức ở ftrên mạng e5nói mình 7fbị mất 0điện thoại,d0có việc 4bgì thì gọi 0evào điện 7thoại ở 8kí túc. Thực 54ra, bình thường cecũng chẳng 3ai tìm cô efcả.

Vệ 0Khanh gọi bmãi mà không fathấy cô d7bật máy, fcó chút không 5kiên nhẫn. a © DiendanLeQuyDon.comVốn định fatrực tiếp 9tới trường 84tìm cô, nhưng 81nghĩ nghĩ flại, lại 6tạm thời3akiềm chế. 5 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ dù 61sao vẫn chỉ 33là sinh viên, 66vẫn cố bfgắng là 12sinh viên3ftốt, cho 3nên, cái a9gì cũng phải 7atừ từ, 6tiến hành 20chậm mà f9chắc, tốn 1achút thờic6gian cũng 8là đáng 97giá. Con gái 37bây giờ 5thay đổi fxoành xoạch, 7đủ loại 4tính cách, 65hắn ở giữa bđám mỹ b0nhân, tự dbnhiên hiểu 4sâu về những 21điều này.

Người 26này là ma 2quỷ, suốt ngày 3dmê hoặc 47người khác d8phạm tội a3trầm luân, 7tiền tài 9vật chất, cdục vọng 5đủ cả, 9dvạn kiếp 9bất phục.

Lại ftới cuối 0tuần, Chu e6Dạ theo thường 6lệ đến a6“Vương 56triều” 3bđi làm. 8b © DiendanLeQuyDon.comChân trước e3mới vào 2cửa, đã 70nghe thấy f6giọng của 21Thịnh tổng bphía sau:99“Tây Tây, 82điện thoại 91của cô sao 01không liên 89lạc được?”

Chu 81Dạ cho rằng 12hắn tìm 3mình có việc, 1fvội giải 44thích: “Thịnh ctổng, ngạid4quá, tôi 6bvừa mất ađiện thoại. f © DiendanLeQuyDon.comNgài tìm 5ftôi có việc c8gì thế?”

Thịnh 9tổng nghe 2xong hiểu 7ra, hóa ra 1là mất điện adthoại, thảo 1nào không 0aliên lạc dđược, 8nói: “Quán 5bar giờ thiếu 6người phục a3vụ, muốn 4hỏi cô ngày d4thường có ctới làm 53được không, 4tiền lương 2không thành 9vấn đề.”

Chu b7Dạ trầm bangâm sau một 17lúc lâu, 2nói: “Thịnh 7tổng, ngài 4cho tôi cóf5thời gian 6suy nghĩ đã.” aHàng đêm 72điên đảo 32cuộc sống, 5cô chỉ sợ 39ăn không 0tiêu, dù 23sao việc 4chọc mới 1là quan trọng 6nhất. Thịnh a4tổng nghe2thấy cũng ekhông làm 6khó cô, chỉ 93nói: “Vậy 7cô cứ suy 4nghĩ đi nhé.”

A 26Tề sai cô 1emang rượu 7Đoan Chi 69tới bàn e3cho khách. f © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn ra bxa xa, thấy dở đó chỉ 03có duy nhất e8một người 63đàn ông, 76lẳng lặng c4ngồi trong 0góc, không 89có bạn gái, dcũng không d7để cho 59ai có cơ chội tới 1gần. Nghĩ 8rằng, người d5này không aphải tới emuốn mượn 4rượu giải fsầu đấy 9fchứ?

Vừa 48đặt rượu d7xuống, liền ffthấy người dđó cười 18với cô, a3“Tây Tây 9tiểu thư, 4có thể uống 5một chén 13chứ?”

Chu 92Dạ nghe thấy 30hắn gọi 84tên mình, 0trong lòng 6hoảng sợ, 2cẩn thận1nhìn lại 14mới nhận bra hắn chính 17là hoàng eđế lần ctrước giá 69lâm “Vương53Triều”. 1 © DiendanLeQuyDon.comCàng nhìn 92càng giật cmình, trong 4lòng vô cùng 2lo lắng.

Vệ 9Khanh hôm 4nay mặc âu 0aphục, caravat 12đã tháo 8lỏng, áo 3khoác cởievắt ở bên 3cạnh, nút cáo ở cổ 2btay đã được bbcởi, lộ 7ra vẻ phóng atúng ươngacngạnh. Chu 4Dạ bỗng dadưng nhớ dtới buổi blễ trao giải 8lần đó, 2fcàng nhìn59càng cảm d6thấy giống. 99 © DiendanLeQuyDon.comNhưng trên 04mặt cũng 5ckhông dám 1dbiểu lộ 09ra, cho dù f8đúng thì 5thế nào! fHắn dường 0như còn chẳng e4nhớ cô là 1ai.

Hạ aquyết tâm,cô 04quay sang cười 0nói: “Ai 35za—— tiên 3sinh, tôi 1còn phải33làm việc!” bNgười muốn 58tới gần 9cô không 5phải là 4không có, 46cô đã sớm5quen với 30việc này.

Vệ 0Khanh lười 4biếng dựa dvào sofa, 8nói: “Tiếp 31tôi uống 65rượu cũng dlà việc 5làm của f8cô. Tiền f8boa bao nhiêu 4tùy cô.” 2Lời tuyên 7bố này của 7hắn làm 8eChu Dạ phải 74suy nghĩ. 4 © DiendanLeQuyDon.comBình thường 2btiếp khách 52uống rượu, 47phục vụ21sẽ được 8trích phần 1trăm hoa hồng. 6 © DiendanLeQuyDon.comMỗi buổi d0tối nhờ 3đó mà thu 4nhập không 4ít.

Chu dDạ tới ađây để 90kiếm tiền 23, có thể fkhông cần alàm việc amà vẫn có etiền, cớ 7sao mà không elàm? Biết eông chủ dsẽ không f2nói gì mình, 2fvì thế ngồi 1ở ghế 1đối diện, f6nói: “Đây 1elà do anh 53nói.” Hướng 0dhắn cười, d3rồi kêu dhai chai rượu cđắt nhất. b6 © DiendanLeQuyDon.comTính cô vốn 5phúc hậu, e6thấy tốt bmới làm, 4không quá6ctham lam.

Vệ 3Khanh cầm 9bchai rượu 08rót thay cô, 8nói: “Có 1thể uống dbao nhiêu athì uống, 57không cần ecố gắng f1quá.”

Chu eDạ cảm 6fthấy người 09này vô cùng 91kỳ lạ, 6rất quan f7tâm người fkhác, nhưng 88tửu lượng 3của cô ở 6nơi này, e9chỉ sợ e7xứng đáng 7dlàm sư phụ

Hai f1ly rượu 3vừa đặt 2xuống, mùi 4rượu sực 05lên mũi, 7toàn thân bnóng lên,d4mặt đỏ 87bừng.

Vệ cKhanh thấy cmắt cô đỏ 9ngày, đã 1fngà ngà say, 22xua tay nói: cf“Được36rồi, đêm 7bnay cô có fthể trở f4về nghỉ 6angơi.” Rồi 5clại gọi 82Thịnh tổng f8tới, “Thịnh3tổng, vị 87tiểu thư banày có vẻ 6không thoải 30mái, tôi 1thấy là 5vẫn nên 0cho cô ấy avề nghỉ engơi cho tốt.” 5eThịnh tổng 56gật đầu 7biết điều, 3vội nói: b“Được7được, 9cTây Tây, 11hôm nay cô 2về nghỉ 1ngơi sớm 5đi.”



Chu a5Dạ không e2nghĩ rằng b7chuyện như e0vậy là xong, bthật sự 7chỉ là uống6rượu mà 7dthôi, hơn bnữa, lại dcòn cho cô enghỉ sớm. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô cũng không abtừ chối,a3cảm ơn Vệ 95Khanh rồi bđứng dậy 1cmuốn đi.

Vệ 0Khanh lại c4gọi cô lại: 9“Tây Tây 5tiểu thư, 75chờ một 1chút.” Từ 0trên sofa,4đưa cho 29nàng một 1bcái hộp

Chu 1eDạ nhất 27thời không 7có ý nhận e3lấy. Vệ 1Khanh cười: 4“Yên tâm, d2đây chỉ alà thù lao fgiúp tôi b6uống rượu.”

Chu 41Dạ mới 3đưa tay 91nhận lấy, blại hỏi: f“Là cái f2gì vậy?” b7Cô nghĩ tốt 08nhất vẫn 0cnên hỏi 90cho rõ, nếu edlà đồ bình 4thường thì 0không sao, 1chứ đã 21là đồ quý 9giá, thì 8không thể c9nhận được.

Vệ 03Khanh nhíu amày, hỏi 1lại: “Cô f4cho rằng 5elà gì?”

Chu 89Dạ cảm 4thấy người 78này rất a0khó ứng d4phó, liền achuyển đề 47tài, cười06nói: “Tôi 5acó thể mở d1ra xem chứ?”

“Đương 3nhiên có fthể.” Vệ 85Khanh nhún bvai tỏ vẻ 44không ngại.

Chu b9Dạ mở giấy 0gói, vừa e5thấy vỏ 19hộp bên a1trong, liền abiết là cdi động. 08 © DiendanLeQuyDon.comĐây là 7dòng sản 3phẩm mới a6nhất của dNokia, còn achưa có tung 8ra trên thị 6trường nội 98đia. Cô 2biến sắc, 81rốt cục 26hiểu được abngười này dsuy nghĩ vô 6cùng sâu 0asắc. Đưa 61điện thoại e4cho cô, cũng bkhông phải 7elà ngẫubnhiên.

Nội 87tâm hoảng 61sợ, đương 5nhiên hiểu 78được mục c2đích của 86hắn. Còn cchưa mở 62hộp ra đã 6fmang trả 77lại, cười 58nói: “Tôi b2nghĩ tôi ckhông cần a7sử dụng3điện thoại bcnày.”

Vệ deKhanh thản 8dnhiên hỏi: 6“Chẳng 7lẽ Tây Tây 9tiểu thư 7không cần?”

Chu dDạ cười: 3“Thực 9bkhông khéo, cngày hôm c2qua tôi vừa 0dmua một 88cái rồi,4nếu không 75thì nhận 9cũng không 2tệ.”

Vệ 3dKhanh “À” b1một tiếng, 48giương mắt 53nhìn nàng, 5ccười nói: a3“Không 7cai ngạiecó nhiều cđiện thoại 40đâu.”

Chu c7Dạ lập 8tức đứng cdậy: “Đủ d9dùng là 72tốt rồi.” a8Hạ thấp c2người xuống 9chào xong baliền quay 98người rời 8đi.

Vệ 3Khanh cũng 4không ngăn e9cản, nhẹ 1anhàng xoay 6axoay ly rượu atrong tay. 67 © DiendanLeQuyDon.comXem ra giai 61nhân này 66là một 9đóa hoa afhồng hương 9fdiễm, trênffngười vẫn 3còn không 9bít gai nhọn.

Một 3lúc sau, c5một cô e8gái xinh 9đẹp tự fnhiên lại 7gần bắt d7chuyện với bVệ Khanh, 4cũng không eaphải lúc 8Vệ Khanh dthích, nên 95hắn cũng 91đứng dậy dbrời đi.

Chu 9Dạ trở ccvề, thời b1gian vẫn 37còn sớm, a1thân thể 7tuy rằng 2mệt mỏi,70nhưng mãi 8mà vẫn 6không ngủ dđược. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrong phòng, 4một người 01đang rấtevui vẻ ôm 3điện thoại 23tán gẫu a5với bạn ftrai, người 3còn lại bdđã đi ra 8ngoài, còn 0Lưu Nặc 08thì đang f7ngồi xem 2phim, cố 4ý không d0đeo tai nghe, dmở loa ầm 3ĩ, vô cùng 66ồn ào. 0 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ lăn bqua lăn lại 48mãi không aengủ được, 5nhìn cô 7bạn có b7vẻ sẽ 4cngồi buôn 7fchuyện suốt ađêm, đành 0phải dậy 5mặc áo, bmở cửa cađi ra ngoài.

Tháng 49, gió đêm 43mát lạnh, e7thoảng qua 8bên người, bgiống như 4gió cũng 3thở dài. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ 1mãi không 8còn chỗ 2nào để 92đi, đành 6phải đi aatới phòng 3vẽ. Hàng 5hiên vắng 6lặng không 3tiếng động, 5ngọn đèn 5csáng le lói. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô mở cửa2phòng vẽ, a0trong nháy 56mắt cảm 62thấy thật 76ấm áp, 1cứ như bvậy im lặng 9tự tại. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhìn lên fetrên bàn dcó một atập tranh, 2amột dãy 9achữ tiếng d2Anh, tực7nhiên cảm 6thấy buồn 22ngủ. Chính elúc muốn 7bước vào c3mộng đẹp 0thì lại6nghe thấy dtiếng bước 1chân, lập 3ctức bừng etỉnh.

Trương 8Suất đẩy c7cửa bước 4fvào. Cô 62còn đang 7buồn ngủ 1nhìn hắn, 7hỏi: “Đãe3trễ thế 1này, bạn bctới làm 8gì thế?” 9Giọng nói 60mơ hồ không 49rõ.

Trương 2fSuất mở d4ngăn kéo 9lật tới 6lật lui, a6nói: “Quên b4lấy vài 1thứ .”

Chu 7Dạ dùng 1tay xoa xoa 0mắt, thở c9dài: “Phòng c4vẽ này 4dường như 4chỉ có65hai người 9fchúng ta 7thường 83tới.”

Trương efSoái cười: ed“Lớp 804 ddường như fcchỉ có 7hai người 9chúng ta 6ahọc bài.”

Cô c6cũng cười, a6nghiêng đầu 51nói: “Trương fSuất, bạn blà người dở đâu? 8Sao không 9về nhà?”

“Vì 3sao phải 31về nhà?” e9Trương Suất ahỏi lại ccô.

Cô fquanh co một 75lúc, nói: 7e“Bạn không 8biết là acký túc xá d8——” 3rất ầm 88ỹ? Sửa flại: “Ở bnhà so với e6ở kí túc 02xá thoải 84mái hơn, fdít nhất 96ở khía afcạnh tắm6giặt.” c7Trương Suất 1achỉ biết 0bnhững thứ ftốt, hoàn aetoàn không 4hay biết avề những 2điều phiền 4toái.

Cô 0đoán gia 9cảnh Trương 7Suất không 5tệ, chẳng 50những những 8dụng cụ 9sử dụng edtrong mỹ 5dthuật tạo 6hình đều flà đồ dtốt, mà 1quần áo 7acủa cậu 1bta cũng toàn 14là đồ cđắt tiền. c © DiendanLeQuyDon.comRất ít 5nam sinh có 16thể gây fđược sự 7bchú ý như 0cậu ta, 6mà thực 0ra, cũng 35rất ít cnam sinh có bđủ điều f0kiện như bcậu ta vậy.



Trương 7Suất nhớ 6tới một 05chuyên, hỏi 69cô: “Mình 35gửi tin c8nhắn cho 1bbạn, sao 61không trả 1elời vậy?”

Chu 63Dạ vội 47nói: “Gửi 90khi nào? eNgại quá, 4mình vừa 3mất điện 86thoại, khôngenhận được 1ctin nhắn.”

Trương 2Suất gật bcđầu, “Tốt 07nhất sớm demua một a4cái đi, d7nếu không 7tới lúc24có chuyện decần lại 9không biết 2tìm bạn 2aở đâu.” d8Chu Thị f8vội hỏi 5chuyện gì. 4 © DiendanLeQuyDon.comHắn nói: d1“Câu lạc 2bộ mỹ 77thuật chuẩn f7bị mở 60một buổi e4triển lãm 68tranh quy fmô lớn. 3 © DiendanLeQuyDon.comHỏi bạn acó bức 7cnào không, 6có thể 2đem tới.”

“Oa, 6cthật chứ? aMình sẽ evề tìm 9xem. Đúng 3rồi, quốc e2hoạ có 5dđược không?eMình còn 04mấy bức 4bthư pháp, 7nếu cần bathì tớ f1mang tới.” f0Thư pháp 7của Chu 0bDạ cũng 7không phải elà xuất 0sắc lắm, cdnhưng vẫn 0dcó thể 8cđem ra cho5fngười khác cngắm được.

Trương edSuất trầm 8ngâm: “Tác aphẩm thư b4pháp thì 18có thể d4đưa cho fbên câu 9lạc bộ 55Lan Đình, fdbọn họ deđang chuẩn 2bị tuyên 4truyền cho 77tân sinh5viên bên 23đó, bạn 91mang tới c3đó, bọn 90họ cầu 8còn không b6được. 1 © DiendanLeQuyDon.com” Chu Dạ 7nói mình 09cũng không 7quen biết 3bên câu f8lạc bộ 77Lan Đình, 6Trương Suất 8liền nói 4thay cô lấy 3dtranh mang 7qua đó. 52 © DiendanLeQuyDon.comLại hỏi 39cô khi nào 5thì mua điện2thoại.

Chu fDạ phiền fanão nói: aa“Thích admột sản e8phẩm của d6Nokia, nhưng 38mình chưae4đủ tiền amua.” Chiếc 9dđiện thoại 9kia rất 4đẹp, lại 3tinh xảo, 23ứng dụng b9rất tốt, 8nhưng giá c2trên thị 3dtrường 6phải tới beba ngàn tệ, 1Chu Dạ đương e0nhiên không 0đủ tiền f3mua.

Trương 1Suất nghe 8xong, liền 1nói: “Mình 12có một 5người bạn, 2chuyên bán6hàng xách ctay, giá ccả phải 6bchăng. Nếu cfbạn muốn cthì mình 5sẽ nói 3với cậue2ta.” Chu daDạ nghe cxong mừng arỡ, hỏi 7agiá thế 9nhưng lại 3rẻ gần 61một nửa,6đương nhiên e6là quyết 6định mua. 79 © DiendanLeQuyDon.comTrương Suất 19làm việc a2cẩn thận, dnếu không d0phải là abạn bè 4tin tưởng, 48sẽ không bgiới thiệu b4cho cô.

Mãi b4tới giờ 3kí túc gần 4đóng cửa, d2cô mới 7lười biếng d9trở về. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrên đường dgặp Tất f8Thu Tĩnh 04tự học 73trở về, 3trên vai 57đeo túi 9xách rất 91to, giống celúc Chu Dạ 34đi học 7hồi cấp 833. Cô trêu dbạn: “Tất dThu Tĩnh, alưng ngươi 2không bị3còng, thực fsự là đại 4fkỳ tích fcthứ tám 5của thế agiới.”

Tất 18Thu Tĩnh aakhông yếu fthế, trả b3lời lại 7một cách bemỉa mai: 85“Chu Dạ, bfbuổi tối e3cuối tuần 7mà ngươi 82lại ở 7kí túc xá, ađây mới degọi là 9eđại kỳ 3ftích thứ4tám của bathế giới.”

Chu 1aDạ nhắc 9etới đến 08việc này 79liền buồn 6bực, đành ccphải nói: 1e“Coi như adta nói không 8lại ngươi, 7dcam bái hạ 9phong.” 64Hai người 5một đường 9chậm rìb8rì trở 49về ký túc c5xá.

Tất 7Thu Tĩnh ehỏi: “Ngươi fbỏ làm d3phục vụ 2crồi hả?” 1eTrong lòng 9cô thở03dài, nói: 97“Không f1đâu, hôm 3nay xin nghỉ e2phép.” 79Chuyện buổi 46tối phát c9sinh, không 4thể nói 39cho người dkhác biết.

Tất ffThu Tĩnh echần chờ 81một chút, f9vẫn là 3nói ra: “Chu 93Dạ, dù 3sao ta vẫn2cảm thấy clàm việc ecở quán bbar không 44được tốt. b © DiendanLeQuyDon.comTuy rằng ackhông có 0gì, lại43phải làm 3bviệc vất 46vả để 3có tiền, cenhưng mà d3nơi ấy, 5elắm chuyện 4thị phi.”7cChu Dạ nghĩ b9thầm trong 8fbụng, cũng 7không phải aelà như vậy, emuốn trêu4chọc bạn 4một chút! 47Trong miệng elại nói: e“Đợi 9khi nào tìm 4được một8fcông việc dtốt hơn, ata sẽ từ 1chức, còn 0dbây giờ, 77ta vẫn cần 3cphải đi ckiếm cơm căn.” Thật 4asự là ở 01nhà không cbiết củi bgạo, dầu 0muối quí b5giá, lúc dđi ra ngoài amới biết, 57mọi chuyện 51diễn ra 3đều cần ctiền, nửa 6bước cũng ckhó đi.

Ở d9phía trước 5cửa kí atúc xã nữ, b5mấy đôi buyên ương 46vành tai cmái tóc a9chạm vào 08nhau, anh 5anh em em, 7không nỡ 7xa rời. 74 © DiendanLeQuyDon.comCũng có ftrường 07hợp, biểu3diễn trước bmặt mọi fbngười. 68 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ nhìn 9fthấy dưới aegốc cây 3abên kia cófbcặp đôi esắp đi cquá đà, datay của 9nam sinh đang 06muốn luồn fvào bên 53trong váy 2của nữ 1sinh. Hai 1người nhìn 92thấy nhưng 2không thể 75nói gì. d © DiendanLeQuyDon.comTất Thub7Tĩnh thở b6dài: “Dù cthế nào 05cũng phải f2biết điểm e4dừng.”

Chu dDạ cười: 8a“Thế này avẫn chưa d8là gì, nghe 12Lâm Phỉ fnói, người 6bên khoa bnghệ thuật, ctrực tiếp blàm chuyện 7ađó ở cầu 23thang…” 3Tất Thu 07Tĩnh ca thán d6ngày phong cdthế hạ, 6sinh viên 8càng không edgiống sinh f2viên.

Chu 59Dạ nói: 67“Ngươi 3có để ceý thấy, 6mấy cô egái đang bthân thiết 8với nam9sinh ở dưới d1lầu, rất 8ít người 6là sinh viên a6khoa nghệ bthuật.” 1Tất Thub4Tĩnh nói: 7a“Đương fnhiên, mấy a0đôi uyên baương này, d2hầu như 5etoàn là 0mối tình dđầu, có eevẻ vô cùng b7thuần khiết. 4 © DiendanLeQuyDon.comMột ngày 5không thấy, dcnhư cách 04tam thu. Còn 6bmấy nữ 48sinh bên f8khoa nghệ 38thuật, thật cfđáng khinh 3thường 7.” Danh 2ftiếng của anhững nữ 5sinh khoa bngệ thuật 3luôn luôn cfkhông được e4tốt.

Hai 9người tám c5chuyện một 1lúc rồi echào nhau, 51ai về phòng 5engười nấy,3ngủ ngon.

Không 7ngờ, tối 2hôm sau Trương dSuất thông 8báo cho cô 07đi lấy f8điện thoại,fbhỏi cô 19có vừa 9eý hay không, 8bđể còn dbiết đường 1trả lại. e © DiendanLeQuyDon.com“Đây là 7chàng lấy5ctừ HongKong, dchỉ có 8thể viết 2được tiếng 6Trung phồn 8thể.”. 91 © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ nói:19“Không csao, như 3vậy là 6được rồi.”. 5e © DiendanLeQuyDon.comGiá rẻ e4như vậy, bcô chẳng 9có gì làc5không vừa 67ý, đối 8với Trương 01Suất vô 5cùng cảm 79kích. Đem cđiện thoại 3tới tổng 37đài, kích ehoạt lại esố sim cũ.

Ngày cmùng 10 tháng10 dlà lễ quốc 1khánh, cũng 8là sinh nhật 79của Lý d0Minh Thành. df © DiendanLeQuyDon.comMọi người 1thường btrêu Lý 2Minh Thành 64sinh ngày 74này, tương 18lai khẳng fđịnh có 4triển vọng. f © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ từ asớm đã dnghĩ xem 3fnên mua quà 58gì, Lý Minh c7Thành chắc fchắn muốn 3amời mọi 9người ăn ecơm, nói fkhông chừng d7còn đi hát 1kara suốt 1đêm.

Cô 61quyết định 3tự mình dviết một 0bức thư dpháp, không 1thuộc sở 61trường7của cô, 98dù sao bây dgiờ muốn 5vẽ tranh, 67cũng không 9kịp. Lại enói, dù 50cô học0khoa Mỹ bthuật tạo f1hình, nhưng 3cũng chưa 19từng tặng 24ai tranh của a7mình cả. c1 © DiendanLeQuyDon.comThật ra, 3viết tự 24cũng rất akhó, không 8giống như 4viết chữ d4nhỏ, là f5viết chữ d3lớn, màu d8sắc đậm 00nét, mà 9cô thì không b1có bản 6lãnh này.

Lật 80tới lật c3lui nửa 9ngày, quyết 3định viết 96tô thức 《 0Hậu Xích bBích phú e6》. Sở 5dĩ không eviết 《 e4Tiền Xích 5Bích phú 3》, đơn 5giản là cvì số lượng 2từ ít hơn. 3 © DiendanLeQuyDon.comTừng bước 3từng bước 71khối đại 1thể chữ 8liễu viết 9xuống, tinh 1tế xinh0đẹp tuyệt 1btrần, nghênh 4ngang tị 5đoản, khiến cfngười trước 84mắt sáng8dngời. Người 2atrong nghề 4cũng chỉ b8biết cô 60viết pha 7giống thời 53cổ “Đài 65các thể”, 4tuy thiếu 3mất thần 5bvận của 1chành văn 41liền mạch 3lưu loát, 60nhưng trongfthực tế bcó thể 9hù dọa 5bngười thường. 3 © DiendanLeQuyDon.comDù sao cô 8cũng chỉ b1là muốn 49dọa người, 79không vọng 80tưởng mình 31có thể 0trở thành 72nhà thư 7dpháp.

Cô a0ở phòng 63vẽ tranh 1viết suốt 4ba ngày, 31viết đi 3viết lại, 9bởi vì dmột phútbcvô ý, liền 96kiếm củi f1ba năm thiêu 5một giờ, c4lại phải 7viết lại. 12 © DiendanLeQuyDon.comTám thước 42giấy Tuyên 3Thành dùng 35để viết, 4cứ viết emãi, đến 8nỗi lưng ckhông thể 9dđứng thẳng 2dậy, tay e1phải cầm 9không nổi 44chiếc đũa, 93vô cùng 17khó khăn. ad © DiendanLeQuyDon.comTrương Suất 90thấy cô ccố gắng 31như vậy, 5acòn tưởng 7acô sẽ mang 4tác phẩmbđi dự triển 8lãm tranh.

Mười 6emột giờ asáng hôm 17đó cô cuối d8cùng cũng fhoàn thành 3được bức5tranh có 9thể nói c2là tạm 4hài lòng, 0nhưng không e8còn kịp f5rồi, đành aphải nhanh 1chóng cuộn c7bức tranh flại, nhét f9vào trong f7hộp đựng bcầu lông. 0 © DiendanLeQuyDon.comLý Minh Thành 6gọi điện 5cho nàng, cathông báo c6h tối cùng dnhau ăn cơm. aa © DiendanLeQuyDon.comCô ngủ 0một giấc 4ftới giữa e0buổi chiều, 09sau đó rửa 1mặt, trang 7điểm, thay 3bộ áo váy 70mới mua, bbên ngoài dmặc một 9áo khoác 3engắn, nhìn 86vô cùng a8xinh đẹp.

Lấy b1chiếc túi eetreo trên 8ctường xuống, 30đang chuẩn cbị ra khỏi 1bcửa thì c1nhận được 6điện thoại edtừ một 4số lại. b4 © DiendanLeQuyDon.comCô liền dấn phím ctrả lời 63hỏi: “ 2Alo, xin hỏifai vậy?” fĐối phương 1lười biếng dcnói: “Hi, 5Tây Tây!” eThanh âm 1trầm thấp 89gợi cảm, 4vô cùng 7cđộc đáo.

Cô 0sửng sốt, cliền nhớ etới tới 5elà ai, không 3khỏi cau 8fmày lại.

Lời 6aeditor: Về dviệc xưng 6hô của fnhân vật 14với bạn cbè lúc thì 6“ta- ngươi”;99lúc thì 3“bạn- 92mình”, 0ý mình là d3bạn bè 6thân thiết d8thì dùng b“ta- ngươi”, ccòn đối cfvới bạn 8học thông 0thường 1dthì chỉ 5edùng “bạn- 1fmình”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
đấu phá thương khung
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Có Lẽ Là Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook