Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

Chương 69

Nhĩ Nhã

17/05/2017

CHƯƠNG 69

“Vậy ngọc châu ta trộm về là bị người ta lừa sao?” Mãng Lạc cau mày, “Vậy ngọc châu chân chính đâu?”

“Rất có khả năng ở trên tay người hãm hại ngươi.” Triệu Phổ suy nghĩ, hỏi, “Ngươi thật sự không nghĩ ra được ai muốn hại ngươi sao?”

Mãng Lạc lại trầm mặc thật lâu, lắc đầu, “Trừ phi là người của Đường môn…… Bất quá cũng sẽ không a, ta thật sự không nghĩ ra được là chuyện gì xảy ra.”

“Đúng rồi, về Đường môn.” Triệu Phổ hỏi hắn, “Các ngươi lúc đó đến tột cùng là có khúc mắc gì?”

Mãng Lạc khẽ khẽ thở dài, “Tiểu Muội vốn là đã hứa gả cho Đường môn nhị sư huynh Đường Diệu Minh.”

“Bọn họ không phải huynh muội sao?” Triệu Phổ giật mình.

“Tuy rằng đều là họ Đường, nhưng chỉ có đại sư huynh Đường Diệu Lĩnh cùng Tiểu Muội là do Đường lão phu nhân thân sinh, còn Đường Diệu Minh hắn là được thu dưỡng.” Mãng Lạc ngồi xuống, chậm rãi nhớ lại, “Ta lần đó từ chiến trường trở về, vô tình gặp được Tiểu Muội, nàng lúc đó là đào hôn nên chạy trốn, nàng không thích nhị sư huynh nàng.”

Triệu Phổ cùng Công Tôn gật gật đầu, nguyên lai là xảo ngộ a.

“Chúng ta hai người cùng nhau phiêu bạc giang hồ, qua hơn nửa năm. Ta thực thích nàng, bất quá thủy chung không dám nghĩ nhiều quá.” Mãng Lạc bất đắc dĩ nói, “Sau đó, người của Đường môn tìm được chúng ta, Tiểu Muội nói muốn theo ta thành thân, chúng ta cùng tư định cả đời. Không lâu sau, nàng có thai.”

Công Tôn cùng Triệu Phổ lại liếc nhìn nhau, cùng im lặng nghe Mãng Lạc kể tiếp.

“Đường lão phu nhân sau khi nghe nói thế liền phi thường tức giận, nhưng không có biện pháp, dù sao cũng đau lòng nữ nhi.” Mãng Lạc nói tới đây, hơi hơi nhíu mày, “Nhưng là Đường Diệu Minh không có hảo tâm, hắn hạ độc ta. Ta vô ý trúng độc, Tiểu Muội vì giải độc cho ta, nên mới khó sanh mà chết.”

“Vì chuyện này, ta trả thù Đường môn, Đường Diệu Minh bị ta đánh chết.” Mãng Lạc thản nhiên nói, “Vốn ta nghĩ rằng sẽ đi theo Tiểu Muội, bất quá Đường lão phu nhân nói với ta, trước có thể mang Tiểu Muội an trí tại động băng ngàn năm này. Sau, nàng nói cho ta biết chuyện Hải Long Nhãn, kêu ta đi tìm Long Nhãn, là có thể cứu sống Tiểu Muội.”

Triệu Phổ gật gật đầu, “Thì ra là thế.”

“Nhiều năm như vậy, ta hối hả ngược xuôi chính là vì muốn tìm được Long Nhãn về cứu Tiểu Muội, chỉ tiếc……” Mãng Lạc thở dài, “Ta lần này vốn nghe nói Nam Hải tri phủ đại nhân ngẫu nhiên tìm được một viên ngọc châu, nghe người ta hình dung, ta cảm thấy cùng Hải Long Nhãn phi thường giống nhau, nên ta mới đi nam hải. Nhưng sau nhiều lần hỏi thăm, mới biết được hắn đã mang ngọc châu làm cống phẩm làm hạ thọ dâng lên cho thái hậu, sau đó ta liền vào cung trộm ngọc…… Buổi sáng hôm trước mới trở về.”

“Chuyện ngươi vào cung trộm ngọc, còn có người nào biết không?” Công Tôn hỏi hắn.

Mãng Lạc ngẫm nghĩ, “Chỉ có Đường lão phu nhân biết.”



Công Tôn liếc mắt nhìn Triệu Phổ, cảm thấy có chút kì quái, Mãng Lạc ngẩng đầu nhìn hai người họ, nói, “Ta tin tưởng Đường phu nhân, dù sao Tiểu Muội cũng là nữ nhi nàng yêu thương nhất, hơn nữa, những năm gần đây, nàng cũng có giúp đỡ chuyện tìm Hải Long Nhãn.”

“Ngươi ngày đó lúc vào cung trộm ngọc, có hay không phát hiện còn có người khác cùng ngươi lẻn vào cung?” Triệu Phổ hỏi hắn.

Mãng Lạc nghĩ nghĩ, nhíu mày, “Ta quả thật phát hiện có người âm thầm theo, nhưng không xác định đó là trộm hay là ảnh vệ, bởi vì hắn cũng không có ngăn cản ta, cho nên ta chỉ làm chuyện cần làm, trộm được ngọc xong liền rời khỏi.”

“Ngươi thử nghĩ đi, người nọ nếu muốn hãm hại ngươi, tất nhiên phải nhận thức ngươi.” Công Tôn thấy bộ dáng suy sút của Mãng Lạc, cũng đồng cảm với hắn, đưa tay lấy một bình nhỏ đưa cho hắn.

“Đây là cái gì?” Mãng Lạc tiếp nhận bình, khó hiểu hỏi.

“Là giải dược chống hàn độc, mỗi ngãy dùng hai lần sáng tối, ba ngày sau thì tốt rồi.” Công Tôn mỉm cười, “Mọi người nhận ra ngươi chính bởi vì ngươi một đầu tóc xám, chỉ cần tóc ngươi không còn màu này, liền không phải Ô Đầu lão quái, tự nhiên sẽ không có quan binh đuổi bắt ngươi, có phải hay không?”

“Đa tạ.” Mãng Lạc nghiêm túc nhìn Công Tôn, hỏi, “Công Tôn tiên sinh, ngươi nói, hãi Long Nhãn đến tột cùng có tồn tại hay không?”

Công Tôn suy nghĩ, đáp, “Rất nhiều y thư cùng sử sách đều ghi lại chuyện hãi Long Nhãn, ta cảm thấy chuyện này có thể tin.”

“Nói cách khác, người vu hãm ta, rất có khả năng đã có được Long Nhãn, có phải không?” Mãng Lạc hỏi.

Triệu Phổ gật gật đầu.

“Vậy ngươi nói cho ta biết, ta phải làm thế nào thì mới có thể bắt được người kia?” Mãng Lạc tựa hồ có chút lo lắng.

“Giúp đỡ chúng ta phá án là được.” Công Tôn nói, “Ngươi là mấu chốt của vụ án này.”

“Hảo!” Mãng Lạc đứng lên, “Là các ngươi tra án sao? Ta và các ngươi cùng đi!”

Triệu Phổ khoát tay, “Đừng nóng vội…… Đúng rồi, ngươi có thể rời khỏi nàng sao? Thi thể của Đường Tiểu Muội không cần người trông coi sao?”

“Nga, này đừng lo.” Mãng Lạc đưa tay chỉ chỉ một cửa động bằng đá phía sau, “Trong động này có cơ quan, là một khối thạch nặng ngàn cân, trừ bỏ ta thì không có người nào có thể vào.”

“Tốt lắm.” Triệu Phổ vỗ vỗ vai hắn, “Ngày mai sẽ có mấy người trẻ tuổi đến tìm Đường lão phu nhân, trong đó có một người tên là Tiểu Tứ Tử, là con ta, còn có một người tên là Tiêu Lương, là đồ đệ ta. Bọn họ phụ trách tra án lần này, bốn ảnh vệ dù sao ngươi cũng biết rồi, ngươi có thể tin tưởng nhóm bọn họ, theo bọn họ cùng tra vụ án này, tìm hãi Long Nhãn về. Ta cùng Công Tôn sẽ âm thầm tương trợ, ngươi đừng nói cho bọn chúng biết là đã gặp qua chúng ta!”



Mãng Lạc nghe xong gật gật, đáp ứng, “Hảo!”

Sau đó, Triệu Phổ cùng Mãng Lạc đàm đạo thêm vài câu, liền mang Công Tôn cáo từ ly khai.

Ra khỏi băng động, tới đỉnh tuyết sơn, Công Tôn thở dài, “Mãng Lạc này thực đúng là bất hạnh.”

“Ân.” Triệu Phổ nhẹ nhàng sờ sờ cằm, “Ta nhưng thật ra lại cảm thấy, sự tình lần này, cùng Đường môn nhất định có liên quan.”

“Ngươi hoài nghi Đường lão phu nhân?”

“Cũng không nhất định là Đường lão phu nhân.” Triệu Phổ nhẹ khoát tay áo, cười nói, “Bên trong Đường môn quan hệ phức tạp, đường phu nhân hiện tại tuổi tác đã cao, không lâu nữa, vị trí này phải để lại cho mấy vị công tử…… Thiếu gia Đường gia có tới sáu người, lão đại tuy rằng là thân sinh, nhưng tuổi tác cũng lớn, hơn nữa, trước đó cũng dẫn theo vài người ly khai Đường môn, quy ẩn giang hồ. Lão nhị Đường Diệu Minh vốn có khả năng nhất, nhưng đã chết rồi. Còn lại bốn người, gồm có Đường Diệu Sơn, Đường Diệu Đình, Đường Diệu Khuê và Đường Diệu An. Bốn người này công phu cũng không sai biệt lắm, tuổi tác cũng không hơn kém nhiều, thủ hạ cũng đều có chút nhân mã.”

Công Tôn nghe đến đó, ngẫm nghĩ, liền hỏi, “Nếu nói vậy, trong bốn người bọn họ, ai muốn thú Đường Tiểu Muội?”

Triệu Phổ nghĩ nghĩ, đáp, “Ngươi là cảm thấy, nếu Mãng Lạc chết, bốn người bọn họ ai có Hải Long Nhãn trong tay, làm cho Đường Tiểu Muội sống lại, có thể thú nàng, bởi vì Đường lão phu nhân thương nữ nhi này nhất, bởi vậy có thể trực tiếp trở thành người đứng đầu Đường môn?”

“Không phải không có khả năng a.” Công Tôn nói, “Bằng không…… Ta thật không nghĩ ra vì cái gì lại có người muốn hãm hại Mãng Lạc, còn muốn trộm đi ngọc châu.”

“Xác thực là có thể, bất quá, chuyện này vẫn là cứ để bọn Tiểu Tứ Tử tra đi.” Triệu Phổ quan sát xung quanh, hỏi Công Tôn, “Chúng ta đi xuống đi? Ôm một cái được không? Hay là cõng?”

Công Tôn suy nghĩ, “Cõng đi.”

Triệu Phổ hạ người xuống, đưa lưng về phía Công Tôn, Công Tôn hai tay ôm cổ hắn, Triệu Phổ nhẹ nhàng đứng lên, vững vàng cõng được Công Tôn, sử dụng áo choàng trên lưng hắn, bao quanh cổ. Một kiện áo choàng này bao quanh hai người, Triệu Phổ cười cười, “Biện pháp này hảo.”

Công Tôn cằm đặt trên vai Triệu Phổ, thấp giọng, “Mãng Lạc hắn thật sự si tình…… Nếu có thể tìm được ngọc châu, tốt nhất chính là Hải Long Nhãn, như vậy hắn có thể cùng Đường Tiểu Muội có thể hữu duyên hữu phận.”

Triệu Phổ cười cười gật đầu, “Cho dù là ngọc châu tìm được không phải Hải Long Nhãn, nhưng Hải Long Nhãn dù sao cũng tồn tại…… Hắn cũng quá khách khí đi, sớm nói với ta một tiếng a, ta có thể phái một số đông nhân mã giúp hắn tìm, tội gì phải một mình tìm kiếm vất vả như vậy.”

Công Tôn hai tay ôm cổ Triệu Phổ giật giật, nhẹ hỏi, “Nếu đổi bọn họ là chúng ta, ngươi sẽ tìm người hỗ trợ sao?”

Triệu Phổ nhíu mày, “Đừng nói bừa.” Nghĩ nghĩ, lắc đầu, “Hoàn hảo ngươi không cần sinh oa nhi, miễn đi rất nhiều phiền phức……” Nói còn chưa dứt lời, đã bị Công Tôn hung hăng đánh một quyền.

Triệu Phổ cười, “Thân ái, trở về làm đi?” (>v__Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook