Thái Giám Giả Của Hoàng Hậu Tuyệt Sắc

Chương 10: Trừng Phạt

Tiêu Mộng Cúc

30/09/2023

Hoàng hậu sẽ quyết định xử lý việc này.



Chỉ có như vậy, nàng mới có thể sống ở trong lãnh cung. Ít nhất sau này hồ phi cũng không dám đối với nàng làm bậy, mà có lẽ còn có thể lợi dụng hồ phi.



Thạch Nghị cũng không có bất kỳ do dự nếu đã đáp ứng hoàng hậu ,hắn liền muốn làm. Huống chi cái này còn có lợi cho mình luyện công, sao lại không làm?



Thạch Nghị không nói hai lời, đi tới đè chặt hồ phi không có chút nào thương hương tiếc ngọc



Nhìn bộ dáng kia của nàng lại nhớ tới một màn trước đó, trong lòng rung động. Hắn nhanh chóng nhào tới.



Mặc niệm bá vương thần công tâm quyết, bắt đầu luyện công.



Hồ phi quả nhiên là người như vậy, Thạch Nghị cười lạnh một tiếng.



Hắn cũng mặc kệ bây giờ luyện công mới là chính sự. Chỉ cần có thể khiến cho nội lực tăng trưởng, hắn sẽ làm.



Hồ phi này thật đúng là một chút liền thông, biết Thạch Nghị muốn làm gì. Năng lực lĩnh ngộ của nàng so với hoàng hậu mạnh hơn.



Thạch Nghị dứt khoát buông lỏng ra và luyện công, Hồ phi lại có thể từng cái tiếp lấy.



Khiến cho hoàng hậu ở một bên cũng thấy nhập thần.



Hậu viên lãnh cung, như có hai con dế đang ca hát. Tựa hồ một con như sắp thua đã vỗ cánh, hát ca.



Một khúc hát hết, lại một khúc khác vang lên.



Thạch Nghị trong lòng cũng là âm thầm mừng rỡ không thôi vì hắn phát hiện nội lực lần nữa tăng trưởng lên.



Cơ hội tốt như vậy hắn sao có thể bỏ qua, càng thêm ra sức không ngừng nghỉ. Nhưng khổ cho Hồ phi, dù cho nàng làm tốt nhưng cũng không đủ sức.



Thạch Nghị mỗi lần cũng không có để ý đến nàng, tựa như những thứ này đều không nằm ở trong phạm vi suy tính của hắn.



Theo thời gian trôi qua nếu không phải có hoàng hậu ngăn cản, nhắc nhở Thạch Nghị đem hồ phi đưa trở về.



Sợ rằng Thạch Nghị sẽ còn tiếp tục .Bây giờ cách trời sáng cũng không còn bao lâu ,vì an toàn hoàng hậu không thể không nhắc nhở.



Nàng cũng không nghĩ tới, mình sẽ lại đứng một bên cả đêm.



Bồi luyện là một sự khổ cực nhưng cũng là chuyện vui sướng. Hồ phi có cảm giác mệt mỏi không chịu nổi, nàng ngã xuống giường không nhúc nhích, khi nghe hoàng hậu nhắc nhở thì càng cảm kích.



Nếu như hoàng hậu không mở miệng, nàng sợ sẽ phải mệt chết.



Thạch Nghị thu công ,vẫn có loại cảm giác chưa thỏa mãn.



Hắn cũng biết chuyện này cũng phải xong ,nếu không bị cẩu hoàng đế phát hiện hắn bắt cóc Hồ phi tới luyện công sợ sẽ ngay lập tức giết hắn.



Hắn nhanh chóng đứng dậy ,lần nữa đem Hồ phi đánh ngất rồi vác nàng lên vai đi về phía trước bức tường kia.



Vốn tưởng rằng cũng phải hao phí một chút công phu không nghĩ tới gánh người so với trước đó ung dung hơn rất nhiều.





Cái này chính là chỗ tốt mà luyện công mang tới, dựa theo khuynh hướng bây giờ chỉ cần mỗi ngày có người tới luyện công là được.



Cẩu hoàng đế hậu cung ba ngàn giai lệ, chậc chậc, nếu tất cả đều mang đến luyện công. Nhức cả trứng, càng nghĩ càng cảm thấy tuyệt vời.



Thạch Nghị tâm tình tốt lên, dọc theo đường đi cũng không có dừng lại đem hồ phi đưa trở về xong lần nữa quay trở lại.



Hắn cùng hoàng hậu cũng tin tưởng, hồ phi là nữ nhân thông minh. Chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói không cần phải nhắc nhở nàng sẽ tự hiểu.



Thạch Nghị trở lại, bước chân rất nhẹ sợ quấy rầy đến hoàng hậu nghỉ ngơi.



Không ngờ hoàng hậu đang đợi hắn.



"Tối nay thỏa mãn rồi chứ! Hừ! Còn thay đổi cách chơi, thật là không biết trong đầu ngươi còn có bao nhiêu thứ như vậy."



Hoàng hậu trong giọng nói tràn đầy nồng nặc ghen tuông, tựa hồ chờ Thạch Nghị chính là vì phát tiết ghen tức trong lòng.



Thấy Thạch Nghị không trả lời, nàng tiếp tục nói:



"Những thứ kia chỉ cần ngươi nói ra, ta cũng có thể làm được, ta tính mềm dẻo rất mạnh."



"Nam nhân các ngươi đều là giống nhau, có mới nới cũ."



"Vừa mới bắt đầu cùng ta cũng là dạy ta bây giờ ngược lại thì tốt cũng lười dạy."



"Hừ! Thấy có hồ ly tinh tới. Lại thay đổi nhiều phương pháp như vậy ,nói có phải hay không thích nàng?"



Đối mặt hoàng hậu đang ăn dấm, Thạch Nghị trong lúc nhất thời cũng không biết trả lời thế nào.



Lúc đó luyện công, chỉ nghĩ thế nào liền làm thế đấy. Có thể thật là từ bản năng của nam nhân đi!

Cái này cũng không thể trách hắn, hắn luyện công rất chăm chỉ có thể nói là tâm vô bàng vụ, nhờ vậy mới không có lưu ý đến hoàng hậu đang ở bên.



Chuyện bây giờ đã phát sinh, Thạch Nghị có thể làm sao? Chỉ có thể là dỗ dành hoàng hậu.



"Tư Ngọc, lúc ấy chỉ là vì luyện công ta cũng không có suy nghĩ nhiều."



Hắn vừa nói vừa tiến lên ôm eo thon hoàng hậu, thổi bên tai làm cho hoàng hậu gò má đỏ hồng.



Nàng ngượng ngùng, nhỏ giọng thì thầm.



"Đại bại hoại, mỗi lần chỉ biết khi dễ ta."



Thạch Nghị cười hắc hắc, tay càng không yên phận.



Hắn chợt phát hiện hoàng hậu khi ghen càng thêm mê người, tăng thêm không ít phong vận.



Cũng có thể là khoảng thời gian này sống chung ,trò chuyện đã khiến nàng có nhiều hơn phong vị nữ nhân.



Ban đêm lại không yên tĩnh. Cũng may hắn đã có tiết chế ,vẫn nằm trong tầm kiểm soát.



"Ngươi mỗi lần đều không có lương tâm như vậy, cũng không muốn giữ giống?"





Nằm ở trên giường, hoàng hậu tức giận liếc Thạch Nghị một cái.



Trong miệng nàng nói như vậy ,nhưng trên thực tế nàng trong lòng rất rõ ràng Thạch Nghị làm như vậy là có đạo lý. Vì an toàn của cả hai, vẫn không thể lưu lại một khi lưu nhất định sẽ bị cẩu hoàng đế phát hiện đến lúc đó chắc chắn sẽ phải chết.



Mặc dù Thạch Nghị bây giờ có bá vương thần công nhưng còn chưa luyện thành.



Chẳng qua cũng chỉ là mới vào ngưỡng cửa mà thôi, cách đại thành còn xa.



"Còn không phải là vì ngươi ,với cái này sẽ làm cho da thịt ngươi càng thêm tốt hơn. Đây là mỹ phẩm dưỡng da tốt nhất, cũng không thể lãng phí."



Hai người chơi đùa một hồi, hoàng hậu mệt mỏi ngủ say.



Mà Thạch Nghị nhìn bên ngoài sắc trời mờ mịt .Đứng dậy, bắt đầu luyện chiêu thức bá vương thần công.



Khoảng thời gian này một mực luyện nội công, chiêu thức ngược lại là bỏ quên.



Hoàng hậu trong lúc rãnh rỗi đã đem hình ảnh chiêu thức bá vương thần công tất cả vẽ ra.



Mỗi một chiêu, nàng còn chú giải ở phía dưới đây cũng là bớt cho Thạch Nghị không ít thời gian.



Phối hợp công pháp, luyện nhất định chính là cá với nước. Dù là còn không có chân chính hiểu được tinh túy bên trong chỉ múa mấy nhưng cũng có thể phát lực .



Trong mơ hồ, có toát ra khí tức bá vương.



Đáng tiếc, duy nhất chưa đủ chính là thiếu một cây đại đao.



Thạch Nghị là dùng một cây gậy thay thế đại đao ,thời điểm ra chiêu luôn cảm thấy có chút quái dị.



Khi có một luồng ánh nắng chiếu trên người ,hắn mới thu công. Ở ao nước sân sau rửa sạch mồ hôi trên người.



Một đêm ra sức luyện công như vậy, sao có thể không ra mồ hôi?



Huống chi hiện tại đang mùa hè, có chút nóng bức.



Đang lúc rửa ráy, bỗng nhiên ngoài tường truyền tới động tĩnh.



Hắn nghiêng đầu hướng trên tường cao nhìn, phát hiện có một nữ nhân ở phía trên đang nhìn xuống.



"Người nào?"



"A! ! !"



Cô gái hét lên một tiếng, nửa người liền bắt đầu loạng choạng và ngả ra phía sau.



Nàng điên cuồng vẩy hai tay, như thể muốn cố gắng duy trì thăng bằng không để cho ngã xuống.



"Công chúa, công chúa, cẩn thận một chút, mau nắm lấy ta."



Thạch Nghị nghe thanh âm liền biết cô gái kia là công chúa, mình bị công chúa nhìn lén?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Giám Giả Của Hoàng Hậu Tuyệt Sắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook