Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chương 223: Cung nữ chết.

Xuân Huy Cẩm Y

15/10/2013

Phong bao bạc không xem ra không nhiều lắm, mỗi nô tỳ chỉ có năm lượng, nhưng mà mấy năm nay cung tỳ có đến hơn hai ngàn, nếu như quả thật có tham ô, tuyệt đối không phải là số lượng nhỏ. Thải Thải suy nghĩ, nếu thượng cung cục có làm chuyện như vậy, lá gan thật đúng là lớn.

Nàng không quen với Lý thượng cung, có gặp thì cũng chỉ gặp qua Liêu thượng cung, còn Lý thượng cung thì rất ít khi nói chuyện.

“Nương nương, Lý thượng cung đến.”

Lý thượng cung ước chừng ba mươi, diện mạo có vẻ già đời hơn Liêu thượng cung, sau khi đi vào nàng ta cười nói: “Tham kiến hoàng hậu nương nương.”

“Lý thượng cung, bản cung chưa từng gặp riêng ngươi thế này, chúc mừng ngươi đã trở thành tổng thượng cung.”

“Đa tạ nương nương……” Lý thượng cung cẩn thận đáp lại.

Thải Thải hỏi: “Sắp tới lễ mừng năm mới rồi, bản cung muốn biết, bạc tháng, bạc thưởng có đủ để phát hay không?”

“Dạ, đủ ạ, mỗi nô tỳ sau khi nhận đều có ký vào sổ, ngày mai nô tỳ sẽ đưa đến cho hoàng hậu nương nương xem qua.”

“Vậy thì tốt.”

Tùy tiện nói mấy câu chuyện phiếm, Lý thượng cung liền cáo lui. Thải Thải cảm thấy nàng vẫn còn chút căng thẳng, đang muốn hạ chỉ điều tra, đột nhiên, Như Nguyệt lao vào kinh ngạc nói: “Nương nương, cung nữ mới gặp nương nương sớm hôm nay, đã nhảy giếng tự vẫn rồi!”

Thải Thải mở to cặp mắt: “Cái gì? Em nói nàng ta nhảy giếng tự vẫn rồi?”

*********Thải Thải bánh bao thịt*********

Buổi sáng mới gặp mình buổi trưa liền nhảy giếng tự vẫn, Thải Thải dẫn người đến, nhìn cung nữ đã được vớt lên, nằm trên bãi cỏ. Thải Thải ngồi xổm xuống nhìn thi thể của nàng ta, thân thể đã cứng ngắc, xem ra đã chết được một thời gian rồi. Nàng trầm giọng phân phó: “Tạm thời đem thi thể nàng đến phòng liệm đi.”

“Vâng.”

Mắt thấy sắp đến tết, nàng không hy vọng lúc này khiến cho trong lòng thái hậu không vui, cho nên quyết định âm thầm điều tra.

“Cung nữ này, sớm không chết, muộn không chết, mà gặp nương nương xong lại chết, nhất định là có kẻ biết nàng bẩm báo với nương nương chuyện phong bao, cho nên mới giết người diệt khẩu, gần đây người hậu cung làm việc càng lúc càng hung ác, thói đời thật bạc bẽo.”



Thải Thải bảo Như Tâm đi thăm dò hộ tịch cung nữ đã chết, cho người chuẩn bị chút bạc, cùng y phục vật dụng để làm vật hạ táng theo, đem ra cung, số phận những cung nữ thật đáng thương, cả đời phục vụ cho người ta, đến cuối cùng lại chết trong cô độc như vậy. Thải Thải thở dài, nhìn con hoàng oanh trong chiếc lồng tre nhỏ.

“Đáng tiếc bản cung không biết khám nghiệm tử thi, ta cảm giác nàng ấy có chút kỳ quái, lại không thể nói được là kỳ quái ở chỗ nào.” Nàng cúi đầu, bụng cung nữ kia rất phẳng, lẽ ra nếu bị chết đuối, bụng phải trướng lên mới đúng. Nàng lại giống như không uống phải một ngụm nước nào. Vậy thì nhất định là bị người giết rồi di chuyển xác, nói vậy trên người cung nữ này nhất định còn có vết thương khác nữa.

“Chuyện này không cần đoán cũng biết, nhất định là giết người diệt khẩu, xem ra Lý thượng cung là hiềm nghi lớn nhất.”

Chỉ là, nếu như không có chứng cứ thì không thể tùy tiện kết luận được người ta làm việc này được. Nhưng Lý thượng cung có hiềm nghi rất lớn. Thải Thải cau mày, cũng cảm thấy mặt ngoài hậu cung có vẻ bình lặng, thật ra đã mục nát hỗn loạn không chịu nổi, nàng hạ lệnh: “Bản cung muốn điều tra kỹ chuyện này, nhất định phải tra ra bằng được hung thủ sau lưng vụ án cung nữ tử vong này.” Sẵn tiện, tra rõ án tham ô, để răn đe luôn một thể.

Sở Cuồng vẫn luôn phê duyệt tấu chương, giờ mới ra ngoài uống trà, sau đó nhìn hai chủ tớ không lên tiếng.

Thải Thải chớp chớp mắt: “Trong cung có người chết, chàng một chút cũng không có cảm giác gì sao?”

“Trong cung mỗi ngày đều có thể có người chết, trẫm đã thấy quá nhiều rồi, trẫm nhớ khi trẫm còn bé từng tận mắt thấy mấy thái giám đẩy một cung nữ vào miệng giếng nữa.”

“Thật là coi mạng người như cỏ rác.” Nàng cau mày, đi tới nhéo da mặt hắn: “Chàng xem chàng một chút biểu tình cũng không có, xem ra đã sớm bị tê liệt rồi!”

“Ừ, thấy nhiều quá nên hơi tê liệt rồi, chỉ là trẫm không tỏ vẻ không có nghĩ là trẫm không tức giận.”

“Hoàng thượng quả nhiên là không quá quan tâm chuyện hậu cung rồi.”

“Đó là bởi vì hậu cung đã có quy tắc của hậu cung, bất kỳ nơi nào cũng đều tự có quy tắc của nó cả.”

“Quy tắc chết bầm.”

“Không có quy tắc, người ta làm sao có thể nghe lời nàng được?” Sở Cuồng uống trà xong, tựa vào cạnh giường, “Cái này cũng giống như đánh bạc vậy…… Khụ khụ, trẫm nhắc nhở hoàng hậu một câu, bây giờ đám người Lý thượng cung vẫn còn chiếm tiên cơ, nàng cứ khờ khạo mà động thủ như vậy, coi chừng lại nếm thua thiệt. Còn thua thiệt gì, đến lúc đó nàng sẽ biết, bây giờ nàng thử tự suy nghĩ đi.”

“Cô tức dưỡng gian* ta không làm được.”

Nuông chiều sinh hư, nể quá hoá hỏng (bỏ qua cho kẻ xấu cũng là khuyến khích tính xấu của nó.)

“Vậy nuông chiều mình trẫm có được hay không?” Nói xong, kéo tay nàng qua hôn một chút, Sở Cuồng hôn đủ rồi mới nói: “ Nể mặt nàng thường để cho trẫm hôn, nên trẫm dạy nàng một câu: ‘Kẻ gian có lúc cũng có lợi, bởi vì lợi dụng kẻ gian rất dễ……”

“Vậy theo như chàng nói, thì ta không nên làm vậy, chỉ có hôn đế mới nuôi gian để tự sử dụng, còn thánh chủ thì kiếm hiền tài vì mình bán mạng. Hừ, ta cảm thấy được suy nghĩ của chàng có chút vấn đề đấy!”



“Nói trẫm có vấn đề sao, trẫm ăn nàng!”

*********Thải Thải bánh bao thịt*********

Như Nguyệt dẫn theo một quan khám nghiệm tử thi, cùng mấy nữ quan Phượng Tảo cung, thái giám, đến phòng liệm để khám nghiệm tử thi.

Sở Cuồng đã hủy bỏ cung biên chế cung nữ ở Phượng Tảo cung, đổi thành nữ quan, do vậy nô tỳ trong Phượng Tảo cung đều có cấp bặc, tương đương với một thượng cung cục nho nhỏ. Thải Thải cảm giác được, Sở Cuồng giống như đang giúp mình lập nên một triều đình thu nhỏ, triều đình của riêng nữ nhân vậy.

Sở Cuồng nói, tất cả quyền lực đều nắm trong tay hắn và nàng, như vậy, mọi chuyện đều dễ dàng giải quyết.

Nữ quan Phượng Tảo cung rất nhiều người đều là xuất thân tiểu thư quý tộc, tính cách kiên quyết, làm việc đều đâu ra đó.

Dung mạo xinh đẹp.

Nói chuyện văn nhã.

Để tâm so với người khác lại hơn gấp mười lần.

Vì vậy nữ quan Phượng Tảo cung ra ngoài làm việc, còn chưa tới nơi, đã đủ dọa người rồi.

Trong mắt người khác, đây căn bản chính là giám sát viện của hậu cung.

“Cung nữ này, hoàn toàn không phải chết nước, thứ nhất, trong bụng nàng ta không hề có một giọt nước nào, nếu như sặc nước mà chết, nhất định sẽ có giãy dụa, như vậy sẽ có rất nhiều nước đi vào. Hơn nữa trên cổ cung nữ này có vệt dây. Dấu vết thô mà bầm tím, hẳn là vết dây tơ lụa, hoặc là bạch lăng gì đó xiết chết.” Quan khám nghiệm tử thi nói: “Có thể xác định, không phải tự vẫn mà chết rồi.”

Như Nguyệt lạnh lùng nói: “Người đâu! Phụng ý chỉ hoàng hậu nương nương, nếu tra ra được cung nữ này không phải do tự vẫn mà mất mạng, lập tức phong tỏa thượng cung cục, mọi người không được ra vào. Tất cả các cung nữ tại thượng cung cục, đều do ta, cùng nữ quan Phượng Tảo cung, tiến hàng tra hỏi!”

“Dạ!”

Ngự lâm quân ở bên ngoài đợi đã lâu.

Bây giờ nghe chỉ, liền lập tức đóng cửa thượng cung cục, dán giấy niêm phong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook