Thái Giám Giả Của Hoàng Hậu Tuyệt Sắc

Chương 8: Bắt Cóc

Tiêu Mộng Cúc

30/09/2023

Thạch Nghị khóe miệng giật một cái, hiểu được suy nghĩ của hoàng hậu.

Làm như vậy, có thể để cho hồ li kia im miệng sau này cũng không dám nhắm vào hoàng hậu.

Còn có thể có tác dụng uy hiếp.

Chẳng qua là, nếu muốn từ bên người cẩu hoàng đế bất tri bất giác bắt đi phi tử hắn đây là rất khó.

Bằng thực lực bây giờ của hắn điều này vẫn là quá khó khăn.

Vì sớm ngày có thể đạt được mục đích này. Đêm đó hoàng hậu lần nữa trợ giúp Thạch Nghị luyện công.

Nàng cũng rất chăm chỉ.

Dù sao cũng là tuổi trẻ, khôi phục nhanh chỉ nghỉ ngơi một chút liền có thể tiếp tục.

Cho đến khi hoàng hậu lần nữa nằm ở trong ngực Thạch Nghị .

Nghĩ đến những lời Thạch Nghị đã nói bên tai nàng mới đây đã cảm thấy mặt nóng bừng lên.

Hoàng hậu liếc nhìn những bộ bàn ghế xiêu xẹo cách đó không xa.

Những địa phương kia, đều lưu lại dấu vết của hai người.

"Nghị ca ca, ngươi thật xấu chính là đại bại hoại ,bất quá ta thích."

Gò má nàng dính sát vào ngực Thạch Nghị, lắng nghe tiếng tim đập.

Thạch Nghị cười không nói, chỉ dùng ngón tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ bé của hoàng hậu.

Làn da trắng nõn mịn màng mười phần co dãn, có chút yêu thích không muốn buông tay.

Đêm nay, hai người trằn trọc đến sáng hoàng hậu lúc này mệt mỏi không chịu nổi mới ngủ thiếp đi.

Thạch Nghị hài lòng thu hồi ánh mắt.

Mặc dù có bá vương thần công hộ thể, hắn cũng cần dưỡng thần một chút.

Nhưng hắn không biết trong cơ thể đang dần có sự biến hóa rất lớn.

Cho đến khi mặt trời lên cao, Thạch Nghị mới tỉnh lại mà hoàng hậu vẫn ngủ say như cũ.

Đi vào trong sân, hắn nhẹ nhàng thử nhảy lên và rất dễ dàng có thể nhảy ra xa mười thước.

Thạch Nghị nghiêng đầu nhìn vị trí mình vừa nhảy, có điều suy nghĩ.

"Có thể khinh công giống như trên tivi kiếp trước không?"

Hắn nói thầm một câu sau đó ánh mắt rơi ở phía xa trên tường cao.

Những bức tường này cao chừng bảy tám thước, nếu là không có dụng cụ phụ trợ như thang thì căn bản không leo lên được.

Hắn lui về phía sau thử xông tới khi sắp đến chân tường hắn lập tức nhảy bắn lên.

Sau đó, chân không ngừng đạp lên vách tường để leo lên.

Đáng tiếc, vẫn là không lên được.

Thạch Nghị cũng không nản chí mà tiếp tục thử nghiệm.

Hắn lại tìm một góc khác và cũng thử cố leo lên.

Đã cao hơn một chút nhưng cũng chỉ như vậy thôi, không thể leo lên được bức tường cao tám thước này.

Liên tục đã mấy ngày, Thạch Nghị lúc nào cũng tới đây.



Tối hôm đó, mới vừa dày vò cùng hoàng hậu.

Thạch Nghị tới lần nữa, hắn tùy tiện đạp mấy cái liền leo lên được bức tường này.

Lần này rất ung dung, tựa hồ chạy ra lãnh cung cũng là một chuyện rất dễ dàng.

Bây giờ chỉ có một mình hoàng hậu, tốc độ tu luyện đã bắt đầu chậm đi.

Hắn không thể không cân nhắc việc tăng tốc độ tu luyện.

Quyết định tối nay sẽ đi tẩm cung hồ ly kia đem nàng ta bắt tới.

Không nói trước với hoàng hậu, hắn muốn cho nàng một bất ngờ.

Nhảy ra khỏi lãnh cung hắn bắt đầu đi tới trong hậu cung.

Mặc dù hắn không biết tẩm cung hồ phi nhưng là biết tẩm cung trước kia của hoàng hậu.

Có lẽ hồ phi ở chỗ đó, bởi vì ngày đó cẩu hoàng đế ngay trước mặt của bọn họ nói hồ phi sau này sẽ là hoàng hậu.

Nói như vậy, rất có thể là nàng ta sẽ ở đó.

Bây giờ cũng không quản được nhiều như vậy, trước đi thử vận khí một chút.

Thạch Nghị lặng lẽ đi tới Hiên Thanh cung từ chỗ ẩn mật len lén đi vào.

Không biết cẩu hoàng đế có ở đó hay không?

"Nương nương, Hoàng thượng nói tối nay không có thời gian tới bồi ngươi, còn phải luyện đan nên để cho nương nương sớm nghỉ ngơi một chút."

Một cung nữ tiến lên cúi đầu nhỏ giọng nói tựa hồ rất sợ hồ phi vậy.

Vốn là mặt đầy cao hứng hồ phi lúc này đã trở nên không vui.

Nàng đi tới cạnh nhìn những thứ trên bàn rồi lập tức đẩy tất cả xuống đất.

Từng cái đều bị vỡ thành nhiều mảnh, các cung nữ hoảng sợ vội vàng quỳ xuống.

Nhất là người cung nữ vừa rồi kia lúc này run rẩy càng thêm lợi hại.

"Đáng chết Hạ Hầu Tư Ngọc, tẩm cung ngươi ở qua quả nhiên có vấn đề, thật xui xẻo."

"Ta đúng là bị ấm đầu rồi làm sao lại muốn dời đến chỗ mà ngươi từng ở?"

"Từ khi ta vào đây hoàng thượng một đêm cũng chưa từng tới."

"Các ngươi nói có phải thật xui xẻo hay không?"

Hồ phi căm tức nhìn chúng cung nữ, một bộ dáng vẻ bức người tỏ ra mấy phần dữ tợn.

Cung nữ sợ đến mức không ngừng quỳ lạy, dập đầu.

"Nương nương bớt giận, nương nương bớt giận."

Nhìn những cung nữ đang quỳ lạy này. Hồ phi trong lòng lại càng phiền não, khó chịu.

"Cút, cút ra ngoài."

Nhìn những cung nữ từng người lui ra ngoài, nàng vẫn giận dữ .

Lửa giận trong lồng ngực, khiến cho nàng càng thêm nóng nảy.

Nhìn cái gì cũng không thuận mắt, tất cả đều đẩy ngã xuống đất.

Trên mặt đất lúc này đều là những mảnh vỡ.

Lửa giận trong lòng không những không lắng xuống, ngược lại càng cháy càng mạnh.



"Hạ Hầu Tư Ngọc, chúng ta đến nhìn chẳng những ta sẽ cướp đi hết thảy của ngươi, còn phải chà đạp ngươi từng chút từng chút chơi chết ngươi."

Núp trong bóng tối Thạch Nghị nghe rất rõ ràng ,còn lén từ kẽ hở nhỏ nhìn thấy hết thảy sự tình bên trong.

Ả đàn bà này sợ không phải đầu óc có vấn đề chứ?

Hoàng hậu coi nàng như tỷ muội, nàng chẳng những không giúp ngược lại còn ghen tị, oán hận hoàng hậu.

Loại đàn bà này nên chết thì hơn tránh cho còn sống lại lãng phí gây ô nhiễm không khí.

Cẩu hoàng đế không có ở đây ,chính là thời cơ tốt. Đợi một hồi rồi bắt đi.

Ả này mặc dù nhân phẩm rất không tốt nhưng là tướng mạo ngược lại không tệ.

Đặc biệt là dáng người mị hoặc quyến rũ kia tựa hồ còn hơn cả hoàng hậu

Cái mị hoặc này có thể là trời sinh đi!

Đúng là mỗi người một vẻ, đều có ưu điểm riêng.

Thạch Nghị nhìn người đàn bà này tựa hồ cũng chỉ có điểm này là có thể hấp dẫn ánh mắt hắn.

Lần nữa nhìn vào bên trong, hồ phi vẫn còn đang tức giận.

Thở phì phò ngồi ở trên ghế, tựa hồ như mệt mỏi đang nghỉ ngơi .

Qua một hồi lâu, mới hướng bên ngoài lớn tiếng nói:

"Không có ta cho phép, ai cũng không được tiến vào tất cả đều lui ra tẩm cung bên ngoài đi."

" Vâng."

Bên ngoài cung nữ cùng thái giám, từng cái giống như là thở phào một hơi, nhanh chóng đi ra bên ngoài.

Tựa hồ lo lắng đi chậm sẽ bị hồ phi đánh chết vậy.

Đây cũng coi như là giảm bớt phiền toái cho Thạch Nghị ,đợi qua một hồi nữa sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Nghĩ tới đây hắn cười lạnh, thậm chí hắn cũng hoài nghi có phải hay không là hồ phi biết hắn tới.

Cố ý đem cung nữ cùng thái giám đuổi ra ngoài .

Dĩ nhiên đây cũng chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi làm sao có thể .

"Tức chết ta, tức chết ta. Đây không phải là muốn ta thành góa phụ sao?"

"Ở nơi thâm cung này, chỉ có hoàng thượng một người nam nhân, giờ ta phải sống thế nào?"

"Không được, ta muốn đi ra ngoài tìm người, phải nghĩ biện pháp gì tốt đây?"

Hồ phi ở trong phòng đi tới đi lui, suy nghĩ làm sao đi ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, lại không nghĩ ra biện pháp gì. Sau khi tiến cung, muốn đi ra ngoài là rất khó.

Cuối cùng cẩn thận suy nghĩ lại một chút, nàng lại buông tha.

Dẫu sao loại chuyện này, nếu như bị hoàng thượng biết nhất định là bị chém đầu.

Nghĩ tới đây nàng bất đắc dĩ ngồi ở trên ghế ,có loại cảm giác vô lực.

Bất quá, tịch mịch cũng cần phải giải quyết.

Mặc dù không thể đi ra ngoài tìm người, nhưng là có thể...

Nàng cử chỉ hành động không đúng đắn đứng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Giám Giả Của Hoàng Hậu Tuyệt Sắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook