Mị Ảnh

Chương 184: Tấn giai

Anh Giai Ngây Thơ

15/10/2017

Sau khi Nghệ Phong nghe được, không khỏi cảm thán một tiếng, không thể không nói, quả thực cầm kỹ của nữ nhân này đã đạt tới mức xuất thần nhập hóa. Ngữ điệu lưu loát liên hồi không dứt, có thể vang lên trong trẻo như vậy.

Với loại cầm kỹ này, cho dù Nghệ Phong tấu khúc Tương Phi Oán cũng sẽ thất bại.

- Điệp tỷ tỷ! Có vẻ các nàng quá mạnh rồi.

Nghệ Phong bất đắc dĩ cười khổ nói, hắn cũng không ôm bất cứ hi vọng gì?

Điệp Vận Du trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong.

- Ngươi sợ nàng, nếu như ta không bị thương nặng, dựa vào khúc Tương Phi Oán của ngươi, nhất định nàng sẽ thất bại. Vả lại, cho dù hiện tại không phải không thể đánh bại nàng.

Nghệ Phong nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Điệp Vận Du:

- Rốt cục nàng có biện pháp gì mà tự tin như vậy?

Điệp Vận Du cười cười nói:

- Ngươi đặt trái tim của chính mình vào Mặc Tình, hồn lực bao phủ dây cầm, ngón tay theo tâm mà gảy. Coi thân cầm như một bộ phận trên cơ thể ngươi.

Sau khi Nghệ Phong nghe vậy, hắn liền đảo mắt nói:

- Nói thì dễ nhưng làm mới khó, ít nhất là ta không làm được.

Điệp Vận Du trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong:

- Ngươi làm theo lời ta nói, ta có biện pháp giúp ngươi làm được.

Điệp Vận Du vừa mới nói dứt lời, Nghệ Phong liền cảm thấy hồn lực trong cơ thể chính mình liên tục tăng lên, khiển Nghệ Phong vô cùng kinh hãi. Hồn lực rất nhanh đột phá lên Tướng cấp, đồng thời không bị biển đổi, vẫn nhanh chóng được đề thăng, tốc độ quá nhanh quá kinh khủng, thể nhưng Nghệ Phong muốn khống chế nó, lại phát hiện căn bản không thể khống chế nổi.



- Ngươi hoảng loạn cái gì, đây chính là hồn lực của ta. Bất quá, ta tạm thời dùng Độ Hồn Thuật đối với ngươi mà thôi. Ngươi mau dung nhập vào Mặc Tình. Dung nhập càng lâu sẽ trợ giúp được ngươi càng nhiều, nhanh lên...

Điệp Vận Du thúc dục. Nghệ Phong cảm thấy thực lực của chính mình trở nên rất lợi hại, hắn cũng nhanh chóng tập trung tư tưởng, dựa theo lời Điệp Vận Du nói. Để trái tim của chính mình dung nhập vào Mặc Tình.

Điều khiển Nghệ Phong kinh ngạc chính là, khi trái tim của chính mình dung nhập vào Mặc Tình. Hắn lại phát hiện chính mình có thể cộng hưởng, hồn lực khổng lồ bao phủ trên dây cầm, ngón tay nhảy dựng lên theo hồn lực, rõ ràng ngón tay làm theo ý nguyện của chính mình. Kích thích âm thanh lưu loát mạch lạc và sinh động.

Điệp Vận Du trông thấy sắc mặt Nghệ Phong rất kinh ngạc, nàng liền giải thích:

- Không ai hiểu rõ Mặc Tình hơn ta, hiện tại ngươi đã tiếp nhận hồn lực của ta. Tự nhiên cũng cảm thấy nó thân thiết giống như ta. Nếu như theo lời lúc trước ngươi nói là nhất lưu, hiện tại chính là siêu nhất lưu.

Nghe được lời giải thích của Điệp Vận Du, lúc này Nghệ Phong mới bừng tỉnh. Hắn không chế nguồn hồn lực không lồ không thuộc về chính mình dung nhập vào dây cầm, cũng khẽ gảy gảy.

Ngu Phi tại lầu các đối diện vừa mới nghe tiếng cầm trúc trắc trở nên lưu loát thành thạo, nàng thoáng sửng sốt, bất quá cảm thấy tiếng cầm rất quen thuộc, khiển nàng nhoẻn miệng cười.

Nhất thời, ngón tay trắng noãn của Ngu Phi mạnh mẽ kích thích dây cầm, giống như thiên ngôn vạn ngữ vang lên trong hư không. Lại giống như mưa xuân rả rích không thôi, rửa sạch tâm linh bao phủ đầy bụi trần.

Lòng tin của Nghệ Phong bỗng nhiên tăng vọt, hắn mỉm cười hưởng dây cầm dao động. Khúc Tương Phi Oán liên tục vang lên, có lẽ bởi vì hồn lực của Điệp Vận Du, Nghệ Phong cảm thấy có vài phần khác trước.

Nhất thời, trong hư không hai đạo âm thanh không ngừng đan xen vào nhau.

Hoặc ấm áp!

Hoặc ưu oán!

Hoặc điềm tĩnh!

Hoặc tịch mịch!

Mọi người phía dưới nghe như si như say, cùng lúc nghe hai đạo tiếng cầm khác nhau, tâm tình trên mặt cũng không biến đổi. Trong đêm tối vắng vẻ tiếng đàn dao động truyền đi thật xa. vốn đêm tối yên tĩnh càng thêm trống vắng!

Ngu Phi tại lầu các đối diện, tim càng lúc đập càng nhanh! Làn điệu như vậy có thể nói là tuyệt tác có một không hai, tuyệt tác này thực sự Điệp Vận Du sáng tác được sao? Bất quá, làn điệu này thực sự thích hợp với thân phận của nàng, nhưng tại sao trong tiếng cầm của nàng không còn trình độ không tỳ vết như trước. Điều này và cầm kỹ của Tông Sư như nàng thật thích hợp ah!



Ngu Phi cũng không dám suy nghĩ nhiều, bởi vì làn điệu của đối phương càng lúc càng mạnh mẽ, nàng đành phải dung nhập trái tim vào thân cầm, nhẹ nhàng kích thích dây cầm.

Nghệ Phong huy động ngón càng lúc càng lưu loát như nước chảy mây bay, càng kích thích lại càng say sưa. Đến sau cùng, hắn quên đi chính mình đang gẩy đàn, không ngừng huy động tiềm thức của chính mình theo khúc Tương Phi Oán.

Điệp Vận Du thấy tràng cảnh như vậy, nàng cũng có chút kinh ngạc, nhìn Nghệ Phong mỉm cười nói:

- Quả thực hắn rất có tiềm lực làm nhạc công.

Bất quá, điều này cũng nhờ hồn lực khổng lồ của nàng trợ giúp, nàng nhìn Nghệ Phong bằng ánh mắt nhu tình, cười nói:

- Độ Hồn Thuật cũng lãng phí của ta rất nhiều tinh lực, có thể đến chỗ nào đó cũng phải dựa vào thiên phú của chính ngươi.

Nghệ Phong chìm đắm trong Mặc Tình, hắn không cảm nhận được, lúc này đấu khí trong cơ thể hắn cũng không ngừng lưu chuyển theo tiếng cầm, xoay tròn liên tục càng lúc càng nhanh. Linh khí thiên địa cũng từ bốn phía mạnh mẽ bao vây xung quanh hắn. Dựa theo hơi thở tiến nhập vào trong cơ thể hắn.

Mà nguyên bản hồn lực không lồ của Điệp Vận Du đã trở thành hồn lực thuộc về chính hắn, chậm rãi tinh lọc.

Khí tức, linh khí mạnh mẽ gia nhập dòng xoáy, dòng xoáy vốn nhỏ bé như hòn đá từ từ lớn lên. Màu sắc càng lúc càng tươi đẹp. Từng đạo linh khí theo kinh mạch lưu chuyển ra bên ngoài, sau khi rửa sạch kinh mạch lại lưu chuyển trở về.

Kinh mạch vốn rộng thùng thình, được linh khí rửa sạch lại càng thêm rộng, độ cứng rắn cùng dần dần tăng thêm.

Linh khí ôn hòa tựa hồ không ảnh hưởng tới Nghệ Phong, hắn giống như người bất động, chỉ biết kích thích dây cầm càng lúc càng lưu loát, như nước chảy mây bay.

Ngu Phi tại lầu các đối diện càng nghe càng giật mình, nàng có thể cảm giác được cầm kỹ của đối phương không ngừng đề thăng, mơ hồ song hành cùng chính mình, tỳ vết trong tiếng cầm càng lúc lại càng ít.

Thấy tình hình như vậy, Ngu Phi cũng không dám bảo lưu, nàng cũng để toàn thân dung nhập vào thân cầm. Tấu khúc cầm đạt tới cảnh giới không cầm không ta của chính mình.

Mọi người phía dưới cảm giác chính mình chìm đắm trong dương quang ấm áp, ôn nhu tao nhã. Mọi người nhìn mây trời cuộn tròn từ từ di chuyển, trong lòng đạm nhiên như không, giống như thân thể thăng hoa không còn một tia ưu sầu.

Thể nhưng, rất nhanh cảm giác lại biến đổi mạnh, mọi người dường như nhìn thấy một nữ nhân có muôn vàn u oán, nước mắt trải dài trên khuông mặt thanh tú, trong lòng khẽ run lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mị Ảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook