My Boss Is A Beautiful Girl

Quyển 3 - Chương 15

Lôi Vũ

19/04/2014

Bây giờ bỏ chạy thì không hợp lý, tôi trả lời hớt hải: "ờ, không phải, là bạn tôi có việc gấp nhờ tôi làm thay. "

Mẹ Từ Hoán Ân không khách sáo chen vào, mắt bà ta không hề nhìn thẳng tôi, dùng giọng điệu gia trưởng nói với Từ Hoán Ân: "Con quen cậu ta à? Mẹ nhớ đã dặn con, đừng làm bạn với nhũng kẻ tôi tớ và bạn bè của chúng, chúng sẽ mang lại rắc rối cho con."

Lời của mẹ Từ Hoán Ân chính là chỉ thị tối cao, bà ta vừa nói như vậy, tất cả mọi người đều hứa theo nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ, gã cầm ly rượu đó lui ra phía sau, giống như trên người tôi có rắc phấn truyền nhiễm vậy.

Hừ, tôi suýt nghi ngờ tai minh có vấn đề, thế nào gọi là "kẻ tôi tớ", tôi rất muốn nhắc nhở mẹ Từ Hoán Ân: "Thím hai, giải phóng năm mươi mấy năm rồi, bà tưởng cánh cổng của sảnh tiệc này là cổng thời gian à? "

Đương nhiên chỉ là nghĩ thầm trong bụng, vì bát cơm của Dương Hiểu lan, dù bà ta có gọi tòi là "Nô tài", tôi cũng đành phải "Dạ" .

Tôi nhanh chóng bưng khay bỏ đi, Từ Hoán Ân ở sau lung giải thích với mẹ hắn: "Xin lỗi, lần trước con gặp anh ta ở câu lạc bộ, con không biết thân phận thật sự của anh ta."

Khi tôi đi rót rượu, Từ Hoán Ân cản tôi lại ở hành lang.

"Tôi muốn nhờ anh giúp đỡ, lát nữa Hà Nhã sẽ đến, mong anh giả vờ không quen biết cô ấy có được không, tôi nghĩ anh cũng thấy rồi đấy, mẹ tôi không thích như vậy."

Mất nửa ngày trời, buổi họp mặt này thi ra lại chính là để tổ chức cho Hà Nhã gặp mẹ hắn ta, "cô ta" trong miệng họ lúc nãy thì ra là Hà Nhã. Tại sao sự việc tôi vốn nghĩ rằng đã rất tồi tệ nhưng vẫn còn có thể trở nên tồi tệ hơn nữa. Việc này vốn dĩ chỉ đơn giản là giúp đỡ Dương Hiểu Lan, tại sao trong phút chốc lại trở thành cảnh tôi phải tận mắt chúng kiến cô gái minh thích gặp mẹ chồng tương lai, tôi còn phải đúng bên cạnh mờ sâm banh chúc mùng họ.

Tôi cảm thấy tai mình bỗng dài như tai lừa, tôi bỗng dung kích động đến mức muốn cướp máy bay tông vào nhà hàng này.

"Không thành vấn đề. " Tôi nở nụ cười chân thành.

Cánh cửa to của phòng tiệc bị đẩy ra, Hà Nhã từ từ bước vào như một nàng công chúa, tay tôi buông lỏng, khay đựng rớt xuống, trong phòng tiệc phát ra âm thanh ly thủy tinh bề vụn, tất cả mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi.



Khóe mắt tôi rưng rưng giọt lệ nóng. Tôi dùng âm thanh chấn tĩnh nhất trong đời mình để gọi tên Hà Nhã, sau đó chạy vội qua, như một dây leo màu xanh bám chặt lấy cây, ôm chầm Hà Nhã. Tôi kích động khóc thút thít, tôi la to để mọi người đều nghe thấy:

"Sao em lại ở đây? Anh tưởng cả đời minh cũng không thể nhìn thấy em rồi chứ."

Ảo tưởng kết thúc. Tòi không kìm nỗi nở nụ cười kỳ quặc, muốn làm tốt việc gì đó thì cũng hơi khó khăn với tôi, nhưng muốn làm hỏng việc thì đó lại là món quà thượng đế ban tặng tôi.

Mười phút sau, cánh cửa phòng tiệc bị đẫy ra, Hà Nhã hớt hả chạy vào.

"Xin lỗi, xin lỗi, đề mọi người chờ lâu. " Hà Nhã luống cuống xin lỗi, giống như một đứa bé làm sai chuyện.

Hà Nhã thường hay mặc nhũng bộ quần áo thoải mái, lần này cũng không ngoại lệ, so với nhũng cô gái ăn mặc chững chạc, quyến rũ khác, Hà Nhã trở nên có chút trẻ con trong buổi tiệc. Nhưng nhìn từ phương diện khác, Hà Nhã lại càng trở nên thanh tao, thoát tục, ít nhất trong mắt tôi, kể từ giây phút Hà Nhã bước vào, những cô gái khác lập tức trở thành hạng xoàng xĩnh tầm thường.

Từ Hoàn Ân cười tươi bước ra đón Hà Nhã, các cô gái trong buổi tiệc nhìn Hà Nhã đầy đố kỵ, con trai thi tỏ ra ngạc nhiên, ngưỡng mộ.

Tôi thấy Từ Hoàn Ân và Hà Nhã sánh vai bước về phía mẹ hắn, bỗng dưng mất hết động lực phá đám. Bề ngoài của họ thật xứng đôi, cứ như hoàng tử và công chúa trong chuyện cổ tích, khách sạn này chính là lâu đài của họ, nhũng người trong buổi tiệc là đại thần, còn tôi là tên chăn ngựa.

Làm người phải nhân hậu một tí, Hà Nhã có thể tim thấy bạch mã hoàng tử như Từ Hoán Ân, tôi nên chúc phúc họ mới đúng. Tôi nên chúc phúc Hà Nhã thì hơn, còn về Từ Hoán Ân, tôi sẽ luôn trù ẻo hắn cho đến khi hắn xuống địa ngục hoặc là tôi xuống địa ngục mới thôi.

Tôi lùi ra một góc, đứng xa xa nhìn ba người họ nói chuyện với nhau, trên mặt Hà Nhã luôn mỉm cười lễ phép, trên mặt mẹ Hà Nhã thì tỏ ra vui mùng khó đoán, hệt như hoàng thái hậu cỗ hủ trong phim truyền hình.

Khi mẹ Từ Hoán Ân quay lưng lấy cái gì đó, tôi thấy Từ Hoán Ân nhanh chóng cúi người thi thầm vài câu bên tai Hà Nhã. Lòng tôi cảm thấy có chút bực dọc, tôi ghét nhìn thấy người đàn ông khác có cử chỉ thân mật với Hà Nhã.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện My Boss Is A Beautiful Girl

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook