Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp

Chương 37: Chỉ Sợ Lỡ Như

Tinh Không

11/08/2022

Sau khi hai người Chu Quốc tới, Trần Khiêm cảm thấy nghi ngờ việc này là do Viên Khôn của công ty Kim Nguyên mà lần trước hắn gặp ở chỗ tuyển công nhân làm.

Trần Khiêm suy đi tính lại thì điểm mấu chốt Viên Khôn có thể ra tay để bóp chết hắn là ở chỗ đổi lương thực của trạm trưởng Vương.

Hôm sau, Trần Khiêm đến trạm lương thực tìm trạm trưởng Vương để thăm dò tình hình. Nhưng hắn được thông báo là trạm trưởng đã ra ngoài, có người mời cơm. Việc này làm cho Trần Khiêm càng cảm thấy lo lắng.

Bất chợt hắn thấy Dương Yến đi ngang qua. Trần Khiêm kéo nàng vào một căn phòng hỏi.

“Anh làm cái gì vậy?” Dương Yến hoảng sợ.

“Hôm nay người của Kim Nguyên mời cơm trạm trưởng Vương đúng không?” Trần Khiêm giữ chặt tay nàng hỏi.

“Tôi không biết, nghe nói là một công ty thực phẩm.” Dương Yến vùng vẫy thoát muốn khỏi tay hắn.

Công ty thực phẩm. Xem ra khả năng cao đúng là Viên Khôn rồi. Hắn nhìn Dương Yến, cô nàng càng ngày càng quyến rũ. Hắn vẫn nhớ thân hình nóng bỏng đó của cô. Mẹ nó, đang ức chế, phải giải tỏa mới được. Hắn cưỡng hôn Dương Yến, tay hắn lần mò xuống phía dưới của nàng kích thích nó. Hắn kéo khóa quần ra, lôi con cặc to lớn của mình, cầm lấy tay Dương Yến.

“Kích thích nó cho anh.”

Ban đầu Dương Yến còn chống cự. Nhưng sau đó cũng đê mê trước con cặc khổng lồ kia.

"Để em giúp anh " Dương Yến dùng tay sục lấy dương vật to bự gân guốc của Trần Khiêm, miệng thì nấu cháo lưỡi với hắn. Ngay sau đó liền nuốt trọn nó vào trong miệng của cô.

Dương vật của Trần Khiêm phải nói có thể gấp 3 lần chồng của Dương Yến, cô cũng từng giúp chồng mình bú cu nhưng chưa từng thử sức với thứ to lớn và gân guốc như này, ít cũng phải hơn 20cm. Đây quả thật là kỳ tích, phải biết của chồng cô nhét lút cán chỉ hơi chạm vào cổ họng, còn của Trần Khiêm lại nhét thật sâu vào phải đến 1 nửa chiều dài nằm hoàn toàn dưới cổ, Dương Yến có cảm giác như nó sắp chạm vào dạ dày cô vậy.

Từ nức nở ngại ngùng Dương Yến bắt đầu bú nhiệt tình hơn, nàng đánh lưỡi vào đầu dương vật của Trần Khiêm, len lưỡi vào tách cái lỗ nhỏ xinh ấy ra mà liếm. Rồi liếm 1 đường xuống 2 hòn bi, nhấm nháp mấy cọng lông mọc ngẫu nhiên trên lớp da sần sùi.

Dương Yến dựng thẳng dương vật của Trần Khiêm lên, bắt đầu thụt ra thụt vào mồm cô, dần dần từ nông đến sâu. 1/3 thân cặc rồi 1/2…2/3…mỗi lần há mồm nhấp xuống nàng lại lấn sâu hơn 1 ít. Cuối cùng cả con cặc to dài gân guốc của Trần Khiêm đã nằm gọn trong miệng của Dương Yến.

Dù rất muốn phun ra thở cho sướng nhưng Dương Yến vẫn cố gắng bú liếm đầu khấc và nửa thân trên dương vật của Trần Khiêm, cô không nỡ rời xa cái dương vật to bự gân guốc, nóng bỏng căng phồng này. Từng luồng không khí ra vào lỗ mũi thở phì phò của Dương Yến làm mặt cô trở nên đỏ bừng đê mê làm Trần Khiêm nhìn ngắm vô cùng thích thú.

Dần dần Trần Khiêm đẩy nhanh tốc độ, từng cú nhấp vào khiến cho Dương Yến cũng không kịp nuốt nước miếng từng dòng từng dòng chảy nhiễu nhại xuống cắm xuống ngực nàng. Tốc độ nhấp ngày càng nhanh, đút vào ngày càng sâu nhưng vì tư thế nên dương vật không vào lút cán được, nhờ vậy nên dù khó thở nhưng Dương Yến vẫn chịu khó tiếp tục phục vụ.



" Ưhhh.... Ưhhh.... Ahhh..... "

Dương Yến hơi chút giãy dụa muốn đẩy người Trần Khiêm ra, lúc nãy mấy lần ngậm lút cán trong họng của cô, cơn nứng và cảm giác buồn nôn càng làm tăng lên sự thiếu dưỡng khí của cơ thể.

" Sao anh chưa dừng?? Ưhhh..... em sắp chết ngạt rồi..... Ưhhhh..... Mau buông em ra..... Ahhh.... Ahhh” Từng dòng suy nghĩ đứt quãng trong đầu của Dương Yến không ngừng hiện lên.

Dương Yến gồng mình, tay vùng vẫy đẩy Trần Khiêm ra, đánh vào ra hiệu cho Trần Khiêm, cố gắng thoát khỏi con cặc đang bịt kín đường thở của cô nhưng phụ nữ đang trong tình trạng thiếu dưỡng khí làm sao thoát khỏi vòng tay gã đàn ông cường tráng vạm vỡ đang hứng được.

Trần Khiêm cũng đã đến cực hạn của sung sướng. Trần Khiêm nắm chặt cặp vú mềm mại của Dương Yến mà không ngừng điên cuồng nhấp vào miệng của cô.Trần Khiêm không hề để ý rằng dưới mông nó, gương mặt của Dương Yến đang không ngừng bị hai hòn bi to bự của nó vỗ liên tục, từ đỏ bừng đã dần chuyển sang tím tái, tay chân vận động cũng ít dần, mà nếu có để ý có lẽ nó lại càng điên cuồng hơn mà tăng thêm tốc độ.

" Ahhh.... Anh chịu hết nổi rồi em ơi..... Ahhh.... Sướng quá đi mất..... Ưhhh.... Anh bắn đây..... Ahhh.... Nuốt hết đi con đĩ..... Ahhh.... Chịu không nổi.... Phê quá... Ahh...."

Từng đợt từng đợt tinh dịch không ngừng bắn xối xả vào sâu trong họng của Dương Yến như xả vô tận dạ dày của cô. Dương Yến nằm bò xuống sàn thở hồng hộc.

Chưa dừng lại ở đó, Trần Khiêm vỗ mông nàng.

“Chổng mông lên.”

Dương Yến chổng mông lên. Hiện ra trước mắt hắn là chiếc lồn múp rụp đang rỉ nước. Trần Khiêm nhét con cặc to lớn của mình vào giã thật mạnh.

“Ahhh…… Ahhh…… Mạnh nữa đi anh…… Ahh…… Địt chết em đi…… Dùng con cặc khủng của anh dã nát lồn em đi......Ahh…Ưhhh…… Sướng…… Nga…… Ưhhhh…… Bạch...Bạch.... Bạch…… Phê quá…… Đâm mạnh nữa lên…… Ahhh…… Ahhh…… Ahhh…… yêu chịch chết em đi… Ahh…… Ahhh…… Địt chết em đi…… Bạch…… Bạch…… Ahhh…… Ưhhh…… Con cặc…... của anh..... Địt…… Địt em…… A…… A…… Quá sướng…… Ahh…… Ahhh…… Ahhhh!!!”

Dương Yến hét lên sung sướng. Cũng may hiện tại là thời gian nghỉ ngơi buổi trưa, nên mọi người đều đi ăn cơm, nếu không thì việc Dương Yến rên rỉ kêu la vì bị địt sướng đến điên người tạo ra âm thanh lớn như thế thì sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.

“ Sướng quá Yến Yến ơi…… Ahhh…. Anh…Anh chịu không lâu nữa rồi....Ahhh.... Anh muốn bắn rồi..... Chuẩn bị nhận lấy đống tinh dịch này đi.….Ahhh…...Ngoan….. Anh muốn đem tinh dịch rót đầy tử cung của em Yến Yến ơi…… Ahhh....……Chuẩn bị đón nhận lấy sữa nóng từ anh bơm đầy lồn nhỏ của em nào…Sinh cho anh một đứa con trắng trẻo mập mạp… Ahhh ” Từ phía sau Trần Khiêm lợi dụng thân thể cùng cơ bụng săn chắc mạnh mẽ của mình dùng sức oanh tạc lấy thân thể cùng bờ mông mềm nhỏ nhắn của Dương Yến.... Không ngừng tạo nên những thanh âm dâm đãng của hai cơ thể va chạm mạnh vào nhau....Đem con cặc hùng vĩ của hắn không chút cố kị gì nữa mà xuyên thủng vào sâu trong âm đạo của cô, miệng tử cung như muốn xé toạc mà tiến vào....

“ Vâng….. Ahhh.... Em sẽ sinh con cho anh.... Ahhh.... Ưhhh.... Sinh cho anh một đứa con....... Ahhh..... Xin cho em tinh dịch của anh..... Ahhhh..... A....a....a..... Em xin lỗi chồng......Ahhh.... Cặc anh ấy làm em sướng quá...... Ahhh.... Hắn địt em sướng hơn anh nhiều......Ahhhm.. Em sẽ sinh con cho anh ta...... Ahhhhh..... Ưhhhhh.... Ahhh....A....a... ” Dương Yến hoàn toàn lên đỉnh, hiện tại cô đã chìm sâu vào dục vọng sung sướng do con cặc của Trần Khiêm mang lại, điều đó khiến cô mê muội chẳng thể quan tâm được điều gì nữa.

Đem tất cả tinh dịch đều bắn vào sâu bên trong tử cung của Dương Yến, Trần Khiêm đem con cặc rút ra khỏi âm đạo nhầy nhụa, đưa đến gần bên miệng của cô, người sau liếc mắt trắng trợn một chút liên mở ra môi anh đào đem con cặc ngậm vào bên trong, tiếp đó sử dụng đầu lưỡi linh hoạt mà nuốt hết trên quy đầu tinh dịch, bú cho sạch sẽ rồi mới dừng lại nghỉ ngơi.



Không gặp được trạm trưởng Vương, Trần Khiêm cũng định về xưởng. Lúc ra đến cửa, Trần Khiêm gặp trạm trưởng Vương vừa đi ăn cơm về. Hắn đến chào hỏi sau đó nói ra một câu thâm ý:

“Trạm trưởng Vương, cha tôi gửi lời chào đến ông.”

Trạm trưởng Vương ngẩn người. Gần đây ông ta cũng phát giác ra điều gì đó nhưng ông ta cũng không dám vọng động. Ông ta sợ cái lỡ như. Nếu Trần Khiêm thực sự là con ông lớn thì sao.

Ông ta nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm rời đi, suy ngẫm.

Hai ngày sau trời vừa sáng, sau khi tiến hành khấu trừ thành chín đồng, trước xưởng của Trần Khiêm, xe kéo hàng lại lần nữa rồng rắn thành hàng, thể hiện ra một khí thế ngất trời.

Số hàng tồn toàn bộ cho lên xe. Vài ngày trước đó, còn lo xuất hàng. Nhưng hôm nay, dù số lượng bao nhiêu, cũng sẽ được chuyển đi.

Bạch Dương, quản lý công nhân mới thăng chức, đi tới, ngồi xổm bên cạnh Trần Khiêm, nói nhỏ:

“Ông chủ Trần, anh có nghe nói không, hôm nay nhà máy thực phẩm Kim Nguyên đã chính thức bắt đầu sản xuất loại đồ hộp này của chúng ta, tuyên truyền rất náo nhiệt, có điều bên ta cho khấu trừ chín đồng, cho nên đều chạy qua đây.”

“Không chỉ có vậy, còn có bốn, năm nhà xưởng nữa!” Tô Thiện bổ sung.

“Chiết khấu chín đồng, nhiều quá không?” Bạch Dương thầm nói: “Tôi thấy để lại sáu đồng đi.”

“Sáu đồng? Con khỉ!” Trần Khiêm mở miệng nói: “Thời gian kiếm tiền ngon nghẻ qua rồi. Biến động giá cả sẽ rất lớn, thậm chí hôm nay có thể là mười hai đồng. Những chiếc xe lớn đó không đáng tin cậy, nói chạy là chạy. Lượng buôn bán nhỏ cũng phải kiếm. Về phần mấy nhà xưởng nhỏ kia, không cần để ý tới, tôi không ra tay, Viên Khôn cũng sẽ đè chết bọn họ.”

Trần Khiêm biết rằng sự cạnh tranh trên thị trường đã bắt đầu, trên thực tế, thời điểm Viên Khôn ngăn cản anh, đã chủ định tình hình hiện tại.

Quả nhiên, vào lúc một giờ chiều, bên Kim Nguyên đã đổi chiết khấu thành chín đồng mười lăm xu.

Xe chở hàng ở nhà xưởng chạy mất tăm mất tích, chỉ còn lại một vài người bán hàng nhỏ lẻ, trên xe kéo là rau củ, hoa quả, thuận tiện đẩy thêm đồ hộp bán.

Hàng hóa lại bắt đầu chất thành đống, Tô Thiện cũng gấp. Công nhân cũng có chút khó hiểu, thầm thì thầm không biết có phải nhà xưởng của mình sắp phá sản không.

Trạm lương thực vẫn thu lương vào buổi sáng, cho thấy Viên Khôn vẫn chưa cắt đứt đường dây thu lương thực bên trạm trưởng Vương, điều này khiến lòng Trần Khiêm bình tĩnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook