Hơn Cả Mê Luyến

Chương 10:

Lệ Sa Tại Hưởng

17/06/2021

"Ai?" Phát hiện ngoài cửa có bóng đen, khuôn mặt đang mỉm cười trở nên lạnh lẽo, Vante lạnh lùng đề cao âm lượng.

“Ừm... là tôi." Lisa đẩy cửa ra nhìn, sự sợ hãi đối với anh vào giờ khắc này toàn bộ đều bốc hơi.

Sắc mặt Vante phát lạnh, lập tức đứng lên, ném quân cờ trong tay, cô gái nhỏ không biết làm sao ngửa đầu ngạc nhiên nhìn hắn.

Một trận tiếng bước chân dồn dập chạy lên cầu thang truyền đến, Lisa xoay người, thấy một người thất kinh đi vào thư phòng.

"Mẹ!" Cô gái nhỏ đứng bật dậy, chạy về phía người hầu gái kia.

"Công tước đại nhân, già thật xin lỗi, trong khi hầu gái phải đi phơi quần áo, Jeny liền tự mình chạy lung tung... già cam đoan tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa!" Người hầu gái ôm chặt cô gái nhỏ, sợ hãi đong đầy trong ánh mắt.

Lisa nhìn về phía Vante, đường cong trên gương mặt điển trai lúc này hiện lên vẻ hung tàn lạnh lẽo, đôi mắt màu lam lạnh lùng liếc nhìn hai mẹ con kia.

"Nó tự tiện chạy vào thư phòng của ta, hẳn là nên bị trừng phạt." Anh vô tình nói.

"Không! Công tước đại nhân, thật xin lỗi, Jeny đã mạo phạm ngài, nhưng nó còn nhỏ như vậy, già nguyện ý chịu phạt thay!" Người hầu gái hoảng sợ hô to.

"Đủ rồi! Không được phép ở trong thư phòng ta la hét." Giọng của Vante càng lạnh lùng hơn."Đi xuống, ta sẽ đem chuyện này giao cho Roniacol xử lý." Roniacol là quản gia ở đây.

Sợ hãi sẽ chọc giận Vante hơn, người hầu gái không dám lên tiếng nữa, khóe mắt rơi lệ ôm con gái mình rời khỏi thư phòng.

Tại sao? Một khắc trước ôn nhu, sau khi có sự xuất hiện của người ngoài, liền đổi thành bộ dạng lãnh khốc vô tình, tại sao lại muốn mọi người đều sợ hãi anh?

Lisa mơ hồ nhìn, ngực hơi run rẩy, nhất thời không thể đem tâm tư từ trên người anh kéo trở về.

"Là ai cho ngươi rời phòng?" Đôi mắt màu lam của Vante lạnh như băng chuyển về hướng cô.



"Cửa phòng không khóa."

"Đó cũng không có nghĩa là ngươi có thể tự tiện đi khắp nơi."

Sự lãnh khốc cùng ngạo mạn của anh sẽ không phải chỉ là một lớp mặt nạ? Hoang mang nổi lên trong lòng, cảm giác của Lisa đối với Vante càng ngày càng hỗn loạn.

"Xem ra tình trạng thân thể của ngươi đã khôi phục hoàn toàn, hiện tại có thể nói chuyện, vậy kế tiếp ngươi nên bắt đầu làm việc rồi." Anh nhếch môi.

"Tôi không hề đồng ý sẽ lưu lại." Cô nhăn mày nói, đáy lòng cũng là tràn đầy do dự.

"Tốt lắm, thế thì chuẩn bị trở về nhà chứa đi."

"Anh! Anh không thể uy hiếp người khác như vậy!" Lisa tức giận vung đôi bàn tay trắng như phấn. Đáng giận, cô có chết cũng không muốn trở lại cái nơi xấu xa đó!

Lisa tự nhận tính tình mình không tính là tệ, cũng coi là người hòa đồng, ừm chính là đại sứ hòa bình, nhưng đối mặt với chuyện chuyên quyền độc đoán này cùng người đàn ông bá đạo trước mắt, lửa giận trong cơ thể cô không khỏi tuôn trào

"Xem ra ngươi đã đồng ý." Đôi mắt màu lam thẳng tắp nhìn vào đáy mắt cô, tìm được sự thỏa hiệp chán nản, "Nhưng ta cảnh cáo ngươi một tiếng, bên cạnh ta trước nay không thiếu phụ nữ, ta mang ngươi trở về, chỉ có một mục đích rõ ràng, là muốn ngươi làm việc cho ta."

"Yên tâm đi, tôi nguyện ý yêu một con sói máu lạnh, hoặc là một con hổ tàn bạo, cũng sẽ không yêu anh, một người lãnh khốc vô tình." Lisa cắn môi, đôi mắt vì tức giận mà ngấn nước.

Vante nhếch miệng, đến gần cô, thuận tay bắt lấy đôi bàn tay trắng như phấn kia, đôi mắt màu lam không che dấu sự lười biếng nhìn cô, "Ta chỉ là đang nhắc nhở ngươi đừng đắc ý vênh váo, quên thân phận của mình, cũng không có nói xác định rằng không cho ngươi yêu ta."

Khuôn mặt Lisa thoáng chốc ửng hồng, hai tay vặn chặt làn váy, lúng túng thay mình "Là do anh lúc trước nói dối tôi"

"Ta chỉ nói là không thiếu phụ nữ, cũng không nói lo lắng ngươi sẽ yêu ta." Trên môi Vante buông xuống nụ cười chói mắt dị thường, làm cho cô xấu hổ tột đỉnh, “Phụ nữ bên cạnh ta chỉ phân hai loại, một loại là không có đầu óc, chỉ có thể giúp ta làm ấm giường; một loại thì có thể giúp ta làm việc, trừ hai loại đó ra, không có loại thứ ba."



"Đối với anh mà nói, đàn bà như thế nào là loại thứ ba?" Cô biết không nên hỏi nữa, nhưng vấn đề này khống chế không được bay ra khỏi miệng, cho dù ảo não cũng không còn kịp rồi.

"Người con gái mà ta yêu." Vante lạnh lùng nói.

Lisa ngẩn ra, có chút kinh ngạc cũng có chút khốn quẫn. Kinh ngạc, là vì cô không hiểu, anh tựa hồ muốn người khác sợ hãi, cũng không cần người khác kính yêu; khốn quẫn, là vì ánh mắt anh nhìn chằm chằm cô, tựa hồ có thâm ý khác, cảnh cáo cô cái gì.

Cảnh cáo cô cái gì? Cô thừa nhận mình đối với anh có một loại tò mò rất sâu, không tự chủ được muốn tiếp cận, nhưng việc này cũng không có nghĩa là cô nhất định sẽ yêu anh, phải không? Đúng là tên xấu xa ngạo mạn...

"Anh có một gương mặt xinh đẹp, tôi tin tưởng nhất định có rất nhiều phụ nữ sùng bái anh, yêu anh, thì làm sao anh có thể dám chắc chắn rằng anh có thể đoán chính xác, loại phụ nữ nào sẽ không có ý nghĩ sai lệch với anh, sẽ chỉ nghĩ làm ấm giường anh?"

Vante nâng đầu ngón tay thon dài lên, lướt qua làn da nơi khóe mắt, cười như không cười "Bởi vì ta có mắt."

"Đôi mắt chỉ thấy được mặt ngoài, yêu một người phải dùng tâm để cảm nhận!"

"Vậy thì sao? Ta không cần."

"Vậy thì để ý cái gì? Tiền? Danh dự?"

Phát hiện cảm xúc của cô có chút kích động, Vante ngược lại vẫn ung dung nở nụ cười, cũng không quan tâm khẩu khí của cô có quá mức vô lễ hay không. Cô cũng giống như vị công tước phu nhân mới nhậm chức tại nhà Hoult, tuyệt không đem đám quý tộc để vào mắt.

"Ta để ý cái gì, thì có liên quan gì với ngươi?" Vante liếc mắt giễu cợt nhìn cô.

"Nhưng tôi nghĩ, tôi có quyền được biết, một gã xấu xa bức bách tôi làm việc cho anh ta, đến tột cùng là người như thế nào?"

"Ngươi không cần hiểu rõ về ta, bởi vì nó không nằm trong phạm vi công việc của ngươi." Vante buông lỏng bàn tay đang giữ cô ra, xoay người đưa lưng đối diện với cô, độc đoán chấm dứt cuộc đối thoại.

Lisa cắn môi, trừng mắt nhìn vào bóng dáng kia, dùng hết khí lực dưới đáy lòng mắng, lại không phát hiện, trong đầu hình ảnh từ đầu đến cuối vẫn dừng lại ở diện mạo ôn nhu mới vừa rồi của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hơn Cả Mê Luyến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook