Một Tiểu Yêu Nữ, Bốn Tên Sói Lớn

Chương 126: Diễn!

Dã Sắc

13/08/2020

Mạc Thiếu Đình rất mạnh bạo, vừa chạy tới gần, vung nắm tay lên đánh vào Mạc Hoa Khôi cùng Âu Dương Kiện Vũ, “Hai tên đại sắc lang này, các ngươi khi dễ mẹ ta, ta đánh chết các ngươi, ta đánh chết các ngươi.”

“Ách, Mạc Thiếu Đình, cậu bệnh tâm thần a?” Mạc Hoa Khôi nghe được hắn nói những lời này, bị ngốc rớt, “Tôi cùng anh “khi dễ” chính là Tiểu Quân, không phải mẹ cậu, cậu trợn to đôi mắt nhìn cho rõ ràng một chút.”

“……” Lời Mạc Hoa Khôi vừa nói ra, Thu Tiểu Quân nghẹn lại, phỏng chừng nếu mẹ Mạc Thiếu Đình Cố Mộng Mộng nghe đến lời này không chỉ sẽ thực tức giận, khuôn mặt chắc chắn còn đỏ hơn đít khỉ.

“Sắc lang sắc lang đại sắc lang, ta đánh chết các ngươi.” Mạc Thiếu Đình không ngừng nghỉ chút nào vừa đánh vừa mắng, mặc kệ bọn Mạc Hoa Khôi nói cái gì, “Ta là con trai ngoan của mẹ, ta thật dũng cảm, ta phải bảo vệ mẹ thật tốt…”

“Mạc Thiếu Đình, cậu rốt cuộc làm sao vậy?” Thực mau, Âu Dương Kiện Vũ đã nhận ra Mạc Thiếu Đình không thích hợp, vừa trốn tránh nắm tay của hắn, vừa lo lắng hỏi, “Hoa Khôi, Tiểu Quân, đầu cậu ấy giống như có vấn đề.”

Mạc Hoa Khôi không cho là vậy, “Anh, cậu ta khẳng định là diễn kịch, nhìn thấy chúng ta yêu thương Tiểu Quân, trong lòng đố kỵ, cố ý giả ngây giả dại tới phá hư chuyện thân thiết của chúng ta và Tiểu Quân.”

Nghe Mạc Hoa Khôi nói như vậy, Âu Dương Kiện Vũ lại cảm thấy có chỗ đúng, nhíu mi lại không nói nữa.

“Các ngươi hai đại sắc lang, tránh xa mẹ ta ra… Ta muốn đánh chết các ngươi, mẹ là của ta cùng ba…” Mạc Thiếu Đình giống như càng đánh càng nghiện, càng mắng càng nghiện.

Tâm trí Mạc Thiếu Đình tuy rằng dừng lại ở năm tuổi, nhưng thân thủ lại tuyệt đối lão luyện, Mạc Hoa Khôi cùng Âu Dương Kiện Vũ trốn tránh linh hoạt như thế nào cũng không tránh được hắn đánh trúng mấy quyền.

“Mạc Thiếu Đình, cậu dừng tay lại.” Lại bị hắn đánh trúng thêm một quyền, Mạc Hoa Khôi trở nên thập phần không kiên nhẫn, “Cậu lại đánh lại mắng, còn giả ngây giả dại như vậy, đừng trách ta đối với cậu không khách khí.”

Mạc Thiếu Đình một chút cũng không sợ, “Nói nhiều nói nhiều nói nhiều, đại sắc lang, ngươi mới giả ngây giả dại…” Le lưỡi làm mặt quỷ với Mạc Hoa Khôi, Mạc Thiếu Đình lại trầm trọng huy động nắm tay, “Đánh chết ngươi, đánh chết ngươi, xem ngươi về sau còn dám khi dễ mẹ ta hay không…”

Ách, không thể nhịn được nữa, không cần nhẫn nữa.

Mạc Hoa Khôi nhíu mày, nâng tay trái lên, siết chặt nắm tay mãnh liệt đánh vào ót Mạc Thiếu Đình một cái.

“Đông ~”

Quyền này của Mạc Hoa Khôi thật sự mạnh, Mạc Thiếu Đình không thể tránh thoát, trong đầu vang lên tiếng ong ong, hai ba giây sau nhắm mắt lại thẳng tắp ngã xuống bờ cát.

“A, Thiếu Đình, Thiếu Đình……” Thu Tiểu Quân thấy thế, nóng nảy, vội vàng nâng nửa người hắn dậy, mặt lo lắng tay vỗ vỗ vào khuôn mặt hắn, “Thiếu Đình, đừng làm em sợ, mau tỉnh lại.”

“Tiểu Quân, em đừng lo lắng, cậu ta khẳng định là giả vờ.” Mạc Hoa Khôi nhìn nắm tay mình, bĩu môi nói, “Mạc Thiếu Đình mà anh biết không yếu ớt như vậy.”

“Hoa Khôi, Kiện Vũ, hiện tại Thiếu Đình không giống như trước kia.” Cô ngẩng đầu nhìn Mạc Hoa Khôi cùng Âu Dương Kiện Vũ, “Ngày hôm đó anh ấy rời chúng ta đi, buổi tối bị trọng thương thì lâm vào hôn mê, mấy ngày trước mới tỉnh lại, sau khi tỉnh lại không chỉ mất đi ký ức, tâm trí cũng dừng lại ở thời điểm năm tuổi.”

Nghe vậy, hai anh em kinh hãi.

Âu Dương Kiện Vũ: “A?”

Mạc Hoa Khôi: “Không thể nào?”

“Hoa Khôi, Kiện Vũ, em không có lừa các anh, em nói đều là sự thật.” Cô nhíu mày lại, dám khẳng định Mạc Thiếu Đình là Jack mang đến nơi này, cô nhìn xung quanh, lớn tiếng gọi, “Jack, Jack… Em biết anh đang ở gần, mau ra đây.”

Không lâu sau, Jack từ trêи cây cọ nhảy xuống, nhìn Mạc Thiếu Đình đang hôn mê, ngượng ngùng nhìn cô, “Tiểu Quân…”



“Anh không phải đáp ứng em sẽ chiếu cố anh ấy thật tốt sao? Vì sao dẫn anh ấy tới nơi này?” Thu Tiểu Quân nhìn mặt Jack, có chút tức giận hỏi.

“Cậu ấy ngủ xong đã tỉnh, liền khóc lóc muốn gặp em.” Jack nghĩ nghĩ, giơ tay gãi đầu nói, “Cậu ta rất muốn lập tức nhìn thấy em, anh… cũng rất muốn lập tức được gặp em.”

“……” Nghe được câu thổ lộ tình yêu sau cùng, cô không nói ra được lời trách cứ, trầm mặc một hồi, sau đó bế Mạc Thiếu Đình lên, “Hoa Khôi, Kiện Vũ, Jack, em cùng Thiếu Đình đi trước một bước, các anh đi theo sau.” Nói xong, cô bay lên trời, ôm Mạc Thiếu Đình biến mất cực nhanh trong bóng đêm.

“Oa a, anh, có thể tìm được Tiểu Quân làm bạn gái chúng ta, em đột nhiên cảm thấy thật kiêu ngạo.” Mạc Hoa Khôi nhìn thấy hình ảnh Thu Tiểu Quân nháy mắt bay lên trời, cầm lòng không đậu cảm thán nói.

Âu Dương Kiện Vũ chỉ cười không nói, không tỏ ý kiến, chỉ mang theo ý cười, lộ ra ánh mắt hạnh phúc nhìn theo hướng Thu Tiểu Quân biến mất.

“Hai vị, tôi cũng đi trước một bước.” Thấy Thu Tiểu Quân đã đi, Jack cũng muốn rời đi, dự định đi theo sau Thu Tiểu Quân.

“Uy, Jack, chúng ta đều là đàn ông của Tiểu Quân, hẳn là nên đoàn kết với nhau, anh rời đi như vậy, thuận tiện mang theo chúng tôi cùng đi với.”

Lúc hắn chuẩn bị bay lên trời, Mạc Hoa Khôi vội vàng giữ chặt tay hắn, nói ra lời đúng lý hợp tình.

Ách, xác thật hẳn là như vậy.

Jack không phải người ích kỷ, nghĩ nghĩ liền gật đầu, “Được.”

Ngay sau đó, tay trái cầm tay Mạc Hoa Khôi, tay phải nắm cánh tay Âu Dương Kiện Vũ, vèo một tiếng vượt nóc băng tường lên, Mạc Hoa Khôi cùng Âu Dương Kiện Vũ sợ tới mức liên tục kêu to.

“A a…… Thật cao ……”

“A a a, quá kϊƈɦ thích……”

“Âu Dương Kiện Vũ, Mạc Hoa Khôi, hai người có thể an tĩnh được hay không?” Hai người bọn họ tiếng kêu quỷ dị, Jack nghe được vừa tức vừa buồn cười.



Tại nhà Hạ Tiểu Thỏ……

Hai giờ trôi qua, Mạc Thiếu Đình vẫn chưa tỉnh lại, mắt nhắm, lẳng lặng nằm trêи một cái giường màu đen.

“Thiếu Đình, mau tỉnh lại được không?” Thu Tiểu Quân cực kỳ lo lắng, ngồi ở mép giường, một tay cầm tay hắn, một tay vuốt ve gương mặt hắn, cúi người xuống dán mặt vào ngực hắn, “Tỉnh chưa, em sẽ kể chuyện xưa cho anh nghe.”

Nói đến cũng khéo, lúc cô nói những lời này, Mạc Thiếu Đình giống như có được ý thức, lông mi hơi run rẩy, không biết hắn có phải đã tỉnh hay không…

“Thiếu Đình, Thiếu Đình, nhất định phải tỉnh lại, nhất định phải thật tốt, em cầu xin anh.” Mặc kệ hắn có nghe được hay không, cô vẫn tiếp tục nói chuyện với hắn, nghĩ rằng làm như vậy nhất định để hắn nghe được tiếng mình mà tỉnh lại, “Thiếu Đình, anh biết không, em không muốn anh làm con của em, em muốn anh làm người đàn ông của em, lần này tỉnh lại anh có thể khôi phục ký ức không?”

Cô nói những lời này, lông mi Mạc Thiếu Đình giống như lại ẩn ẩn, tựa hồ như hắn đã tỉnh lại, nhưng mà, nhưng mà không thấy hắn mở mắt.

Trong chốc lát, Mạc Hoa Khôi cùng Âu Dương Kiện Vũ và Jack, ba người một trước một sau đi đến.



“Tiểu Quân, em không cần quá lo lắng, Mạc Thiếu Đình là Hoàng thái tử điện hạ Vụ quốc, là vua tương lai của một nước, khẳng định cậu ta sẽ phúc lớn mạng lớn, sẽ không có việc gì.”

Mạc Hoa Khôi là người đầu tiên đi đến bên người Thu Tiểu Quân, vỗ vỗ lưng Thu Tiểu Quân, thập phần khẳng định nói.

“Đúng vậy.” Âu Dương Kiện Vũ nhìn xem Mạc Thiếu Đình còn chưa có tỉnh lại, phụ họa gật gật đầu.

“Tiểu Quân, hiện tại đã khuya, em sớm đi nghỉ ngơi một chút đi, đêm nay anh sẽ chăm sóc cậu ta.” Jack cũng đi đến bên người cô, nhìn đến Mạc Thiếu Đình, vì Thu Tiểu Quân suy nghĩ mà nói.

“Jack, không được, vẫn để em chiếu cố anh ấy đi.” Cô nhàn nhạt cười cười, có điểm cố chấp nói, “Em muốn tận mắt thấy anh ấy tỉnh lại.”

“Tiểu Quân, em đừng như vậy.” Cô vừa nói dứt, Mạc Hoa Khôi liền có ý kiến, “Em như vậy, ba người chúng ta sẽ thật lo lắng, khẳng định sẽ không ngủ được.”

“Tiểu Quân, nghe lời Jack đi, không cần cậy mạnh.” Âu Dương Kiện Vũ cũng mở miệng khuyên nhủ.

Ai, một người sao có thể nói qua ba người?

Cô mày nhíu lại nghĩ nghĩ, cuối cùng thỏa hiệp, gật đầu, “Vậy được rồi, em đi nghỉ đây.” Nói xong câu đó mới lưu luyến không rời, buông tay Mạc Thiếu Đình, chậm rãi đứng dậy, nhưng không ngờ mình vừa mới đứng dậy muốn đi, vừa buông tay Mạc Thiếu Đình ra đã bị một bàn tay lớn nóng rực nắm lại thật chặt.

“Mẹ, đừng đi, con sợ.” Ngay sau đó, thanh âm Mạc Thiếu Đình truyền vào tai cô.

Thiếu Đình, tỉnh?

Đột ngột, cô vội vàng nhanh chóng quay đầu, trong phút chốc đối diện với cặp mắt tuấn mỹ, cô kϊƈɦ động đến hốc mắt đều đỏ, lại lần nữa ngồi vào mép giường, “Thiếu Đình, anh rốt cuộc đã tỉnh, thật tốt quá.”

“Mẹ, con phải nghe người kể chuyện xưa.” Mạc Thiếu Đình đem Jack, Mạc Hoa Khôi cùng Âu Dương Kiện Vũ coi như không khí, đô đô miệng, làm nũng nói với Thu Tiểu Quân.

“Được, mẹ kể chuyện xưa cho con nghe.” Không thể nghi ngời, hắn lúc này vừa mới tỉnh lại chính là bảo bối độc nhất vô nhị của cô, hắn muốn cái gì cô đều sẽ đáp ứng hắn, “Nói cho mẹ nghe, con muốn nghe chuyện xưa gì?”

“Mẹ, con muốn nghe công chúa Bạch Tuyết cùng bảy chú lùn, hay là chuyện nàng tiên cá, còn có chuyện cảnh sát trưởng Mèo Đen.”

“Được được được.” Thu Tiểu Quân cười, liên tục gật đầu, “Mẹ trước tiên kể chuyện Bạch Tuyết và bảy chú lùn. Ngày xưa…”

“Mẹ, chuyện xưa mẹ kể thật hay.” Thu Tiểu Quân kể chuyện, Mạc Thiếu Đình vỗ tay khích lệ, bộ dáng siêu cấp đáng yêu.

Bọn họ hai người một kể chuyện xưa, một cười vui vẻ, nhưng ba người đàn ông đứng kế bên thật khổ.

Mạc Hoa Khôi mặt đầy hắc tuyến, âm thầm hận liếc mắt Mạc Thiếu Đình một cái, hạ giọng nói với hai người bên cạnh: “Jack, anh, em chịu không nổi, ở chỗ này ngốc ra như vậy, em cảm thấy em sẽ chết.”

“Tôi cũng chịu không nổi, toàn thân tôi đều lên nổi da gà.” Jack sắc mặt căng chặt.

“Khụ ~” Âu Dương Kiện Vũ đầy lý trí cũng không nhịn được ho khan một tiếng, nói: “Tôi cũng có cảm giác tương tự.” Nói xong đôi tay cắm túi dẫn đầu hướng đi ra ngoài.

Thấy Âu Dương Kiện Vũ đi rồi, hai người kia cũng không ở lâu, xoay người bước nhanh ra khỏi phòng.

Ha hả, không có người thấy,khi Mạc Thiếu Đình liếc đến bóng dáng ba người bọn họ, khóe miệng gợi cảm của hắnloáng thoáng giương lên, tựa hồ có thâm ý khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Một Tiểu Yêu Nữ, Bốn Tên Sói Lớn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook