Làm Sao Đây, Quá Trớn Với Bạn Thân Của Bạn Trai Mất Rồi!

Chương 26: Trà xanh công bị bạn trai bắt gian tại trận (H)

Ngọc Tử Lê

25/03/2022

Bất cứ ai khi đã để người trước mắt ở trong lòng, đều sẽ soi được đến từng chân tơ kẽ tóc.

Trong điện thoại di động của người yêu mình lại có những tin nhắn ngắn không đầu không đuôi trên làn da trắng nõn lúc anh hôn lên lại nhìn thấy những vết đỏ rất nhỏ mà xa lại, thường thường sẽ ngồi cười tủm tỉm không biết vì sao... Lúc anh thử thăm dò sơ sơ, ánh mắt của người yêu luôn né tránh anh, ấp a ấp úng, làm cho anh không nỡ hỏi lại.

Từ lần trước sau khi gặp mẹ của anh xong, người yêu anh lại muốn nói chia tay với anh, quan hệ của bọn họ vẫn đang rất căng thẳng ngột ngạt. Trong quãng thời gian này anh vẫn luôn dốc sức thử mọi cách để bù đắp, dỗ dành cho cậu, lo lắng từng miếng ăn giấc ngủ của cậu, hy vọng cậu có thể hồi tâm chuyển ý.

Anh không muốn làm mọi chuyện thêm rắc rối vào lúc này, vì vậy, những chất vấn giấu ở trong lòng luôn không thể nói nên lời. Có đôi khi, thực sự không kiềm chế được, lời nói đã gần ra khỏi miệng, lại bị anh nén xuống.

Trong lòng không ngừng nảy sinh những nghi vấn, thế nhưng anh chỉ có thể  liên tục đè xuống những câu hỏi kia, vẫn tỏ vẻ bình thường thể hiện tình cảm với người yê.

Trong mối quan hệ này, cho dù có người mắc phải sai lầm trí mạng... thì người ấy cũng tuyệt đối không phải là Diệp Minh.

...

“Ê,” cậu trai vênh mặt hất hàm nói với y, “Anh đã trở về nước, sao mấy ngày nay  không thấy bóng anh đâu?”

“Bận việc thật mà” Người đàn ông  nhìn cậu, cười cười chầm chậm:  “Làm sao, em cô đơn hả?”

“Anh mà có đi làm à?” Diệp Minh cà khịa: “Chả phải anh là rich kid ăn không ngồi rồi đấy thôi?”

“Đúng đúng,” Vệ Gia thong dong đáp:  “Anh là vậy đấy. Có điều, lại nói tiếp... chả phải em cũng là hoa có chủ đó à?”

Mặt Diệp Minh sượng ngắt.

Thoạt nhìn nhóc con này nhìn thật đúng là ngây thơ vô tội, đúng thật như mình chả hề làm điều gì sai.

Y nhìn gương mặt trắng muốt của cậu, vừa mỗi ngày kiểm điểm lại hành vi hèn hạ của mình, vừa chịu không nổi cơn kích động, bắt đầu rờ mó chân tay vào cậu.

Một mối quan hệ vụng trộm xấu xa lại làm cho cơn phấn khích thêm cao hơn.

“Nào, nào, đừng giận mà” y nói: “Đều do anh sai hết, là anh dụ dỗ em….”

Bọn họ bắt đầu hôn môi.

Hôn rồi lại hôn, Diệp Minh mới vươn tay lên  sờ vào cơ thể của y đầy thành thạo, từ bên hông... sau đó đi xuống.

Người đàn ông không hề ngăn cản, chỉ là nhìn cậu với vẻ thản nhiên, chân mày giãn ra, lộ ra nụ cười mỉm bên môi.

Diệp Minh cách lớp quần mà bóp vào ciu y, thứ đồ chơi này ở trong tay cậu đã cứng đến nỗi giống như một cây gươm bị nung đỏ.

“Sao mà… mới đó anh đã cương rồi? Dâm quá vậy hả, bị thằng đàn ông khác sờ đại mấy cái mà đã có cảm giác rồi à.” Diệp Minh không phân tốt xấu, trách móc y.

“Aizzz... ” Vệ Gia kìm lại kích động muốn ưỡn eo, tiếp lời nói chọc của cậu: “Thì đây chả phải là do mới được nếm mùi trai sao? Định lực quá kém...  sau này sẽ khá hơn thôi.”

“Dù gì cũng không cần dùng đến chỗ này.” Cậu trai cười hừ một tiếng.

Vệ Gia hôn gò má của cậu, không tính chối.

Diệp Minh dùng tay xoa bóp, bóp vào một cái, động tác không hề nhẹ nhàng chút nào, lại khiến cho vòng eo của y như tê dại, chỗ ở dưới không ngừng chảy ra dịch như thể hiện cho cơn hứng tình và sự khao khát.

Đối với những đau đớn do đối phương gây ra này, cậu cảm thấy như thật ra trong bụng y vẫn thích lắm.

Hai chân y tự động tách ra, tùy ý để tay của cậu âm thầm luồn vào khe giữa hai chân.

Cho dù dung túng như vậy, Diệp Minh vẫn trách y: “Sao anh mặt dày quá vậy? Bây giờ chúng ta còn đang ở bên ngoài mà.”

“Chả phải thế mới thật khéo sao?” y trả lời: “Trước mặt mọi người, thêm phần kích thích? Em không thấy n*ng hơn à?”

Diệp Minh có hơi bất ngờ: “Có anh mới n*ng ấy... Ưhm!”

Vệ Gia ôm chặt lấy cậu, sau đó nụ hôn càng sâu và nóng bỏng hơn, đầu lưỡi vói vào trong nhờ kẽ hở giữa đôi môi, khuấy động mút vào, hôn đến mức Diệp Minh đã quên mình muốn nói gì.

Vốn đã nói là ngày hôm nay hai người đi ra ngoài chơi, kết quả còn chưa bước chân được lên xe, đã ở dưới lầu làm chuyện xằng bậy rồi.

Tuy là vào  giờ này buổi chiều, ai cũng đang bận rộn, trên đường không có người nào, thế nhưng hai cậu thanh niên cao lớn lại cứ ôm ôm ấp ấp trong góc như thể, cũng đủ gây chú ý cho mấy người tình cờ lướt qua.

Thỉnh thoảng có ánh mắt khác thường bay tới, còn có những ánh nhìn chăm chăm vừa hiếu kỳ lại khinh bỉ, cũng làm cho Vệ Gia hết sức bất mãn. Thế nhưng y mò vào chỗ ‘thằng nhỏ’ phía dưới của cậu, đã nhướng mày lên: “Hừ,  làm thế này đúng là em thấy n*ng hơn thật!... Lúc nào cũng toàn nói một đằng nghĩ một nẻo thôi.”



Thích gì cũng không nói, đúng là cậu ‘trai hư’ thích dối lòng mình mà

Diệp Minh hơi chớp mắt, hỏi:  “...Anh đang mắng em trong đầu đấy à?”

Vệ Gia  nhìn cậu cười:  “Đâu, anh đâu dám chứ.”

Ngón tay của Diệp Minh mò tới chỗ lưng quần của y, sau đó luồn tay xuống hẳn phía dưới, không nhẹ không nặng  mà nhéo mông một cái.

“... ” Vệ Gia vẫn cảm thấy mông bị chơi thế này có hơi kỳ, có điều  chỗ đó khi cậu vừa chạm vào, quả thật có hơi ngứa.

Thật sự là làm gay vẫn thấy sướng được à?  Sau mấy lần, dần dần y cũng không thấy đau đớn như vậy nữa, lúc bị đâm vẫn cảm nhận được cơn đau quái dị, nhưng vẫn phải tự mình sục tay thì mới có thể bắn ra được.

Cây hàng của cậu nhóc này lại thật dữ dằn, mấy lần làm đến cùng, ** y tới khi lỗ hậu phải chịu thua mà mở rộng ra, ngoan ngoãn để con c*c ra vô, thật giống như đã biến thành một cái bao trùm ngoài cây hàng kia, chuyên môn dùng để ép tinh ra cho cậu.

Mỗi lần xong, bản thân Diệp Minh đã thỏa mãn rồi sẽ không để ý tới y nữa, nhưng vẫn sẽ nhìn y tự sục. Bị cậu nhìn, Vệ Gia không được tự nhiên, có điều rất nhanh sẽ dần thả lỏng, y vừa dùng tay sục lên xuống cây gậy th*t cương cứng của mình, vừa kiềm chế nói lời khiêu khích:  “Thế nào?... Hư... Đừng nói, bị em nhìn thế này... thấy sướng lắm...  “

Dưới ánh nhìn của cậu trai, hành vi tự an ủi bình thường vẫn luôn vô vị buồn chán, giờ cũng thành như có gì đó thú vị hơn nhiều, thậm chí còn thấy hơi mắc cỡ.

Đương nhiên Vệ Gia sẽ không đem biểu hiện ra ngoài nét xấu hổ ấy.

... Lúc này, ngón tay của cậu đã trượt vào trong chỗ miệng huyệt còn đóng chặt,  vẫn đang khó khăn khuấy động bên trong, Vệ Gia theo phản ứng kẹp chặt mông lại, sau đó hỏi cậu:  “Em tính làm ở đây thật à?... Ư... Đừng phá nữa mà... Trước khi đến anh đã nong sơ rồi... “

“Chỉ chơi một chút mà thôi, ” Diệp Minh bĩu môi:  “Nong qua rồi mà vẫn chặt như thế, vốn cũng đâm vào lọt mà…”

Không hổ là trai còn truynh hai mươi bảy năm, lỗ đ*t chặt hơn bình thường, lúc cậu dùng ngón tay cắm vào, vị thiếu gia này còn biết để lộ biểu cảm thật đáng để ngắm nhìn.

... Nhìn khó chịu hơn, mang theo một tia nhẫn nại và vẻ kiềm chế, làm cho cậu càng muốn được một tấc lại muốn tiến một thước.

“... ” cảm giác bị cậu trai tấn công rất kỳ quái, Vệ Gia kiềm chế sự thôi thúc muốn bắt tay cậu lại, giọng căng thẳng:  “Chơi thích không? Bên trong của anh vừa ướt vừa nóng...  Lúc đút vào bảo đảm làm em sướng”

Y chớp mắt một cái, thỉnh thoảng quay đầu hướng này nhìn người đi đường, sau đó vươn tay, đem cậu trai che chở vững vàng trong lòng mình, không muốn để cho người khác thấy được bất cứ thứ gì

Mặc dù không thể nào ngăn được những người này đi nói lung tung khắp nơi, nhưng chưa tính tới việc y làm bậy bị người khác thấy,  thì  vẫn phải giữ mặt mũi cho cậu nhóc này chứ.

Diệp Minh không quan tâm, ngón tay lục lọi ngay gần sát cái lỗ, mò đến mức cái lỗ y như muốn nhũn ra.

Chả lẽ tính chơi ngoài đường thật à!? Vệ Gia âm thầm suy nghĩ:... Quên đi, miễn em ấy thích là được.

“Tạm thời chờ chút đã... ” Diệp Minh nhìn y, lộ ra nụ cười ngọt ngào:  “Vào nhà rồi hẵng làm, em không chịu được... Muốn  được... mút cho đã.”

Dù cho chịch ở ngoài rất kích thích, thì sao kích thích bằng việc chén nhau trong phòng đang ngủ chung với bạn trai?

“Ừ... Vào đi thôi... ” y đáp.

Kể từ ngày sau khi Lục Lễ đã về, bọn họ  cũng không làm trong phòng nữa, thường đều là ở chỗ khác, có điều hai ngày nay Lục Lễ có việc đi công tác, chính là thời cơ chín muồi.

... Nếu như quăng hết những cắn rứt lương tâm ở đằng sau.

Vệ Gia hít một hơi thật sâu, cố gắng quên đi nỗi hối hận sâu trong lnfg.

... Nếu như em ấy đã không thấy vui khi ở bên Lục Lễ nữa, thế thì để cho y dỗ người ta.

Mới vừa vào phòng, người đàn ông đã như không thể đợi them nữa mà quỳ xuống, tụt quần cậu, dùng miệng bọc quanh dương v*t của Diệp Minh, đầu lưỡi như cái móc câu mà liếm, xúc cảm từ tưa lưỡi ấm và dày, cái mũi cao thẳng thỉnh thoảng lại đâm vào phần thân cán trên.

“Hộc... ưm…... ” y nuốt ừng ực dịch thể tanh tưởi vào, cũng vì chút nhục dục này mà sinh ra phản ứng.

Kỹ thuật b*scu của y đã nhanh chóng tiến bộ sau một thời gian ngắn, đã có thể phục vụ cho cậu sướng muốn bay lên.

“Anh đừng... Đừng làm ở cửa chứ... Chúng ta lên giường đã... ” cậu trai bị y bú như thế, hai chân như nhũn ra, vừa đè đầu y xuống, vừa rên rỉ nói.

Em ấy tự chột dạ vì đang ‘ăn vụng’ à? Vệ Gia nghĩ.

Y dùng tay vuốt ve vòng eo nhạy cảm của cậu, sau đó lại mút mạnh đến hít một hơi vào, cứ như muốn hút hết cả tinh dịch ra.

“Ưm…... ” Diệp Minh thực sự không chịu nổi, chỉ muốn đè ra người đàn ông dưới thân mình này để đ*t ở trên giường.

Hai người cứ vừa đi vừa hôn nhau, quần áo ném vương vãi trên sàn, cuối cùng cũng đến chỗ cái giường.

Lỗ hậu của y vừa mới bị ngón tay cậu chơi qua, đã quen bị thứ của cậu xâm phạm, lúc này đang ngoan ngoãn ép chặt thứ kia lại, nuốt vào từng chút từng chút một, sau đó ra sức siết vào.



Chỗ ấy bị vò nát, chất lỏng chảy ra, bầu không khí mập mờ tràn ngập.

Cậu trai khẽ hít một hơi, sau đó đùng sức quay qua đánh cái chát vào lưng người đàn ông.

Cơ bắp gồng lên cứng như đá, thỉnh thoảng lại mềm mịn như bông gòn.

“... Ứ..? ” Vệ Gia đột nhiên bị đánh nên rên lên một tiếng từ cổ họng, cái mông bị c*c đâm nên sưng đau ê ẩm.

“Anh chặt quá” Cậu nói như đang trách y “Vẫn không nhiệt tình bằng mông bạn trai em được...  “

“Ức... ” y cau mày phát ra một tiếng kêu khó chịu, nhưng nghe lời thả lỏng lối vào, làm cho cậu có thể đủ để lập tức đút vào.

Cậu trai đang cưỡi ở trên người y phát ra một tiếng tiếng cười giòn, sau đó dùng cây gậy đã từng ** qua bạn tốt của y, giờ lại dùng nó đ*t y, đâm ra vô liên tục, lúc rút ra còn mang theo cả bọt màu trắng, khi đâm vào lại nghe như có tiếng nước ‘lép nhép’ đâu đây.

“... Em.. hư... ” bàn tay của người đàn ông lúc đầu đang mở căng ra, lại dần dần nắm thành quyền.

Ngón tay của Diệp Minh lưu lại dấu tay màu đỏ nhạt trên cặp mông của y, sau đó bẻ ngoặt qua hướng khác, cọ đến chỗ ‘cửa động’ của y, trong giọng nói của cậu mang theo dục vọng khó tả, người kia nghe thấy mà cương lên đến thấy đau:  “Ưhm... Cho thêm thứ khác vào được không..? Nhét ngón tay em vô được không...?  “

“... Đừng làm vậy mà...” lời từ chối không kiên quyết cho lắm.

“Anh à, thôi mà... ”  cậu trai vừa chịch y, lại vẫn nhõng nhẽo với y: “Chỉ một ngón tay thôi….”

Vệ Gia nhíu chặt lông mày, dường như đã dao động:  “...  “

Lúc hai người vẫn đang triền miên với nhau, ngoài cửa phòng truyền đến tiếng vang mơ hồ rất nhỏ.

Diệp Minh sớm đã chuẩn bị tinh thần, lỗ tai run lên, loáng thoáng nghe được tiếng chìa khóa lách cách mở cửa ra vào.

Mà Vệ Gia vẫn đang do dự với yêu cầu quá đáng kia của cậu, y cúi đầu thở hổn hển, cố gắng kẹp chặt hơn ‘thằng nhỏ’ của cậu, cũng hẩy phần bụng và cơ ngực được rèn luyện cực săn chắc lên cho cậu xoa nắn.

Bỗng nhiên, y nghe được tiếng cửa phòng ngủ bị người khác mở ra.

?!

Y mất hết cả hồn vía, theo bản năng phía sau siết lại, tới mức Diệp Minh phát ra một tiếng sợ thở gấp:  “Ưhm... Sao mà đột nhiên...!”

Trong cổ họng cậu trai tràn ra một tiếng rên rỉ, sau đó nắm chặt bả vai y, theo bản năng đẩy thêm vài cái, bắt hết vào trong mông y.

“Chờ đã... Bắn vào rồi...? ” Vệ Gia theo bản năng kẹp vào giữ tinh dịch lại, sau đó vẫn để mông trần ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đứng ở cửa phòng là một người đàn ông mang vẻ mặt giận dữ.

Người đàn ông giận đến mức như đang toát ra ám khí, chứng kiến hết toàn bộ quá trình cảnh thằng bạn tốt của mình bị người yêu mình bắn bên trong, thậm chí  nhìn người yêu đem con ciu mềm nhũn rút ra từ đít thằng bạn, làm anh nặn ra một tiếng cười lạnh từ trong cổ họng.

“... Chính – là – mày – à?” anh phun ra bốn chữ này từng từ một, sau đó cho thẳng một cú đấm vào mặt tên kia.

Tuy Vệ Gia còn đang ở giữa kinh ngạc, nhưng thân thể đã có động tác từ trước một bước, y nhanh nhẹn xoay người né tránh cú đấm từ chính diện, nhưng mới vừa rồi chân y phải vận động mạnh, bị quỳ đến tê dại, nên phải chật vật lăn xuống từ trên giường.

Lục Lễ không nói một lời níu lấy áo của y, sau đó đánh thẳng một quyền lên gương mặt kia.

“... Hự” Vệ Gia chỉ là nghiêng mặt qua, không có tránh, cứng rắn chịu một quyền này. Y quệt qua khóe môi bị chảy máu, vẫn còn cười được với Lục Lễ: “Giờ này mày mới biết?”

Những lời này giống như là một tín hiệu khiêu khích, đốt phừng lên cơn thịnh nộ dành cho hai người.

Sao mà anh không nổi điên được chứ, anh xem một người là bạn thân, một người là người yêu, kết quả lại thấy cảnh bọn họ lén sau lưng anh, làm tình trên cái giường quen thuộc này.

Cơn giận này đến tận từ đáy lòng... Giận người mình tưởng là bạn hóa ra lại đâm sau lưng, lén lút với bạn trai mình vốn là một trà xanh đã không còn cách nào để trị... Hận người ấy vẫn cứ đong đưa không ngừng giữa hai người bọn họ, không hề có ý định nói thêm gì, để kệ họ muốn ra sao thì ra.

Chao ôi, cậu trai ở trên giường thích thú cười cong mắt.

Trước đây thời còn học cấp ba, mấy vệ tinh quanh cậu sẽ thường giành giật nhau để có được cậu, không để ý sẽ đánh nhau, nhưng từ khi tốt nghiệp rồi, đã rất lâu chưa nhìn thấy qua loại này cảnh tượng tương tự này.

Cậu khá là thích nhìn cảnh đàn ông gây nhau vì cậu.

Chỉ là người đàn ông ấy, cặp mắt đã đỏ lên vẫn còn lưu lại một chút lý trí yếu đuối, cắn răng nói:  “... Đi ra ngoài đánh.”

Bọn họ một trước một sau, chia nhau ra liếc mắt nhìn cậu, sau đó không hẹn mà cùng đi ra ngoài trong sự im lặng.

Diệp Minh có hơi sửng sốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Sao Đây, Quá Trớn Với Bạn Thân Của Bạn Trai Mất Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook