Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời

Chương 9

Mary Minhol

20/08/2015

_Em không phải là mẫu người nó thích

_Em biết

_Vậy thì em có muốn thay đổi bản thân một lần hay không

Gương mặt Hoàng Thiên ánh lên tia tisnh nghịch trong khi Thanh Thanh đơ ra hết cở. Cái não của nhỏ chưa hoàn toàn hoạt động được những điều cậu nói thì Hoàng Thiên đã tự do hành động rồi. Cậu cứ thế mà lôi nhỏ đi

_Được rồi, chúng ta bắt đầu nào

Hiện tại đã là 23:30 rồi đó nha. Đêm khuya thế này Hoàng Thiên không nỡ còng lưng ra đạp xe nên đành lôi chiếc motor ra. Nhưng trước khi khởi hành cậu phải điện cho một người cái đã

[... Oái, cái thằng điên nào giữa đêm khuya dám phá giấc ngủ của tao vậy có tin là...]

_Dẹp, thức ngay cho tao nhờ

[...Mày là cái thằng khốn kiếp nào...]

_Ông nội mày đây - Hoàng Thiên nhếch môi

Đầu dây bên kia nãy giờ cứ trả lời theo tư thế ngái ngủ, nghe tới tên ông nội liền ngồi bật dậy ngó xem điện thoại có phải hiện số ông không (sợ ông nội lắm). Nhờ vậy mà chàng ta mới bắt đầu tỉnh ngủ



[...Ông nội cái đầu mày. Lôi đầu tao dậy có chuyện gì thế...]

_À định nhờ mày ra chổ làm việc kia cái

[...Ách. Sáng mai không được à. Buồn ngủ chết thì làm được gì...]

_Mày có ngon thì tới sáng xuất hiện thử đi, tao mách hết chuyện xấu của mày ra cho ông nội mày cho xem

[...Haizzz. Được rồi, 20' nữa tao tới liền ngay...]

Cuộc nói chuyện của Hoàng Thiên kết thúc là ngay lập tức nhận ra đôi mắt đầy thắc mắc của Thanh Thanh vẫn đang nhìn mình. Đội nón bảo hiểm giùm nhỏ, sau đó bế Thanh Thanh lên xe xong xuôi rồi mới chịu giài thích cho nhỏ nghe

_Nó là Bảo Lâm, người sẽ giúp em thay đổi hình thức bên ngoài

Chiếc xe motor từ từ phóng vèo vèo. Ngồi trên xe, tuy rằng trong lòng có không ít lo sợ nhưng Thanh Thanh đang bận suy nghĩ rồi

"Thay đổi... để được yêu"

Thanh Thanh thích Thiên Ân, có lẽ vì nụ cười toả nắng, vì tích cách trẻ con của anh (đối với cô), vì cách mà anh ân cần dịu dàng đối với nhỏ. Có lẽ là vậy đấy

Chiếc xe dừng lại tại một cửa hàng tên "You're Princess" nhưng đóng cửa mất rồi a. Mà Thanh Thanh càng ngạc nhiên hơn khi Hoàng Thiên lại có chìa khoá bước vào cửa hàng người ta (cảnh sát bắt bây giờ). Cậu cứ nắm tay nhỏ mà lôi vào tự nhiên. Căn phòng tối thui đang dần được bật sáng lên

Từ phía cửa, một chàng trai lịch lãm đang ngáp dài ngáp ngắn, người đó đưa mắt nhìn Hoàng Thiên đấy bất mãn (ai bảo phá giấc ngủ ngta làm chi). Vừa thấy bóng người đó, Hoàng Thiên bỗng nhếch môi đầy thích thú



_Cô gái này trông chờ vào cậu

Bảo Lâm nhìn tổng thể nhan sắc của nhỏ rồi chốt lại một câu "thật không tệ a". Nhỏ vốn xinh sẵn rồi mà.

Bảo Lâm vuốt vuốt nhẹ mái tóc Thanh Thanh, tóc nhỏ khá mịn nên dễ bị xơ rối lắm. Rốt cuộc hắn (Bảo Lâm) quyết định dưỡng tóc Thanh Thanh một tí, duỗi cả tóc nhỏ luôn. Còn về vấn đề nhuộm thì cần phải hỏi ý kiến một chút

_Nhuộm tóc không mày

Hoàng Thiên nhìn lại tóc nhỏ, tóc Thanh Thanh màu đen trông cũng xinh nhưng sẽ không làm nhỏ nổi bật cho lắm. Nên cho Thanh Thanh một màu vô cùng dễ thương a, như chính sự dễ thương vốn có của nhỏ vậy

_Màu hồng nhạt pha vài sợi đỏ đi

_Mày sáng tạo khiếp

_Còn nữa, cắt tóc em ấy lên một chút đi. Phần đuôi tóc cúp vào bên trong một tí cho dễ thương

_Mệt, cái thằng lắm lời

Đây đang làm tóc cho Thanh Thanh cơ mà, trong khi nãy giờ nhỏ ngồi im ru còn hai thằng kia lại bình luận khí thế. Tuy rằng nãy giờ cãi cọ với Hoàng Thiên nhưng Bảo Lâm luôn làm theo ý cậu, phải là ý hay chứ tàm xàm thì dẹp luôn nhá

Trong khi Bảo Lâm đang tân trang mái tóc cho Thanh Thanh thì Hoàng Thiên lại đi lòng vòng cửa tiệm. Vì nơi đây còn có rất nhiều trang phục phù hợp với mọi tính cách của thiếu nữ. Trang phục làm nổi bật lên nét đẹp của Thanh Thanh thật sự có không ít nha

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook