Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Quyển 2 - Chương 25: ghen, trúng chiêu

Huyễn An Tuyết Hinh

27/01/2016

“Vân Kỳ công tử bây giờ bắt đầu tiếp khách? Là thật sao ?” Đang lúc không khí trong phòng vạn phần xấu hổ, thanh âm mấy người bên ngoài nhỏ vụn nói chuyện nhẹ nhàng tiến vào.

Nhất thời, Mộ Thiên Dao vểnh ngay lỗ tai lên —— “Đúng vậy, Vân Kỳ công tử tuy nói là nam nhân, nhưng so với nữ nhân còn đẹp hơn. Nghe nói Hương Nhi của Xuân Hương lầu còn không đẹp bằng một nửa Vân Kỳ công tử đâu…” Thanh âm này tương đối mà nói có vẻ đáng khinh:

“Nghe nói vẫn còn chưa khai bao nha!” Nói xong, còn phi thường đáng khinh cười vài tiếng.

Nghe đến đó, mông Mộ Thiên Dao bắt đầu ngồi không yên, đương nhiên, nàng cũng không phải là người háo sắc, bất quá, đôi khi sinh lý cần, nàng thì không phản đối chuyện sinh lý cần. Nhìn nhìn Thương Hàn đối diện gấp chằm chằm coi nàng, nàng nhất thời cảm thấy có chút chột dạ.

Chợt, lại ngẩng đầu ưỡn ngực đứng lên, sao vậy nha, nàng chột dạ cái sợi len a. Bất quá, ở đây có đủ loại ái muội, nàng cảm giác yết hầu giật gấp một trận —— Nguy rồi, quả nhiên là đã quá lâu không phát tiết, cư nhiên nổi lên háo sắc tâm đối với chính đồ đệ của mình—— “Sư phụ…” Thanh âm Thương Hàn nguy hiểm gần trong gang tấc, trong mắt quang mang nguy hiểm làm cho Mộ Thiên Dao có chút nhút nhát.

(Dao tỷ a, sắc nữ a, giống ta a *che mặt* )

“Làm gì a, lui ra phía sau một chút ——” Mộ Thiên Dao đẩy mạnh hắn ra, sau đó đứng lên, đi đến bên giường, phủ thêm quần áo: “Đi, chúng ta cũng đi xem Vân kỳ công tử gì đó, nếu thật sự đpẹ như trong lời đồn…”

“Nếu bộ dạng đẹp thì như thế nào?” Thanh âm âm trắc khiến cho nhiệt độ chung quanh kịch liệt giảm xuống —— “Ách…” Khó được khi , mặt nhỏ bé của Mộ Thiên Dao đỏ một chút, sau đó đứng đắn nắm tay để trước môi ho khan một tiếng, nghiêm túc nói: “Không có gì, vi sư căn cứ lời đồn chỉ thuần mang thái độ thưởng thức…”

“Ta khó coi sao?” Thương Hàn nhíu nhíu mày, cúi đầu nhìn nhìn mình, dáng người không tệ, về phần gương mặt, chỉ cần trông khi hắn đi trên đường đã tạo thành sự cố giao thông độ nào là biết, nhưng vì sao sư phụ luôn không nhìn tới hắn? Muốn thưởng thức mỹ nam thì thưởng thức hắn là tốt rồi, chỉ là, lời này hắn không có can đảm nói ra —— không khí ngưng trệ, đột nhiên —— “Phanh ——” một tiếng nổ, đại môn ầm ầm phi lạc, hai người cách cửa khá xa, cho nên đổ chưa nói đến cái gì lan đến, đám bụi bặm nổi lên bị chưởng phong của Thương Hàn thổi bay —— “Phanh ——” cùng lúc đó, một tiếng vang ầm ầm ở trong phòng vang lên. Sau đó chỉ thấy một bóng người chật vật bị đạp tiến vào, giơ lên một mảnh vụn.

“Sao lại thế này?” Thương Hàn chỉnh khuôn mặt tối đên , cũng đúng, tuy rằng không khí không được tốt lắm, nhưng ít ra cũng ấm áp, hắn thật vất vả mới có cơ hội để hai người có thời gian ở chung một chỗ, lại bị phá đám như vậy, Thương Hàn nhất thời phát hỏa —— “Hẳn là đánh nhau đi, sau đó đánh tới phòng ta…” Mộ Thiên Dao đứng dậy, đi qua —— “Hừ, đồ đê tiện ——” ngoài cửa vài tiếng bước chân dồn dập chạy tới, chợt một thân ảnh cao lớn nói toạc ra là từ ngoài cửa lớn bị phá đi đến —— “Ngô…” Trên mặt đất mấp máy bóng người nhẹ nhàng thân ngâm một tiếng, rõ ràng thống khổ vặn vẹo. Trên thân quần áo có chút thoát phá, da thịt non mềm tuyết trắng giấu ở dưới quần áo xanh xanh tím tím, xét thân hình đại khái có thể nhìn ra là một nam nhân —— “Ai ——” Thương Hàn tay lăng không một hấp, nhất thời, bảo kiếm trên bàn liền phi đến tay hắn “Bá…” Bạch quang sáng quắc, hàn khí bức người nhất thời ở tràn ngập trong phòng.

“Cắt ——” một đạo bạch quang hiện lên, nam tử cao lớn vừa mới vào thân thủ chia lìa.

“A… Giết người, giết người…” Mấy tiểu nhị theo sau thông suốt kinh hô.

“Thật sự là…” Mộ Thiên Dao không biết làm sao lắc đầu, sau đó nhìn nhìn đại môn rách nát, còn có người trên mặt đất mềm nằm úp sấp không còn vặn vẹo, nhất thời trong lòng một trận cảm giác vô lực đánh úp lại.

“Còn không kéo hắn ra, còn có nhanh quét tước nơi này một chút! !” Thương Hàn vừa thu bảo kiếm lại, quát bảo mấy người bảo công theo đến.

Bảo công cả người run run miễn cưỡng tươi cười: “Dạ dạ dạ…” Hiện tại là thời kỳ mấu chốt, ngư long hỗn tạp, trong này không biết có những nhân vật gì, đôi khi chết một vài người, cũng không có ai để ý, cho nên, bảo công đâu vào đấy phân phó người phía dưới mau ‘Kéo’ người nọ ra, sau đó lại có mấy người đi vào, tiến hành quét tước, không thể không nói, thái độ phục vụ của nơi này thật sự không tồi. Nhanh thì tốt rồi.

Đã tới buổi tối , bên trong Tiểu Cúc quán náo nhiệt phi thường, thời điểm này đại khái vẫn là kiếm sinh ý nhiều nhất từ khai trương tới nay, Mộ Thiên Dao không yên lòng ngồi ở bên cạnh bàn, một ngụm lại một ngụm uống trà.



Đối diện Thương Hàn sắc mặt đỏ ửng, nhưng tựa hồ lại vẫn không có ý tứ rời đi như cũ.

“Ách…” Mộ Thiên Dao mở miệng nói: “Bên ngoài giống như đang vỗ tayVân kỳ công tử…”

“Hừ!” Thương Hàn uy hiếp trừng Mộ Thiên Dao, sau đó đang chuẩn bị nói cái gì đó, đột nhiên, cái mũi hắn không ngừng kích thích một chút: “Hương vị gì vậy ? ? Mùi hoa sao?” Nghi hoặc nhìn Mộ Thiên Dao, cũng đã tới mùa thu , nơi nào còn có hoa? ?

“Ai, lão đại, mau nhìn…” Mộ Thiên Dao không quản Thương Hàn nghi hoặc. Vốn Mộ Thiên Dao tùy ý ngắm nghía , cư nhiên từ cửa sổ nhìn đến một thân ảnh quen thuộc —— “Ách, cái gì?” Thương Hàn vi lăng, sau đó quay đầu nhìn lại —— “Đó không phải lão Bát sao?” Mộ Thiên Dao kinh ngạc nhìn đối diện một người phe phẩy quạt trắng, ăn mặc một thân quý khí, đầu đội bạch ngọc quan, đang đối ẩm cùng vài nam tử xuất sắc không kém, rất tiêu dao, hảo không được tự nhiên —— “Bát sư đệ?” Thương Hàn kinh ngạc nhìn nam tử đối diện cười đến vẻ mặt sang sảng, không phải là bát sư đệ Thương Tiếu sao? ?

Lúc này, mặt bên trái, thoáng thiên phía dưới, từ chỗ Mộ Thiên Dao liếc mắt một cái có thể nhìn đến, đó là một gian ghế lô thượng đẳng, bên trong có bốn tuấn mỹ nam tử, một người mặc một thân hắc y, vẻ mặt tà khí, phía dưới khóe mắt trái có một giọt huyết lệ đỏ sẫm, thoạt nhìn có vẻ lãnh mạc, dường như còn phong lưu. Trong lòng ôm một người đẹp mặc quần áo mỏng manh… Nữ tử? ? ? Mộ Thiên Dao kinh ngạc trợn mắt to: ” Tiểu Cúc quán còn có nữ tử a? ?”

“Đại khái là mang từ Xuân Hương lầu sang đi!” Thương Hàn không thèm để ý vẫy vẫy tay.

Loại sự tình này rất thông thường, đôi khi người đi dạo thanh lâu còn không phải nam nhân, việc này cũng không kỳ quái.

Đột nhiên, Thương Tiếu cười to vượt quá sức chịu đựng, sau đó, chỉ thấy một nữ tử tuyệt sắc ôn nhu cũng ngồi bên người hắn, tựa bên những người khác, hoặc ôn nhu, hoặc lạnh lùng, hoặc là đạm mạc , thật sự là đủ loại hình a.

Thương Hàn nhìn tình cảnh bên kia, nhất thời, khóe miệng tràn ra một chút cười không rõ ý tứ hàm xúc, ha ha, xem ra, mất đi một cái uy hiếp nữa rồi… Ân uống trà, uống trà…”Thùng thùng thùng…” Tiếng đập cửa vang lên.

(Sau đây là màn ngã ngoạn mục từ trên trời xuống dưới đất của Hàn ca ~(^o^)~)

Ánh mắt Mộ Thiên Dao còn tò mò nhìn bên Thương Tiếu, trong lòng đoán trước, Thương Tiếu này tám phần là đại gia công tử nhà ai, hoặc là hắn cùng bạn nhậu đi lên tìm việc vui , nhưng suy nghĩ chút, đồ đệ này tính cách cũng có vẻ sáng sủa , bất quá, hẳn là không phải người sẽ đến hoa lâu tìm vui vẻ, chẳng lẽ, bọn họ cũng là vì mục đích nào đó mới đến?

“Ai…”Thấy Mộ Thiên Dao cũng không có phản ứng lại, Thương Hàn vội vàng hỏi.

“Công tử, Thư Trúc công tử ngài điểm đã đến đây…” Thanh âm bảo công âm nhu còn có chút nhỏ tế vang lên.

“Lộp bộp…” Mộ Thiên Dao giật mình một cái, sau đó phản xạ tính đứng dậy, chợt, lấy lòng cười cười hướng Thương Hàn: “Hắc hắc, cái kia, đồ nhi a…”(xong tỷ rùi)

Ánh mắt Thương Hàn lạnh xuống, biểu tình trên mặt cũng không biến, cả người ngược lại trầm tĩnh ngồi, một tay không chút để ý quay chén trà, khóe miệng hé một chút tươi cười nghiền ngẫm: “Thư Trúc công tử…”



“Ách…” Mộ Thiên Dao có chút ngượng ngùng, vừa mới rồi nàng nào biết người này vẫn ở lại trong phòng của nàng mà không đi a —— “Hắc hắc, không có việc gì, ta chỉ nghe một chút tiểu khúc…” Sắc mặt Mộ Thiên Dao có chút thẹn thùng, thật giống thời điểm làm ra chuyện xấu gì, đột nhiên bị chính đồ đệ mình bắt gặp xấu hổ như vậy.

“Tiểu khúc…” Khẩu khí Thương Hàn có chút âm dương quái khí, làm cho Mộ Thiên Dao nhất thời có chút không yên tâm.

“Cái kia, ngươi về trước phòng đi, ta tìm hắn nói chuyện phiếm…” Dựa vào, Mộ Thiên Dao đang định phát uy thì —— “Nói chuyện phiếm, sẽ không cho lăn lên giường luôn thôi?” Ngữ khí Thương Hàn càng thêm quái dị , làm cho cơn tức trong lòng Mộ Thiên Dao vừa mới dâng lên chợt tán đi.

“Không phải, làm bằng hữu thôi…” Biết biết miệng, Mộ Thiên Dao mất hết cả hứng thú, đột nhiên cảm thấy có chút buồn bực, ngươi nói, nàng không phải chỉ là tìm một người để phát tiết một chút thôi sao, như thế nào… . Còn bày sắc mặt cho nàng coi. Tuy rằng, nàng tổng cảm thấy Thương Hàn trước mặt không tồi chút nào, nhưng nàng cũng không dám quên, vạn nhất trêu chọc vào, cuối cùng bỏ mặc không xong liền thảm , huống chi… Hắn vẫn là đồ đệ của mình, nàng cũng không muốn thương tổn hắn ——> Lý do của tỷ cực rõ ràng nha ^^

“Ta không nói các ngươi không thể làm bằng hữu, ta là sợ ngươi cùng bằng hữu làm a!” Ngữ khí Thương Hàn chợt biến lạnh, trong mắt hàm chứa một tia thống khổ, chuyện Thương Hồ bao nhiêu hắn cũng hiểu biết một ít, nhưng, nguyên nhân vì như thế, hắn mới có thể thống khổ như vậy —— “Sư phụ, ta sẽ không đi ! !” Nói xong ôm cánh tay, giương giọng rống giận với bên ngoài: “Lăn —— “

Bảo công bị rống một tiếng, nhất thời lạnh run, sau đó sắc mặt có chút khó coi dẫn mỹ nam trong trẻo nhưng lạnh lùng rời đi —— Sắc mặt Mộ Thiên Dao lại càng khó coi, hữu khí vô lực nằm úp sấp ở trên bàn: “Ta nói, rốt cuộc ngươi muốn làm gì a?”

Thương Hàn hơi hơi nhắm mắt lại: “Hừ, tóm lại, hôm nay có ta ở đây, đám hồ ly tinh đừng mơ tưởng tiến vào! !”

“Nhưng ta cơ khát a, ta là một người bình thường, ta cũng cần phát tiết a…” Mộ Thiên Dao hoàn toàn đem mình làm nam nhân, cũng đúng thôi, vài cái đồ đệ này, ở trước mặt bọn hắn, mình mà nói đến đạo lý lớn là không thể thực hiện được .

Khóe miệng Thương Hàn run rẩy cái không ngừng, đồng thời, trong lòng cũng táo bạo không thôi, nhưng hắn là loại người lý trí, càng phiền chán, hắn ngược lại càng bình tĩnh —— 1 cỗ khí nóng rực bắt đầu trào lên, Thương Hàn hơi hơi kinh ngạc, sau đó vội vàng vận khởi nội lực, chậm rãi áp chế cảm giác không khoẻ trong cơ thể, ánh mắt bắt đầu mơ hồ… Tâm, lại co rút đau đớn không thôi, sư phụ, chẳng lẽ đến phát tiết người cũng không nguyện tìm ta sao? ?

“Đột…” Đột nhiên Mộ Thiên Dao ngồi thẳng thân mình, biểu tình trên mặt có chút khó coi, hai chân vội vàng khép lại, vừa mới… Sắc mặt càng thêm khó coi , vốn lần trước bị Thương Hồ quấy hợp, dục vọng nàng cũng chưa hết, nhưng vừa mới, nàng đột nhiên cảm thấy dòng nhiệt lưu chạy qua trong cơ thể, chợt… Liền cảm giác hạ thân có một đạo nhiệt lưu trào ra.

Sẽ không phải thân thích nhà ta đến thăm đi? ? Trong lòng Mộ Thiên Dao đột nhiên suy nghĩ, suy nghĩ đến thời điểm lần trước… Còn giống như chưa tới thời gian a —— “Ngô…” Rồi đột nhiên, Thương Hàn tràn ra một tiếng đãng ngâm ám muội, sau đó vẻ mặt đỏ bừng cắn môi dưới. Ông trời a , vừa mới rồi ở trong não hắn yy sư phụ, cư nhiên thật sự có cảm giác ? ?

(Vụ này hem kêu được ông trời à nha)

“Đông…” Mộ Thiên bị một tiếng đãng ngâm nhất thời này điện giật nảy cả người, đột nhiên cảm giác hư không dị thường, trong phòng bị một trận hơi thở ái muội quanh quẩn… Nhún nhún… Mộ Thiên Dao đáng khinh khép chặt hai chân, âm thầm kêu thảm, xem ra, lần này là … Sao vậy nhỉ, Tiểu Cúc quá này n, mùi hoa trong phòng——yao…”Sư… Sư phụ…” Ánh mắt Thương Hàn có chút mê ly nhìn Mộ Thiên Dao, trên mặt hồng một mảnh, thân thủ khó chịu kéo tay Mộ Thiên Dao, một bên khát cầu nhìn nàng —— “Cái gì… Cái gì…” Mộ Thiên Dao giống như điện giật bỏ tay hắn ra, hít sâu một hơi: “Ngoan, về phòng trước, đợi lát nữa sư phụ tìm một tỷ tỷ đến chiếu cố ngươi a…” Từ phản ứng ngây ngô của người này, Mộ Thiên Dao không khó đoán, người này, tất nhiên cũng giống nàng, tâm hung hăng rút một chút, nam nhân cổ đại sao đều có loại tiết tháo như vậy?

Rủ đầu xuống, vẻ mặt đỏ hồng, trong mắt Thương Hàn lóe một đạo hỏa tinh, sau đó liền bị một đạo tinh quang thủ tiêu:

“Sư phụ… Ta thật là khó chịu…” Vừa nói, vừa vặn vẹo, lung tung xả quần áo trên thân —— Loạt xoạt… Trước ngực tuyết cơ a, nghiêm trọng kích thích ánh mắt Mộ Thiên Dao. (Hàn ca sắc dụ rồi)

Cảm giác trong lỗ mũi có chút ngứa , sau đó cảm giác được có cái quái gì sắp tràn ra, Mộ Thiên Dao vội vàng ngẩng đầu lên, sao vậy này, cư nhiên chảy máu mũi … Xem ra, đã rất lâu không phát tiết , cư nhiên nóng đến như thế này —— nhìn Mộ Thiên Dao vẫn thờ ơ, trong mắt Thương Hàn xẹt qua một đạo ám sắc, sau đó kiên định lột sạch quần áo “Tê kéo…” Thương Hồ phi thường rõ ràng , một tay kéo toàn bộ quần áo trên thân xuống dưới…”Sao vậy…” Mộ Thiên Dao nhịn không được thẳng tắp nhìn lại, trong lòng hô to: xong đời …

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook