Liệp Quốc

Chương 109: Cắt xén

Khiêu Vũ

23/03/2013



Hạ Á cùng đoàn người Ruhr tiến nhập vào lãnh thổ của đế quốc Byzantine, xuyên qua biên giới, đi vào một thành nhỏ ở cực bắc của đế quốc cách biên giới không xa - thành Danzeer, đây là một tòa thành nhỏ với dân số thường trú miễn cưỡng đạt tới một vạn người, bất quá bởi vị trí trí ở gần biên giới, cho nên quanh năm luôn có rất nhiều người qua lại nơi này, trị an cũng có vẻ hỗn loạn, bất quá là cửa khẩu buôn bán cho nên mang tới cho nơi này không ít sức sống.

Lần này chiến tranh cùng người Odin, cho nên chiến khu lâm thời của quân bộ là thiết lập tại nơi đây. (DG : quân bộ tổng hành dinh ở đế đô, mỗi lần chiến tranh sẽ lập một chiến khu quân bộ tạm thời để tiện chỉ huy, nhắc lại cho các độc giả khỏi lầm)

Danzeer cách Dã Hỏa trấn cũng không quá xa, cưỡi ngựa đi hai ngày lộ trình là có thể tới, nếu như phi ngựa chạy nhanh mà nói, như vậy chỉ cần một ngày một đêm là có thể tới nơi này.

Mặc dù chỉ là một tòa thành nhỏ, thế nhưng quy mô cũng lớn hơn gấp đôi so với Dã Hỏa trấn, tường thành cao rộng, thể hiện ra một phần tác dụng quân sự của một tòa thành gần biên giới này-- một khi chiến tranh xảy ra, tòa thành này lập tức trở thành cứ điểm quan trọng của quân đội. Căn cứ theo quân pháp của đế quốc, tường thành này là dựa vào tiêu chuẩn cứ điểm quan trọng mà xây dựng, dày sáu thước, cao mười một thước, bốn gốc tường thành đều thiết lập tháp canh gồ ra bên ngoài.

Dế nhũi lần đầu tiên đi tới Byzantine, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy thành thị lớn như vậy, ánh mắt không khỏi láo liên, so sánh với Dã Hỏa trấn mà nói, ở đây tất nhiên trình độ phồn vinh vượt xa thị trấn nhỏ vô chính phủ kia, quân binh thủ thành cũng mặc đầy đủ trang bị của bộ binh hạng nhẹ, trên tường thành còn cắm nhiều loại cờ tỷ như cờ của hoàng thất đế quốc Byzantine, cờ của quân đội, cờ của quận.

Kiến trúc trong thành rõ ràng so với Dã Hỏa trấn cũng cao hơn nhiều, vừa đi vào trong thành, dế nhũi hầu như không thể dừng cái cổ đang xoay tròn của hắn, liều mạng bành to hai mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

So sánh với Dã Hỏa trấn, ở đây có vẻ văn minh hơn một tí, quần áo của mọi người đi trên đường cũng thoáng sáng sủa hơn, phong cách ăn mặc cũng chứa đựng nhiều bản sắc của người Byzantine : nam nhân đại thể mặc áo choàng thật dài may bằng vải lanh, mang giày có mũi nhọn dài hướng lên trên. Hai bên phần hông của áo choàng được bóp cho hẹp lại thể hiện khí lực cường tráng của nam nhân, mà trên đường cũng thỉnh thoảng nhìn thấy vài nam tử mang theo vũ khí, còn có một ít người mang trang phục võ sĩ, mặc các loại bì giáp giá rẻ hoặc một cái giáp ngực bằng sắt mang trên người huy chương võ sĩ, chẳng qua số lượng so với Dã Hỏa trấn mà nói, rõ ràng ít hơn nhiều lắm.

Các cửa hàng ven đường cũng phong phú hơn, cửa hiệu đều làm bằng sắt. Hơn nữa quán rượu cũng nhiều, nhưng mà làm cho Hạ Á khó hiểu chính là, nữ nhân Byzantine so với Dã Hỏa trấn rõ ràng là bảo thủ hơn , nữ tử đi trên đường đại thể đều mặc áo choàng có mũ, vừa dùng để che gió, vừa lúc che luôn cả khuôn mặt, mà quần áo ở trên người cũng tương đối bảo thủ không ít. Chỉ có một ít nữ tử mặc trên người quần áo hoa quý, được một đám người hầu bao vây bảo vệ, mới có thể mặc trên người các một ít quần áo lụa mỏng được may từ các cửa hiệu quần áo hay các nơi mua bán son phấn các loại.

Thành Danzeer hiện tại bị quân đôi trưng dụng, trong thành nơi nơi đều có thể thấy quân sĩ mặc trang phục của quân đội. Chiến tranh vừa mới kết thúc, những binh sĩ này dường như bắt đầu được nghỉ ngơi, thậm chí thỉnh thoảng từ các quán rượu ven đường còn đi ra vài tên binh sĩ đã say mèm, khiến cho Hạ Á nhìn thấy không khỏi cau mày.

Nơi này quân kỷ thật sự quá lỏng lẻo, tại binh đoàn 13 chắc chắn sẽ không thể nhìn thấy cảnh tượng này.

Danzeer không chỉ có quy mô thành thị lớn hơn nhiều so với Dã Hỏa trấn, mà diện tích canh tác xung quanh thành cũng lớn hơn không ít.

Xung quanh thành là nơi tọa lạc của các thôn trang nhỏ, nơi đó có rất nhiều những mảnh lớn đất canh tác. Thành Danzeer là khu vực hành chính thuộc về quận Moll ở khu vực phía bắc đế quốc, mà quận Moll cũng là khu vực sản xuất lương thực có chút trọng yếu ở miền bắc đế quốc Byzantine. Mà quan trọng hơn chính là, nơi này y nhiên vẫn còn thuộc về phạm vi quản hạt của trung ương, không có bị hoa nhập vào biên chế quân khu Tema-- dù sao đây cũng là nơi gần biên cương, tuy rằng có thể sản xuất lương thực, lại có thu nhập từ thuế mậu dịch, nhưng mà mỗi lần cùng người Odin khai chiến, nơi này liền trở thành nơi bị y hiếp đầu tiên. Cho nên, đám sâu mọt ở trong quân bộ, cũng không ai có ý định chiếm đoạt vùng đất này.

Nói một câu. . . đám tổng đốc quân khu Tema ở nơi này, đã sớm quý tộc hóa quân phiệt hóa sang nơi khác. . .



Thống suất lâm thời của chiến khu là Clark tướng quân đến từ quân bộ của đế quốc, tên gia hỏa này là một người kiên định ủng hộ chế độ quân khu Tema, gia tộc của hắn sỡ hữu một cái quân khu Tema ở phía đông nam của đế quốc, đã truyền thừa được hai đời. Cùng lúc bản thân Clark tướng quân còn đảm nhiệm chức vụ trọng yếu ở trong quân bộ.

Mà khi Hạ Á theo Ruhr đi tới quân bộ lâm thời bên trong thành Danzeer, vị Clark tướng quân này cũng không có tỏ ra nhiều địch ý đối với Hạ Á, tuy rằng dế nhũi đã cấp cho đám quân phiệt bên trong quân bộ rất nhiều phiền phức.

Clark hầu như chỉ dùng một thái độ cực kỳ qua loa, cấp cho Hạ Á một cái nghi thức lãnh huy chương đơn giản đến mức không thể nào đơn giản hơn nữa, hắn đem một khối 'huy chương dũng cảm' bằng vàng nhét vào trong tay dế nhũi, thậm chí cũng không theo quy tắc là tự tay đeo lên người Hạ Á, sau đó ngay cả nghi thức chào của quân đội cũng không có, liền cùng vài tên sĩ quan phụ tá vội vội vàng vàng xoay người rời đi-- phảng phất như nếu hắn ở bên cạnh dế nhũi thêm một phút giây nào nữa thì hắn sẽ gặp phiền toái không nhỏ.

Nghi thức nhận huy chương đơn giản tới mức qua loa, khiến cho Ruhr cũng có chút nhìn không được.

"Mẹ nó, nếu như là tên thỏ mặt trắng Bangfuleite tới đón nhận huy chương, tên gia hỏa kia nhất định sẽ nhiệt tình hơn gấp trăm vạn lần, còn có thể mời cả đống nhân vật quý tộc nổi tiếng tới đây xem nghi thức, nổi kèn đánh trống, thảm đỏ trực tiếp trải dài tới cửa. . . Còn lúc tiểu tử nhà ngươi nhận huy chương, chỉ sợ đây là nghi thức qua loa nhất mà cả đời ông đây từng gặp ."

Hạ Á phảng phất như không thèm quan tâm, hắn cầm chặt khối huy chương bằng vàng nọ, trong lòng dế nhũi rất nhanh tính toán, tính thử khối vàng này đáng giá bao nhiêu tiền. . . Ân, trọng lượng rất nặng, hẳn là vàng nguyên chất đây !?

Người của quân bộ lâm thời cũng không có chào hỏi Hạ Á, Hạ Á trái lại cũng chẳng thèm để ý. Dù sao cuối cùng cũng đến lúc. . . đi lãnh tiền làm công tác, tất cả ăn uống chi tiêu trong suốt hành trình sắp tới đều do quân bộ chi trả.

Một tên sĩ quan quân nhu béo ngậy của quân bộ lâm thời phụ trách tiếp đãi bọn họ (có hay không tất cả các sĩ quan quân nhu đều có bộ dáng óc đầy bụng phệ? - Dế nhũi rất nghi hoặc.)

Hạ Á đối với phương diện 'ăn chùa' thật sự giống như sư tử mở mồm, hắn muốn ở khách sạn tốt nhất trong thành, yêu cầu đem tới thức ăn cùng rượu ngon nhất-- những thứ này đối phương liền sảng khoái đáp ứng, thậm chí tên sĩ quan quân nhu còn kín đáo đưa cho Hạ Á một cái túi, bên trong là hai mươi khối vàng to bằng lòng bàn tay, cầm lên cảm giác nặng trịch! Một khối vàng như thế, đủ để một gia đình nhiều người bình thường ăn xài hơn một năm!

Sau đó, vài con chiến mã thượng đẳng được dắt tới trước mặt Hạ Á, những con ngựa tốt này đều là do quân bộ cấp cho hắn làm vật cưỡi.

Quân bộ lâm thời chỉ có một cái hy vọng chính là: cái tên tiểu tử nhà ngươi, ăn nhanh cầm nhanh rồi mau cút đi cho khuất mắt !

Thế nhưng Hạ Á đã được Ruhr gợi ý, dứt khoát đem bọn sâu mọt quân bộ này 'cắt xén' tới mức tận cùng, hắn 'cắt' ra được vài bộ giáp nhẹ dành cho kỵ binh, những giáp nhẹ này là dùng thép mềm thượng đẳng nổi tiếng được khai thác từ những quặng mỏ miền nam đế quốc rèn thành, trọng lượng rất nhẹ nhưng phòng thủ rất ưu việt, một bộ giáp nhẹ như thế, bình thường chỉ có sĩ quan cấp trung đoàn mới có tư cách trang bị-- mà phải là trung đoàn chủ chiến mới được!

Nhìn tùy tùng của bản thân hắn đều mặc loại giáp này, Hạ Á rốt cục mới thoả mãn. Thế nhưng Ruhr đang ở bên cạnh lại thở dài: "Mẹ nó, ông đây phải lăn lộn trong quân ngũ bảy tám năm mới có tư cách mặc giáp như thế, tên gia hỏa nhà ngươi, cư nhiên ngay cả tùy tùng cũng được trang bị xa xỉ này. . ."

Hạ Á trợn mắt trở thành bạch nhãn: "Việc cắt xén này, hình như là ngươi gợi ý cho ta thì phải !"



Thái độ của đối phượng đã rất rõ ràng: ngươi muốn cái gì ta cũng cho, thế nhưng mời ngươi mau chóng cút đi.

Hạ Á cũng biết điều, đã vớt được đồ tốt, hắn cũng rất nhanh phủi đít rời đi.

Lúc rời khỏi thành Danzeer, hai người tùy tùng của Hạ Á là Tatara và Souleaterr đều cưỡi chiến mã thượng đẳng, mặc giáp nhẹ sang quý nhất, ngay cả yên ngựa cùng bàn đạp đều là những thứ tốt mà chỉ có sĩ quan cao cấp mới có thể hưởng thụ.

Còn Hạ Á thì khỏi nói, hắn mặc một bộ áo giáp trị giá ít nhất là mấy trăm kim tệ, đây là một áo giáp mặc nửa thân trên, thuộc về một loại áo giáp nhẹ, mỗi một miếng lá giáp đều là dùng thép mềm tinh chất tạo thành, chỉ có những vị trí yếu hại tỷ như ngực, lưng cùng hai vai, là được khảm thêm một miếng thép dày. Mà tạo hình của áo giáp cũng là làm theo tiêu chuẩn của hiệp sĩ đế quốc, tuy rằng lấy thân phận hiện tại của Hạ Á, mặc áo giáp hiệp sĩ thật sự có chút quá phận, thế nhưng lần này hắn lập công quá nhiều, đạt được một phong hào đã là chuyện chắc chắn trăm phần trăm.

Hắn đang cưỡi một con cực phẩm chiến mã màu đỏ, chiến mã này là do Ruhr giúp hắn chọn lấy, căn cứ theo cách nói của mập mạp, một con chiến mã đẳng cấp như thế này, cho dù so với vật cưỡi của các tướng quân trong mười ba binh đoàn thường quy đế quốc, cũng là thuộc vào nhóm năm con đứng đầu.

Cưỡi chiến mã thượng đẳng, mặc giáp nhẹ hiệp sĩ, sau lưng còn khoác một cái áo choàng da gấu do quân bộ dâng tặng, mà Tatara và Souleaterr đi theo ở phía sau, mặc trên người một bộ trang bị không khác gì trung đoàn trưởng của một trung đoàn phổ thông, nếu như không biết thân phận thật sự của Hạ Á, bất kỳ ai chỉ cần tùy tiện nhìn sơ đều phán đoán rằng hắn là tướng quân của một binh đoàn đang xuất hành !

Mà so sánh với Ruhr đang ở bên cạnh, người này mới là tướng quân hàng thật giá thật, thế nhưng trái lại nhìn hắn giống như là tùy tùng của Hạ Á.

Vốn Hạ Á còn định 'cắt' thêm một chiếc xe ngựa thượng đẳng, bất quá về điểm này Ruhr cư nhiên lại cự tuyệt.

Cái tên mập mạp này cư nhiên dùng một giọng nói nghiêm chỉnh hiếm thấy của hắn, nói với Hạ Á một câu.

"Quân nhân, không ngồi xe!" Mập mạp trầm giọng nói: "Quân nhân ham hưởng thụ sẽ không còn là quân nhân chân chính ! Điều này là do sư phụ của ta công tước Minasi đại nhân nói cho ta biết"

※※※

Tuy rằng quận Moll không phải quân khu Tema, thế nhưng chế độ nông binh của đế quốc đã tiến hành hơn một trăm năm, rời khỏi thành Danzeer, trải qua vài thôn làng nhỏ ở trên đường đi, y nhiên có thể nhìn thấy những binh sĩ vẫn còn mặc quân phục trên người, thế nhưng lại cầm cuốc xẻng ra đồng làm công việc của một nông dân bình thường. Mỗi thôn làng đều có một cái thao trường rộng lớn, chỉ bất quá chế độ nông binh này dù sao cũng đã suy tàn, vũ khí trong tay của những nông binh này rõ ràng đã sớm rỉ sắt, cho nên bãi đất trên thao trường cũng đã mọc đầy cỏ cao gần đầu người.

Lúc rời khỏi thành Danzeer, sắc mặt của mập mạp có chút cổ quái. Hắn tại chiến khu quân bộ trong thành Danzeer đã nhận được một cái mệnh lệnh mới, lệnh cho hắn trong 15 ngày phải trở về đế đô Aosiji Liya, cùng lúc chức vị thống lĩnh binh đoàn 6 được giao cho trung đoàn trưởng trung đoàn 1 tiếp quản. Đồng thời, Ruhr còn bị yêu cầu, do hắn là một trong những quan chỉ huy trong lần chiến tranh này, cho nên phải tự mình đi tới quân bộ để tiến thành báo cáo công tác.

Nghe đâu, cái quân lệnh này là do quân bộ dùng ma pháp trận truyền khẩn cấp tới vào lúc buổi tối trước một ngày Ruhr cùng Hạ Á đến thành Danzeer.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Liệp Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook