Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Quyển 6 - Chương 75: Truyền thừa Long huyết kiếm

Bắc Đằng

20/09/2013

Bên trong gian phòng, bay nồng đậm mùi rượu. Bách Lí Song ở trong chăn chờ một lúc lâu, cũng không thấy người bên cạnh có bất kỳ động tĩnh nào, nàng không nhịn được khẽ gọi mấy tiếng: “ Thiên Thần, chàng ngủ thiếp đi rồi sao?”

“ Thiên Thần, có nghe được lời của ta nói hay không?”

Chậm chạp không có hồi âm, chỉ có nhợt nhạt tiếng ngủ say truyền vào trong tay nàng. Bách Lí Song cau mày, đáy lòng hơi có chút thất vọng, tối nay chính là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ, cứ như vậy vượt qua, khó tránh khỏi có chút tiếc nuốt.

Nàng nhẹ nhàng mà đẩy người bên cạnh ra, nhảy xuống giường, đi đốt nến lên. Nếu đã làm nương tử của người ta, trượng phu uống rượu say, nàng đương nhiên phải hầu hạ. Một lần nữa đi tới bên giường, nghĩ tới thay Thiên Thần đem hài cùng xiêm y cởi ra, có thể làm cho hắn cho một giấc ngủ tốt.

“ Chàng cũng thiệt là, không biết tối nay là đem động phòng hoa chúc của chúng ta sao? Uống say đến như vậy không còn biết gì hết.” Nàng vừa oán trách, vừa thay người trên giường cởi giày ra.

“ Sau này không có lệnh của ta, không cho chàng uống say như vậy nữa, có nghe thấy không?” Biết rõ hắn không nghe thấy giọng nói của mình, nàng vẫn là nhịn không được nói thầm.

Cởi giày xong, nàng từ từ đi tới đầu giường, muốn thoát đi hỉ phục trên người hắn. Mái tóc dài xốc xếch che đậy khuôn mặt của hắn, Bách Lí Song thấy không rõ dung mạo của đối phương, nhưng mà đáy lòng nàng lại sinh ra một loại cảm giác quái dị. Đồng dạng là mặc hỉ phục, nhưng là nàng cảm giác, cảm thấy người trên giường có cái gì đó không đúng, cùng chung sống với Long Thiên Thần lâu như vậy, nàng nhớ được hai vai của Thiên Thần hẹp một chút mới đúng, nàng càng xem càng cảm thấy có cái gì không đúng, đưa tay gạt tóc trên mặt người trên giường ra, một bộ mặt ngủ say từ từ lộ ra bên ngoài, sắc mặt Bách Lí Song trong lúc này không ngừng biến hóa, cực kỳ phong phú.

Bạch Sở Mục lúc này ngủ có hương vị ngọt ngào, ở tromg mộng hắn cùng với Thiên Tầm vượt qua một đêm động phòng hoa chúc khó quên, đột nhiên trong lúc đó, vào thời khắc mấu chốt, bên tai truyền đến một trận sư tử rồng gầm thét.

“ Bạch Sở Mục………, ngươi cái tên khốn khiếp này, tại sao lại ở chỗ này chứ?”

Là thanh âm của Song Nhi.

Bạch Sở Mục thoáng cái liền bị đánh thức, tiếng hô sư tử rống đáng sợ như thế, muốn không bị thức tỉnh cũng không thể a.

“Đã xảy ra chuyện gì? Đã xảy ra chuyện gì?” Bạch Sở Mục mê mang nhìn quanh bốn phía, cuối cùng thấy được khuôn mặt tức giận của Bách Lí song, một bộ dáng như ăn thịt người, hắn ngây người ngẩn ngơ.

“ Song Nhi? Ta cùng với Thiên Tâm của ta động phòng, ngươi tới gian phòng của chúng ta làm cái gì?”

“ Phòng của ngươi? Ngươi nhìn cho rõ ràng đây rốt cuộc là gian phòng của người nào?” Bách Lí Song xoa thắt lưng giận nhìn chằm chằm Bạch Sở Mục, tiến lên một bước, núi lấy lỗ tai của hắn, lôi từ trên giường kéo xuống.

“ Ta hỏi ngươi, ngươi tại sao lại ở trong phòng của ta, Thiên Thần đâu?”

“ Phòng của ngươi?” Bạch Sở Mục mở to hai mắt nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt càng ngày càng kinh hãi.

“ Đúng vậy? Ta làm sao lại ở trong phòng của ngươi chứ?”

Sau khi hỏi xong, không đợi Bạch Sở Mục phục hồi tinh thần, một đôi bàn tay trắng như phấn liền đánh xuống, cái miệng của hắn, mắt phải, cái mũi không ngoại lệ đều gặp phải tập kích.

“ Khốn khiếp, đi nhầm gian phòng ta, uống rượu xong, rồi bò lên giường của ta, hôm nay ta phải thu thập ngươi!” Bách Lí Song hướng về phía Bạch Sở Mục hành hung.

“ Song Nhi, ta oan uổng a, ta cũng vậy không biết mình làm sao lại chạy đến nơi này?” Bạch Sở Mục vừa trốn vừa nhớ lại, đột nhiên nghĩ đến cái gì. Hắn nói: “ Ta nhớ ra rồi, ta vừa vặn giống như là cảm giác có người đem ta dìu vào gian phòng này, ta thề thật là có ngươi đem ta dìu vào gian phòng này, không phải là tự mình tiến vào.”

“ Có người đem ngươi dìu vào phòng? Người nào lại đáng ghét như vậy, đem ngươi vào sai phòng?” Nói xong câu này, hai người nhất tề liếc mắt nhìn nhau, tức thì nghĩ tới một người, Bách Lí Song nghiến răng ngiến lợi.

“ Long…….. Thiên…….. Thần, ngươi không xong với ta!” Nàng rốt cuộc nghĩ tới, mới vừa rồi rõ ràng nàng nghe được thanh âm của Thiên Thần. Hắn còn nói một câu: “ Đem người mang đến cho ngươi.”, nàng hiểu lầm ý tứ của đối phương, ai ngờ Long Thiên Thần lại đem nam nhân khác nhét vào trên giường của nàng, chính mình lại chạy đi, này coi là chuyện gì a.

“ Không tốt, Thiên Tầm của ta!” Bạch Sở Mục lúc này mời kịp phản ứng, bay vượt qua gian phòng, Bách Lí Song cũng sợ hết hồn chạy theo, sẽ không phải chứ? Nàng không dám nghĩ tiếp, đuổi theo sách Bạch Sở Mục xông về gian phòng cách vách.

“ Long Thiên Thần, ngươi khốn khiếp, ngươi dám khi dễ Thiên Tầm của ta, ta liền liều mạng với ngươi.” Bạch Sở Mục vừa nói vừa đạp một cước vào cửa phòng, vọt đi vào.

Bên trong gian phòng im ắng, hai người trên giường giống như là đều ngủ, Bạch Sở Mục bước vào vọt tới, mượn ánh trăng, hắn thấy được Long Thiên Thần ngủ ở bên trong, hắn lấy bàn tay to của mình nắm lấy tay của hắn từ trên giường lôi xuống. Động tĩnh quá lớn, làm cho Long Thiên Tầm thức tỉnh.

“ Người nào?” Long Thiên Tầm mơ mơ màng màng nhìn hướng bên trong gian phòng đột nhiên nhiều ra hai người, thần sắc có chút mê mang.

Bạch Sở Mục tiến lên một bước, ôm lấy Long Thiên Tầm an ủi: “ Không có chuyện gì rồi, không có chuyện gì rồi, chuyện gì cũng không có phát sinh.”

Thời điểm nói ra những lời này, dưới chân của hắn còn giẫm Long Thiên Thần bị hắn vứt xuống trên mặt đất.

“ Đau, người nào giẫm lên ta?” Long Thiên Thần tỉnh lại.

Lúc này bên trong gian phòng ánh nến được thắp sáng, Long Thiên Thần ngạc nhiên phát hiện, trên người của mình bị một cái chân giẫm phải, đồng thời đối mặt còn có thần sắc nổi giận đùng đùng của Bách Lí Song, đột nhiên tỉnh lại liền bắt gặp một màn như vậy, hắn thấy đủ loại mê mang.

“ Tại sao? Ta làm sao lại nằm trên mặt đất?” Hắn hỏi.

“ Long Thiên Thần! Ngươi bây giờ lập tức…lập tức theo ta đi qua gian phòng cách vách.” Bách Lí Song ẩn nhẫn tức giận, dùng thanh âm như sấm dậy nói.

“ Song Nhi, người nào chọc giận nàng sinh khí vậy? Bộ dáng của nàng thoạt nhìn thật giống như muốn giết người a.” Long Thiên Thần mơ hồ cảm giác có gì đó không ổn.

“ Đúng vậy a, ta hiện tại rất muốn giết người. Cho nên ngươi bây giờ tốt nhất trở lại gian phòng cách vách cho ta.” Bách Lí Song khom người kéo một cánh tay của hắn, nắm lấy hắn đi ra ngoài.

“ Thiên Thần ca ca cùng Song Nhi không có việc gì chứ?” Long Thiên Tầm là vô tội nhất, hoàn toàn từ đầu đến cuối luôn luôn không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì, Bạch Sở Mục vừa ôm nàng vừa trừng mắt nhìn phương hướng ngoài cửa.

“ Hắn tốt nhất là có chuyện, nếu không ta sẽ sẽ tìm cơ hội cùng hắn hảo hảo ‘ nói chuyện’ một chút.” Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ “ Nói chuyện”, đáy mắt hàn quang bạo phát. Tuy nói hai người là hảo huynh đệ, nhưng có một số việc tuyệt đối không thể vi phạm.

Không bao lâu, từ gian phòng cách vách truyền đến từng trận thanh âm quyền đấm cước đá, còn có tiếng người kêu cứu thảm thiết. Bạch Sở Mục vừa lòng câu môi cười cười, lần đầu tiên cảm giác được bạo lực của Song Nhi thật hiệu quả, thật thống khoái.

“ Thiên Thần ca ca cùng Song Nhi sẽ không phải là đánh nhau đi?” Long Thiên Thần lo lắng hỏi.

“ Đứng quản bọn họ, chúng ta hay là đi ngủ đi, trời cũng nhanh sáng rồi.”

“ Nhưng là, Sở Mục ca ca, con mắt của chàng còn nữa khóe miệng của chàng làm sao lại bị thương? Là bị ai đánh?”

“ Có sao? Có thể là không cẩn thận ở trong sân bị ngã thôi.” Bạch Sở Mục lúc này mới cảm giác được hai mắt của mình cùng trên mặt phát ra từng trận đau đớn, trong lòng tự nhủ, Song Nhi hạ thủ cũng quá ngoan độc đi, may người hắn cưới không phải là nàng, sau này người chịu khổ cũng chỉ là Long Thiên Thần.

Nghe tiếng đánh nhau thảm thiết ở cách vách, nhìn nhìn lại trước mặt tiểu thê tử ôn nhu khả ái, Bạch Sở Mục thật sâu cảm giác được cái thế giới này thật là quá tốt đẹp a.

Sáng sớm ngày thứ hai, người Long gia cùng các tân khế nghĩ đêm ở Long gia một lần nữa tụ tập đến hội trường, bất quá lần này không vì hôn lễ, mà là vì chuyện gia chủ Long gia truyền ngôi, đến đây để xem lễ. Chờ sau khi mọi người tề tựu, phát hiện hai đôi hôm qua mới vừa thành thân nhưng hôm nay không xuất hiện. Mọi người không nhịn được nghĩ, có phải đem qua động phòng hoa chúc quá mức cực khổ hay không a? Cho nên mới không có biện pháp dậy sớm đến đây xem lễ? Bọn họ nào biết rằng đêm qua, Bạch Sở Mục cùng Long Thiên Tầm đích thực là có một đêm động phòng hoa chúc tốt đẹp, nhưng là bị đánh cho mặt mũi đầy vết xanh tím, Bạch Sở Mục không có dũng khí tới đối mặt với mọi người.

Còn lại Long Thiên Thân là chân chính thảm thiết tới cực điểm, bị đánh tơi bời một đêm, cho đến khi Bách Lí Song mệt mỏi, hắn rốt cuộc mới được giải thoát, một đôi oan gia nằm cùng một cái giường lớn, hết sức hài hòa chìm vào giấc ngủ.

Kèm theo một tiếng: “ Gia chủ giá lâm!”, hội trường thanh âm huyên náo nhất thời yên tĩnh trở lại, ánh mắt mọi người đều hướng về phía gia chủ Long gia.

Long gia chủ bị bệnh nằm trên giường tịnh dưỡng mấy ngày này, hôm nay khí sắc tốt lên rất nhiều, Long gia chủ trận bệnh này thời gian kéo dài có chút lâu, nguyên nhân đều ở trong lòng.

Nhìn thấy Long gia chủ thân thể khom xuống cùng khuôn mặt không còn hăng hái, mọi người không khỏi tiếc hận. Từng là nhân vật oai phong một cõi bây giờ lại chậm chạp đi về phía thung lũng.

“ Gia chủ, nghi thức truyền ngôi có thể bắt đầu hay không?” Trưởng lão chấp sự hỏi.

“ Chờ một chút, Các chủ còn chưa có đích thân tới, chúng ta chờ một chút.” Long gia chủ nói.

“ Các chủ lão nhân gia ông ta cũng địch thân tới đây sao?” Trưởng lão chấp sự cảm thấy hoài nghi. Kể từ khi lần trước Long gia đại biến, Các chủ sau khi đích thân tới Long gia, liền từ đó không có xuất hiện nữa.

“ Nghe nói Long gia có một thanh Long huyết kiềm truyền thừa qua các thời đại, chỉ có người thừa kế vị trí gia chủ mới có thể có nó, lần này không biết có vinh hạnh được thấy Long gia truyền chi bảo cho đời sao hay không?”

“ Nghe nói Long huyết kiếm là từ trên tay gia chủ Long gia đời thứ nhất truyền xuống, trên thân kiếm không biết thu nạp bao nhiêu máu người, nghe nói uy lực vô cùng.”

“ Theo như người ta nói, bản thân kiếm không trọng yếu, quan trọng là… người thừa kế vị trí gia chủ, Long gia từ này về sau có Long Thiên Tuyệt gánh chịu trách nhiệm này, tin tưởng lực ảnh hưởng của Long gia ở Long tường đại lục sẽ đạt tới một bước tiến trước nay chưa từng có.”

Mọi người nghị luận rối rít, Long gia chủ hướng hai vợ chồng Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê gọi tới trước mặt mình.

“ Thiên Tuyệt, Khê Nhi, trước khi bắt đầu nghi thức chính thức truyền ngôi, lão phu quyết định trước đem chưởng ấn nụ vụ của Long gia giao cho Vân Khê con, từ nay về sau con chính là chủ mẫu Long gia, có chưởng ấn này con có thể thuận lý thành chương (rõ ràng, hợp lẽ) quản lý hết thảy tài vật của Long gia.”

Vân Khê nhìn chưởng ấn trong tay của nàng có chút kinh ngạc, đồng thời có nho nhỏ cảm động, Long gia chủ có thể đưa ra quyết định như thế , chính là tín nhiệm đối với nàng.

Nàng chần chờ, nói: “ Ta đối với việc quản lý tài vật bên trong gia tộc không am hiểu lắm, không bằng đem con dấu này giao cho bà bà đi, nàng tâm tư tinh tế tỉ mỉ, so với ta đảm nhiệm chức vị này thích hợp hơn nhiều.”

Nàng không phải là muốn từ chối trách nhiệm, nhưng mà nghĩ tới kiếp nạn trên người mình, nó giống như là một trái bom hẹn giờ, chẳng biết lúc nào nó bộc phát.

Nàng sợ mình có một ngày đột nhiên giống như ngày đó bị vây ở trong giấc mộng, không có cách nào tỉnh lại, như vậy đến lúc đó ai tới hiệp trợ Thiên Tuyệt đây? Nàng phải lo lắng nhiều một chút, phòng ngừa chu đáo.

Hiên Viên Túc Nhã nghe vậy, dạo bước đi tới: “ Khê Nhi, con là thê tử của Thiên Tuyệt, hơn nữa còn là chủ nhân của vòng tay Bích Thủy Thiên Tâm, vị trí chủ mẫu không phải con thì không được, mà chưởng ấn cùng vòng ngọc giống nhau, cũng là tượng trưng cho thân phận chủ mẫu, nên do con bảo quản, về phần những chuyện bên trong gia tộc, con có thể không cần quá quan tâm, nương sẽ giúp con xử lý.”

Hiên Viên Túc Nhã trực tiếp nhận lấy chưởng ấn trong tay Long gia chủ, để vào trong tay Vân Khê.

“ Cứ quyết định như vậy đi, sau này chuyện vụ nội bộ Long gia, ta với cha con sẽ giúp con xử lý, con cùng Tuyệt Nhi hai người cứ đi làm chuyện mà hai đứa muốn làm đi.”



“ Nương…..” Vân Khê cảm động nghẹn ngào, bà bà thật là quan tâm nàng, nàng còn yêu cầu xa vời gì nữa.

Trong đám người, Tiểu Mặc ho to lên: “ Lão lão tổ tông tới!”

Hiện trường mấy ngàn người nhất tề quay đầu nhìn lại, nhìn về phía trên bầu trời Các chủ Tiêu Dao các đạp không mà đến.

“ Hôm nay, Long gia sắp xuất hiện ra một gia chủ mới, này chính là đại sự Long gia ta, lão phu đại biểu cả Tiêu Dao các, đến đây dự lễ.” Đang lúc nói chuyện, Các chủ đã đi tới trước mặt Long gia chủ, tiên phong đạo cốt, mọi người tán thưởng không thôi.

Long gia chủ vội vàng đứng dậy đón chào: “ Các chủ đại gia quang lâm, thỉnh đến ghế trên.” Chỗ ngồi của Các chủ ông sớm đã chuẩn bị sẵn.

“ Các ngươi tiếp tục đi, lão phu chẳng qua là đến đây xem lễ mà thôi.” Các chủ du nhiên (tự nhiên) nhập tọa, ngoắt ngoắt tay gọi Tiểu Mặc đến bên cạnh hắn, cũng chỉ có thời điểm đối mặt với Tiểu Mặc, ông mới lộ vẻ tươi cười.

Long gia chủ sao khi hướng Các chủ vái chào, liền quay mặt nhìn lại mọi người, cất giọng nói: “ Đạ tạ các vị có thể quang lâm đến Long gia ta, cùng hưởng việc trọng đại này, hôm này ta liền đem vị trí gia chủ Long gia truyền cho trưởng tôn của ta Long Thiên Tuyệt. Kể từ hôm nay, hắn chính là gia chủ mới của Long gia ta. Thiên Tuyệt, đến đây nhận kiếm.”

Long Thiên Tuyệt tiến lên quỳ gối xuống trước người Long gia chủ, hai tay giơ lên cao, từ trong tay Long gia chủ nhận lấy Long huyết kiếm.

Lúc này, toàn trường tiếng vỗ tay vang dậy, Long Thiên Tuyệt hai tay vừa chạm vào thân kiếm Long huyết kiếm, chỉ một thoáng, bên trong thân thể máu sôi trào lên, phảng phất cùng thanh kiếm kia có cảm ứng nào đó, tinh thần hắn chấn động, đứng dậy đem Long huyết kiếm từ trong vỏ rút ra, kèm theo một đạo kiếm quang kinh người, thân kiếm kịch liệt kêu vù vù.

Toàn trường đột nhiên yên lặng, mọi người đều trợn tròn hai mắt nhìn thanh kiếm đó, ánh sáng rực rỡ chiếu xạ lên trên thân kiếm, ánh sáng màu vàng ở trên thân kiếm lưu động. Chỉ thấy kiếm kia đột nhiên sống lại, hòa quang vạn trượng, ở bên trong ánh sáng màu vàng đó, có Long ảnh thoáng hiện ra.

“ Đây chính là Long huyết kiếm trong truyền thuyết của Long gia sao? Quả nhiên là truyền gia chi bảo a!” Mọi người đều ngạc nhiên không dứt.

Long Thiên Tuyệt nhìn thanh kiếm trong tay mình rất là hài lòng, nó được chế tạo ra giống như là dành cho hắn. Long huyết trên người hắn cùng Long huyết khí trên thân kiếm phối hợp chặt chẽ với nhau, sinh ra cộng hưởng.

Toàn thể những cao thủ Long gia đều hoan hô đứng lên: “ Gia chủ vạn tuế! Gia chủ vạn tuế!”

Vân Khê nhìn chăm chú vào tư thế oai hùng uy vũ của Long Thiên Tuyệt, nhìn hắn từng bước từng bước đi đến đỉnh cao sự nghiệp của mình, trong ánh mắt của nàng, lệ quang lóe lên, cũng không biết làm sao, trong lúc bất chợt trở nên nhạy cảm.

Vân Khê nghĩ tới đêm qua nàng một đêm không ngủ, cũng không dám để cho Thiên Tuyệt nhận thấy khác thường của nàng, chờ sau khi Thiên Tuyệt ngủ say, nàng liền tỉnh lại.

Vân Khê ngồi đó một đêm, cũng là một chút cũng không có ngủ được. Bởi vì nàng sợ mình một khi ngủ thiếp đi, Mộng Yểm đáng sợ kia sẽ lần nữa tiến vào trong mộng của nàng, đem nàng vây khốn, khó mà chạy trốn.

Nàng rất sợ đến thời điểm Thiên Tuyệt dần đứng trên đỉnh cao của đại lục này, mình thế nhưng không có cách nào làm bạn bên cạnh hắn, nghĩ tới đây, nước mắt của nàng theo khóe mắt lo đãng chảy xuống.

Hiên Viên Túc Nhã chú ý tới nàng, nắm tay nàng, dùng ánh mắt ôn nhu an ủi, nàng cho rằng Vân Khê vì vui quá mà khóc.

Bên trong tiếng hoan hô, đột nhiên có hạ nhân chạy đến truyền báo: “ Gia chủ, có người từ Bắc Thần gia tộc mang chiến thiếp đến.”

Long Thiên Tuyệt vung tay lên, tiếng hoan hô toàn trường nhất thời dừng lại, hắn lệ mâu quét về phía người báo tin nói: “ Mau đem chiến thiếp trình lên!”

Đợi từ trong tay người báo tin nhận lấy chiến thiếp, mở ra nhìn, thần sắc khẽ biến hóa.

“ Các chủ, đây là chiến thư Tử Yêu gửi cho ngài. Thời gian tỷ võ là ngày Bắc Thần gia tộc trọng chấn.”

Hiện trường tiếng nghị luận rối rít truyền ra, Bắc Thần gia tộc thành lập một cái ngày kia, khiêu chiến Các chủ? Điều này đại biểu ý nghĩa gì? Rõ ràng là muốn bắt Các chủ lập uy, để tạo uy tín cho Bắc Thần gia tộc.

Thử nghĩ xem, lấy địa vị cùng uy danh của Long gia ở Long Tường đại lục, nếu như người Bắc Thần gia tộc đánh bại lãnh tụ cao nhất của Long gia, vậy chẳng khác nào là để cho Bắc Thần gia tộc áp đảo địa vị của Long gia, cái này mặc khác chính là một cổ uy hiếp khổng lồ đối với các gia tộc cùng môn phái có thực lực không bằng Long gia, đây là một bước cờ thật ngoan độc, đủ thấy được sự quyết đoán cùng quyết tâm trở lại của Bắc Thần gia tộc.

Mọi người Long gia rối rít nhìn về phía Các chủ, những cao thủ kia không có được chứng kiến thực lực chân chính của Tử Yêu, đều mong mỏi Các chủ có thể nghênh chiến, một là vì tăng mặt mũi cho Long gia, hai là có thể diệt tắt uy phong của Bắc Thần gia tộc.

Những người giống như Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê khi được chứng kiến thực lực chân chính của Tử Yêu, bọn họ vô cùng lo lắng, lấy thực lực của Các chủ có thể chiến thẳng thực lực biến thái của Tử Yêu sao?

“ Các chủ, tuy nói là Tử Yêu phát chiến thiếp tới, nhưng là ngài không hẳn nhất định phải nhận, Tử Yêu chọn vào lúc này khiêu chiến ngài, rõ ràng có dụng ý khác, không thể không phòng.” Vân Khê hơi nhíu mày nói.

“ Đúng vậy, Các chủ, chúng ta hoàn toàn có thể không cần để ý hắn, danh vọng Long gia chính là tổ tiên Long gia vạn năm tạo nên, công đạo tự tại lòng người, không cần tranh giành thắng thua nhất thời.” Long Thiên Tuyệt nói.

Các chủ im lặng không lên tiếng, tựa như đang suy nghĩ các gì, vẻ mặt nhàn nhạt.

Tiểu Mặc ngẩng đầu lên nhìn Lão lão tổ tông, lại nhìn về phía cha mẹ bé, bé thanh âm nho nhỏ lo lắng nói: “ Tiểu Huyên Huyên còn đang trong tay của Tử Yêu a.” Bé nhíu mày, chỉ nói một câu ngắn ngủn, cũng biểu đạt được tiếng lòng của bé.

Đúng vậy a, Tiểu Nguyệt nha vẫn còn trong tay của Tử Yêu, nếu như Long gia cự tuyệt cùng hắn khiêu chiến, vậy hắn có thể đối với Tiểu Nguyệt nha hạ thủ hay không?

Trong lòng Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê đều cả kinh, bọn họ cũng có nghĩ đến điểm này. Nhưng mà, bọn họ không thể vì nữ nhi của mình, mà để cho Các chủ cùng Tử Yêu giao chiến, điểm này quan hệ đến danh dự của Long gia.

Qua hồi lâu, Các chủ đứng dậy, mở miệng hướng người báo tin kia nói: “ Trở về trả lời cho hắn biết, ta tiếp nhận khiêu chiến của hắn.”

“ Các chủ!” Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê hai người đều cảm kích nhìn về phía hắn, đồng thời trong lòng lại có chút lo lắng.

Các chủ khoát tay nói: “ Các ngươi đều không cần nói, trận chiến này quan hệ đến danh dự của Long gia, cũng quan hệ đến trật tự giang hồ của cả Long Tường đại lục, về công về tư, ta đều phải ứng chiến.”

Vừa nói, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về một hướng khác phía chân trời, thanh âm nhàn nhạt nhưng bao hàm lực xuyên thấu, xa xa truyền ra: “ Mộ Dung tôn giả, các ngươi còn muốn tiếp tục ẩn núp sao? Lão phu nếu đã đáp ứng quyết chiến, tuyệt sẽ không nuốt lời.”



Chương V75 Hách Liên giúp đỡ, lịch sử của Bắc Thần gia tộc!

Hiện trường phương xa hiện ra một bóng người, đầu tóc bạc trắng mặc hắc y, đứng ở trong gió ào ào vũ động, người nọ ôm quyền chào hỏi, nói: “ Các chủ, hôm nay là chuyện vui của Long gia, tại hạ dẫn mấy vị trưởng lão bằng hữu tới chúc mừng ngài.”

Ở phía sau hắn, trên bầu trời, hiện ra mấy thân ảnh nhàn nhạt. Bọn họ cách một khoảng rất xa, thấy không rõ hình dáng của những người đó. Chẳng qua là có thể đại khái thấy được động tác của bọn họ, cùng Mộ Dung tôn giả giống nhau đồng dạng tư thế ôm quyền.

Một nhóm người này xuất hiện, mang đến cho hội trường một trận chấn động nho nhỏ. Trên người mấy người đó đều mang theo một hơi thở cường đại, mặc dù bọn họ cố gắng che dấu, nhưng trải qua ngàn năm vạn năm, hơi thở khổng lồ không cách nào che dấu được, những người tài giỏi này chính là cao thủ chân chính trên đại lục này.

Thời điểm Các chủ đối diện với mấy người này, biểu hiện rất là bình tĩnh, dùng thanh âm nhàn nhạt nói: “ Đạ tạ các vị đại giá quang lâm, Long gia hết sức vinh hạnh.”

“ Mấy người chúng ta đem theo một phần lễ vật, mong rằng Các chủ vui lòng nhận cho.” Mộ Dung tôn giả nói.

Trên bầu trời, bay tới một cái hộp đựng bảo vật, chậm rãi rơi trước mặt Các chủ, Các chủ giơ tay lên, đem nó nhận vào trong tay.

“ Thiên Tuyệt, còn không nhanh lên bái tạ các vị tiền bối?”

Long Thiên Tuyệt hướng lên bầu trời hướng về phía mười mấy thân ảnh, xa xa cúi đầu: “ Đa tạ các vị tiền bối.”

Các tân khách đứng tại chỗ đều duỗi dài cổ, tò mò ngắm nhìn hộp bảo vật trên tay Các chủ, đến tột cùng là lễ vật như thế nào đây?

“ Lễ vật nho nhỏ, không cần khách sáo, chúng ta không ở lâu. Tiểu Cát Cát, mau cùng lão lão tổ tông trở về thôi!”

Mộ Dung tôn giả hướng về phía trước bước mấy bước, trong nháy mắt liền đi tới hội trường.

Tiểu Mộ Dung đứng ở bên cạnh Tiểu Mặc, lưu luyến không rời: “ Lão lão tổ tông, nhất định phải đi sao? Có thể đem Tiểu Mặc ca ca cùng nhau đi theo hay không?”

Một câu nói vô tâm, lại làm cho mấy người tại chỗ này đều khẩn trương lên.

Lần trước, Mộ Dung tôn giả cũng là muốn đem Tiểu Mặc mang theo, lúc ấy, chẳng qua là hắn lẻ loi một mình, khó mà ngăn cản được cao thủ đông đảo của Tiêu Dao các, hôm nay lại bất đồng a, cùng hắn đi tới còn có mười mấy lão đầu tử vạn năm, bọn họ nếu như liên thủ lại đứng lên đối phó Long gia. Long gia cho dù bất diệt cũng sẽ thương vong thảm trọng, Long gia không thể chịu đựng được biến đổi cùng đả kích như vậy. Các chủ cùng Mộ Dung tôn giả hai người nhất tề ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau, trong không khí có âm thanh lưu động khác thường.

Rất nhanh, Các chủ nhàn nhạt nở nụ cười: “ Mộ Dung lão huynh đệ sự tình bận rộn, hay là mau chút mang Tiểu Mộ Dung trở về đi thôi! Ta đáp ứng Bắc Thần muốn cùng hắn quyết chiến, trước khi quyết chiến còn có rất nhiều chuyện muốn cùng mọi người Long gia bàn bạc, sẽ không lưu lại các ngươi.” Kia ý tiễn khách đã vô cùng rõ ràng.

Mộ Dung tôn giả từ từ thu hồi ánh mắt có vẻ quỷ dị, hắn nói: “ Hi vọng Các chủ mã đáo thành công, nhất cử tiêu diệt ác tặc Bắc Thần này! Chúng ta những lão bằng hữu này nhất định đích thanh gia lâm hiện trường xem cuộc chiến, vì Các chủ ngươi trợ uy.” Nói xong, hắn cất bước về phía Tiểu Mộ Dung, không nói lời nào một tay ôm lấy Tiểu Mộ Dung, dẫn bé rời đi Long gia.

“ Tiểu Mặc ca ca.” Mộ Dung Cát Cát tầm mắt một đường đuổi theo Tiểu Mặc, vẻ mặt lưu luyến, làm cho người ta nhìn thấy rất đau lòng.

Rất nhanh, mười mấy vị lão tử vạn năm, toàn bộ biến mất trong phạm bị của Long gia, Các chủ từ trước đến giờ thong dong không sợ hãi, lúc này lại nhíu mày, lộ ra mấy phần sầu lo.

Long Thiên Tuyệt bắt gặp thần sắc có chút dị thường, tiến lên phía trước nói: “ Các chủ, bọn họ những người này, lần này tới đây, mục đích không trong sáng, hơn phân nửa là muốn xem ngài có thể tiếp nhận khiêu chiến của Tử Yêu hay không.”

“ Đúng vậy! Lòng người khó dò.” Các chủ nhẹ nhàng thở dài, đem tầm mắt rơi vào hộp bảo vật trong tay, ánh mắt có mấy phần do dự.

“ Các ngươi có biết năm đó, ở Di tích chiến trường cổ diệt trừ Bắc Thần, chúng ta tổng cộng có mười lăm người, trong đó bao gồm Vân Huyên cùng Mộ Dung tôn giả, cùng mười mấy người khác, đều là tinh ảnh của các đại thế gia. Lúc ấy, mọi người bằng tuổi nhau, ý chí hăng hái, có cùng chung mục tiêu, cho nên mới có thể đồng tâm hiệp lức, nhất trí đối địch, song trải qua ngàn vạn năm nay, lòng người biến đổi, lão phu không dám nói hiện tại những người này, còn cùng một loại ban đầu, trong lòng tồn tại đều là giang hồ chính nghĩa. Lần này Bắc Thần tái xuất giang hồ, bọn họ những người này lại bắt đầu rối loạn, tích cực đề cử lão phu làm thủ lĩnh cùng bọn họ nghênh chiến Bắc Thần. Bất quá bọn họ nghĩ có người có thể đủ thực lực để đánh trận đầu, áp chế nhuệ khí của Bắc Thần, bọn họ thì liên thủ để áp chế Bắc Thần, thứ nhất là để giữ thanh danh của bọn họ, thứ hai thì có thể tránh cho Bắc Thần trả thù.”

“ Xem ra vô luận là người bình thường hay là cao thủ, đều có một bộ mặt hèn hạ như nhau, không thể không đề phòng a.” Vân Khê thở dài nói.

Các chủ cuối đầu nhìn hộp bảo vật, nói: “ Hộp bảo vật này trước ta bảo quản nó, chờ sau khi lão phu cùng Bắc Thần quyết chiến hãy mở nó ra.”

“ Dạ, Các chủ.” Long Thiên Tuyệt mặc dù hiếu kỳ nhưng vẫn tôn trọng quyết định của Các chủ.



Chúng tân khác đều có chút thất vọng, bọn họ muốn nhìn một chút bên trong hộp bảo vật đến tột cùng là chứa bảo vật gì, từ trong tay của mười mấy vị lão tử vạn năm trước, hẳn là không có keo kiệt đâu a?

Trong một ngày này, vợ chồng Long Thiên Tuyệt bận rộn tiếp đãi những khách nhân, xử lý các sự vụ của gia tộc, bận rộn cả ngày, đến buổi tối rốt cuộc mới rảnh rỗi được.

Bên trong gian phòng bay bay hương trà, là phổ nhị thượng hạng.

Vân Khê vừa uống trà, vừa nhìn sổ sách Long gia, càng xem đến phía sau càng cảm thấy lo lắng: “Thiên Tuyệt, chàng nhìn, tình cảnh bây giờ của Long gia vô cùng không lạc quan a, nuôi một đám người đại gia tử này, nhìn tình cảnh bên ngoài thì rất tốt, thật ra thì nhập bất phu xuất ( số vào chẳng bằng số ra), nếu đi xuống như vậy nữa, Long gia sớm muộn gì cũng sẽ bị suy sụp, tất cả mọi người đều xuống sông bắt cá ăn.”

Long Thiên Tuyệt cúi đầu cười một tiếng, ngồi ở bên người của nàng: “ Những chuyện này gia gia đều nói với ta, những năm gần đây ông đều đem tinh lực đặt ở trong mâu thuẫn nội bộ của Long gia, thế cho nên xem nhẹ những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này. Ông hiện tại đem Long gia giao cho chúng ta, chính là hy vọng chúng ta có thể thay đổi hiện trạng lần này của Long gia, đầu óc nàng rất linh hoạt, hãy thử nghĩ xem các sự việc ở phương diện này, ta tin tưởng, để cho nàng quản lý những việc này có thể trong thời gian rất ngắn vì Long gia sáng tạo ra tài phú.” Long Thiên Tuyệt nói uyển chuyển, thật ra thì đang ám chỉ thủ đoạn vơ vét của cải của nàng rất là cao minh.

Vân Khê không để ý đến hắn, tiếp tục xem xét sổ sách, vừa đưa tay đi lấy chén trà, lại bị Long Thiên Tuyệt đè xuống: “ Trời đã trễ thế này, không nên uống nhiều trà như vậy, đối với thân thể nàng không tốt. Ta xem nàng đêm qua ngủ không được yên ổn lắm, cố ý phân phó nhà bếp nấu cho nàng một ít canh an thần, đợi lát nữa sẽ đưa tới. Mấy ngày nay nàng vẫn hôn mê, tiêu hao quá nhiều sức lực, thân thể có chút yếu, phải hảo hảo bồi bổ mới được, như thế này khi uống canh an thần xong rồi đi ngủ một giấc thật tốt, đem tinh thần dưỡng cho tốt, nàng mới có tinh lực để chủ sự.”

Vân Khê thần sắc uể oải, âm thầm kêu khổ, uống nhiều trà như vậy, mục đích đúng là hi vọng mình không nên ngủ gật. Hiện tại hắn lại làm cho mình đi uống canh an thần, chẳng phải là không như mong muốn sao? Không bao lâu, canh an thần được đưa tới, Long Thiên Tuyệt tự mình bưng đến trước mặt nàng nhìn nàng uống.

“ Nhất định phải uống sao, ta thấy không quen với cái mùi vị này.” Vân Khê lấy lý do nói.

“ Thuốc đắng dã tật, nàng mau chút đem chén thuốc uống hết. Chỉ cần tối nay nàng có thể hảo hảo mà ngủ một giấc, ta đảm bảo ngày mai không hề ép nàng uống những thứ canh an thần này nữa.” Long Thiên Tuyệt kiên trì nói, múc một muỗng thuốc đưa đến trước miệng Vân Khê, Vân Khê từ chối hồi lâu, thấy hắn nhíu mày, không thế làm gì khác hơn là há mồm đem muỗng thuốc uống vào.

“ Thật ngoan, uống một ngụm nữa.” Lại là một muỗng nữa đưa tới trước miệng Vân Khê.

Vân Khê nhìn ánh mắt ôn nhu mà kiên trì của hắn, lần nữa bị thất bại, liên tục uống vài ngụm, một chen canh thuốc đã uống được hơn phân nữa. Vân Khê nghĩ tới, chén thuốc này dược tính hẳn là không có mạnh như vậy? Nàng chống đỡ một lần lại một lần vẫn có thể chống đỡ được.

Một trận buồn ngủ từ từ đánh tới, người bên cạnh đã nhợt nhạt ngủ. Vân Khê lấy ra một cây trâm gài tóc ở dưới gối, hướng trên đùi của mình đâm hai cái, cảm giác đau nhói nhắc nhở nàng, nàng không thể ngủ say, một khi nàng ngủ thiếp đi, nàng có thể không tỉnh lại nữa.

Đêm dài mênh mông, Vân Khê đã không đếm được trên đùi chính mình đâm bao nhiêu lần, trong miệng phát ra thanh âm khe khẽ.

Long Thiên Tuyệt từ trong mộng tỉnh lại, phát hiện nàng khác thường, không nhịn được hỏi thăm: “ Làm sao vậy? Có phải nơi nào không thoải mái hay không?”

Vân Khê lắc đầu: “ Không có, có thể là buổi sáng hôm nay quá hưng phấn đi, cho nên mới ngủ không được!”

Long Thiên Tuyệt nhẹ vỗ về mặt của nàng, ôn nhu cười nói: “ Nếu ngủ không được, vậy chúng ta liền làm chút ít chuyện khác đi………”

Vừa nói, hắn vừa khuynh thân tới, hơi thở phái nam bao phủ Vân Khê, nàng âm thầm kêu khổ, nếu như để cho hắn phát hiện trên đùi của nàng bị đâm thành mấy cái lỗ thủng như vậy, hắn chẳng phải là hỏi tới tấp hay sao?

Nàng đưa tay, ngăn trở trước người của hắn: “ Đừng! Ta đang tu luyện tầng cuối cùng thuật pháp quan trọng nhất của Tàn Hoa bí lục, chờ sau khi ta tu luyện thành công, chúng ta hãy………” Nàng nói mập mờ, trên dung nhan tuyệt sắc nổi lên thần sắc mềm mại.

“ Thật không được sao?”

Long Thiên Tuyệt cảm thấy thất vọng, cúi đầu ở trên mặt trên má, trên trán nàng hung hăn hôn một trận, mới một lần nữa nằm trở về.

Tay của hắn thủy chung vẫn nắm chặt tay Vân Khê, nói: “ Mau chút ngủ đi, chúng ta rất nhanh sẽ phải đi tới Bắc Thần gia tộc, đến lúc đó dĩ nhiên sẽ có một trận đại chiến, chúng ta đều phải dưỡng tinh thần thật tốt, mới có thể toàn lực nghênh chiến kẻ địch.”

Vân Khê khẽ gật đầu một cái, hướng trong ngực của hắn tới gần, thật hy vọng thời gian có thể vĩnh viễn dừng lại vào giờ khắc này.

Đêm, càng thêm thâm trầm.

Có người nặng nề ngủ, có người lại đấu tranh giữ vững ý chí tới hừng đông.

Mà tại phía xa phương hướng đông bắc Bắc Thần gia tộc, đồng dạng cũng có một người ngủ một người không cách nào ngủ vào ban đêm.

Bắc Thần gia tộc ở vạn năm trước đã trải qua một trận đại kiếp, lãnh địa gia tộc bị chia thành mảnh nhỏ, thành trì bị xâm chiếm chia năm xẻ bảy. Bắc Thần gia tộc khổng lồ đến cuối cùng chỉ còn lại có một mảnh phế tích, còn các thành trì phụ thuộc Bắc Thần gia tộc toàn bộ thoát khỏi, hoặc bị các cao thủ của các gia tộc lớn nhỏ phân chia chiếm cứ.

Hiện nay Tử Yêu trở về, đệ nhất cao thủ Bắc Thần gia tộc, lãnh tụ tuyệt đối, hắn một khi trở lại địa giới Bắc Thần gia tộc, liền dứt khoát quyết đoán triển khải quy mô lớn tiêu diệt cùng trấn áp, cơ hồ chỉ dùng thời gian hai ngày, các thành trì vốn là mất đi đã bị Bắc Thần gia tộc toàn bộ thu trở lại.

Hai ngày thời gian kia, vài chục tòa thành trì máu chảy thành sông, không biết đã chết bao nhiêu mạng người. Người già chỉ biết trốn ở trong nhà, không dám bước ra cửa nửa bước, trẻ con vừa nghe đến tiếng bước chân vọng lại của các cao thủ Bắc Thần gia tộc, liền bị làm sợ đến ngay cả khóc cũng không dám khóc.

Hách Liên Tử Phong đi theo bên cạnh lão tổ tông, mắt thấy hết tất cả, hắn dần dần trở nên chết lặng, có lẽ thị sát (thích giết người) chính là bản tính của người Bắc Thần gia tộc, cậu hắn, mẹ của hắn toàn bộ là coi mạng người như cỏ rác, mà chính hắn đây? Hắn cũng từng như thế, vì đạt được mục đích của mình, hắn có thể giết nghìn vạn người, mà không một chút nhíu mày.

Nhìn hình ảnh máu tanh kia, hắn chẳng những không có chán ghét, ngược lại đáy lòng hắn dấy lên nhiều tia hưng phấn, có lẽ, đây cũng là dòng máu truyền thừa của Bắc Thần gia tộc.

Đêm lạnh như nước, Hách Liên Tử Phong không cách nào ngủ được, cách ngày Bắc Thần gia tộc trọng lập môn hộ (xây dựng địa vị lại một lần nữa) chỉ còn lại không đến ba ngày, hắn phải mau sớm nghĩ ra biện pháp đem Tiểu Nguyệt Nha mang đi ra bên ngoài mới được, nếu không hắn không cách nào bảo đảm bay ngày sau đến tột cùng sẽ phát sinh sự việc gì? Bởi vì hiện nay địa vị của hắn ở Bắc Thần gia tộc, thậm chí ngay cả Nam Cung Dực cũng không bằng.

Lão tổ tông lại là một người trọng dụng người không theo lẽ thường, Nam Cung Dực dốc hết tất cả tài vật hiến tặng cho lão tổ tông bày ra thành ý trung thành của mình, lão tổ tông liền đem hắn coi là phụ tá đắc lực, không ngừng mà bồi dưỡng hắn, cho hắn đãi ngộ giống như người có huyết mạch truyền thừa chính tông.

Dọc đường tránh được thủ vệ, Hách Liên Tử Phong đi tới một gian mật thất của Bắc Thần gia tộc. Mấy ngày liên tiếp, cùng với thịnh hội gần đến, lão tổ tông đem Tiểu Nguyệt Nha an bài ở trong gian phòng mật thất này, chỉ để cho Nhị chưởng quỹ ra vào gian phòng mật thất này, cung cấp thức ăn cho Tiểu Nguyệt Nha.

Hắn theo dõi Nhị chưởng quỹ mấy lần, mới phát hiện được cái chỗ này. Mở cửa mật thất ra, một đạo tử quang nhàn nhạt liền đập vào mặt, đây là kết giới mà lão tổ tông đã thiết kế, chỉ có như thế, hồn phách của Vân Huyên nhập vào thân thể của Tiểu Nguyệt Nha mới không có cách nào chạy trốn.

Thân ảnh Hách Liên Tử Phong xuất hiện ở bên trong mật thất, Tiểu Phượng Hoàng đang nhàm chán bay loạn xung quanh ở bên trong kết giới thấy được hắn, kích động vỗ vỗ hai cánh kêu lên: “ Mau nhìn mau nhìn, có người tới cứu chúng ta rồi, không đúng không đúng, hắn cũng là người xấu, hắn cùng Tử Yêu là một loại.” Tiểu Phượng Hoàng bỗng nhiên kích động rồi lại thất vọng.

Tiểu Nguyệt Nha nằm ở trên giường tiểu ngọc, nghe được thanh âm, mở mắt, hai tròng mắt chuyển động được che một tầng sương mù sáng ngời, nhìn về phía Hách Liên Tử Phong.

Ánh mắt tinh khiết mà vô tội, làm cho đáy lòng Hách Liên Tử Phong nhấc lên một mảnh mềm mại.

“ Tiểu Nguyệt Nha, đừng sợ, thúc thúc đến cứu con đi ra ngoài.”

Tiểu Nguyệt Nha nhìn hắn một lúc lâu, đột nhiên mở miệng, là thanh âm của một lão nhân: “ Không có ích lợi gì, ở chỗ này Bắc Thần đã cài đặt kết giới, lấy thực lực bây giờ của ta căn bản không có cách nào giải được. Mà ngươi, thực lực xê xích quá lớn, thì càng thêm không thể nào.”

Nghe được thanh âm này, đáy lòng mềm mại của Hách Liên Tử Phong nhất thời bị quét sạch hết. Hắn như thế nào lại quên mất, hiện tại Tiểu Nguyệt Nha đã không phải là Tiểu Nguyệt Nha lúc trước rồi, hắn đối mặt chính là một cái linh hồn trải qua vạn năm mà thôi.

Khuôn mặt tuấn tú đường nét rõ ràng của hắn hơi hơi trầm xuống, lộ ra mấy phần lạnh lẽo, hướng lão nhân ngàn năm nói: “ Ta nghĩ rằng một đại nhân vật Vân tộc năm đó oai phong một cỏi, Vân Huyên danh tiếng vang xa, cư nhiên bất trị như thế, chỉ có thể dựa vào chiếm cứ thân thể của một hài tử để lưu lại mạng sống, ngươi không thấy mình thật đáng buồn sao?”

Tiểu Nguyệt Nha trên mặt lộ ra mấy phần tức giận, sau đó phần tức giận này rất nhanh liền bị càng nhiều mất mác cùng bi thương che dấu đi xuống, nàng thở dài nói: “ Ngươi nói không sai, thật sự là ta rất đáng buồn, ta nhận thức người không đúng, dùng người không đúng, hơn nữa còn bị buộc đến phải lợi dụng thân thể của một hài tử để kéo dài tánh mạng của mình, chỉ là ta không cam lòng, ta hiện tại chỉ muốn một mặt tự do tự tại chào tạm biệt, chỉ cần có thể nhìn thấy hắn, không có nguyện vọng gì hơn.”

Hách Liên Tử Phong cười lạnh một tiếng, không chút lưu tình đả kích nàng nói: “ Hắn nếu như thật sự yêu ngươi, đã nhiều năm như vậy, hắn tại sao lại không đi Hắc Mãng sơn tìm ngươi. Ngay cả những người ngoại nhân như chúng ta cũng có thể nhận được tin tức của ngươi, hắn tại sao không biết ngươi được? Ta khuyên ngươi vẫn là đừng si tâm vọng tưởng nữa, ngươi nếu là thật sự cao thượng, cũng có tự tôn, vậy nhanh lên một chút buông tha cho Tiểu Nguyệt Nha, từ trên người bé rời đi, bé chỉ là một tiểu hài tử, bé không nên bị đối đãi như vậy.”

Tiểu Nguyệt Nha tức giận khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra thần sắc xúc động, nói không rõ là tức giận hay là giãy dụa, nàng đột nhiên thở dài nói: “ Ngươi làm như vậy, thuần túy là vì Vân Khê sao! Ngươi là con nối dòng của Bắc Thần gia tộc, trên người ngươi chảy dòng máu của Bắc Thần gia tộc không cam lòng cho hiện trạng tràn đày dã tâm, mà trong thân thể Vân Khê dòng máu chảy đều hướng tới hòa bình duy trì chính nghĩa của Vân tộc ta, hai người các ngươi vốn là người của hai thế giới, cho dù nàng hiện tại không có yêu người khác, các ngươi cũng là không thể nào ở chung một chỗ. Ta khuyên ngươi vẫn là hết hy vọng đi, không nên ký thách bất kỳ hy vọng xa vời. Vân tộc cùng với Bắc Thần gia tộc sớm muộn gì cũng sẽ có một cuộc đại chiến sinh tử, đến lúc đó ngươi nếu còn vùi lấp trong vòng nước xoáy cảm tình này, như vậy ngươi chính là người thống khổ nhất.”

Hách Liên Tử Phong trên người bỗng dưng nhấc lên một cổ hơi thở dày đặc, hắn khẽ cau mày, nhưng không có nói tiếp.

Vân Huyên tiếp tục nói: “ Ngươi có biết lai lịch của Bắc Thần gia tộc, thật ra thì tổ tiên của các ngươi sớm nhất cũng không thuộc về Long Tường đại lục cũng không thuộc về Ngạo Thiên đại lục, các ngươi đến từ lãnh thổ phía tây, cho nên Bắc Thần gia tộc các ngươi huyết thống trên người cùng tu luyện môn đạo cùng chúng ta có đều bất đồng, huyết thống trên người các ngươi cùng việc các ngươi tu luyện khí hắc ám thì nhất định các ngươi không thể nào dung nhập vào thế giới của chúng ta. Bắc Thần sở dĩ mãnh liệt chờ đợi có thể thống nhất Long Tường đại lục như thế, để cho Bắc Thần gia tộc xưng bá giang hồ chính là bởi vì hắn thật sớm đã hiểu biết được đạo lý này, không phải cùng tộc loại thì tâm nhất định khác nhau.”

Hách Liên Tử Phong ánh mắt kịch liệt biến hóa, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói về khởi nguyên của Bắc Thần gia tộc, chẳng lẽ bọn họ thật không thuộc về Long Tường đại lục cũng không thuộc về Ngạo Thiên đại lục sao? Cậu (Thánh chủ) tôn trọng thánh ngữ cùng Thánh cung chẳng lẽ chính là khởi nguyên lúc ban đầu của Bắc Thần gia tộc bọn họ?

Vân Huyên quan sát thần sắc của hắn, tiếp tục nói: “ Ta nghĩ những thứ này, Bắc Thần hẳn là không nói cho ngươi biết đi, lịch sử Bắc Thần gia tộc này đối với hắn mà nói là một ấn ký không thể xóa sạch, cũng là động cơ mãnh liệt để hắn thay đổi vận mệnh của Bắc Thần gia tộc. Ta còn nghe nói, tổ tiên Bắc Thần gia tộc ngươi cùng Phạm Âm Tự có quan hệ rất sâu xa, đã từng là hai thế lực đối địch ở lãnh thổ phía Tây, một chính một tà. Sau lại không biết xảy ra duyên cứ gì, Bắc Thần nhất tộc các ngươi liền từ lãnh thổ phía Tây dời đến Long Tường đại lục, tổ tiên các ngươi quyết định ở Long Tường đại lục cắm rễ, phát triển thế lực, nhiều đời truyền thừa. Vốn là có gia tộc ở lãnh thổ phía Tây đến thành lập lập cơ nghiệp của mình trên đại lục cũng không tính là cái gì, chỉ tiếc tổ tiên các ngươi một đời so sánh với một đời dã tâm dũ phát khổng lồ, hơn nữa đến thế hệ Bắc Thần này, hắn là thiên tài được gia tộc các ngươi công nhận. Hắn ở lúc rất nhỏ tuổi đã bộc lộ tài năng của mình, trở thành đối tượng trọng yếu để gia tộc bồi dưỡng. Sau đó hắn bắt đầu khiêu chiến các cao thủ của gia tộc, danh tiếng lan truyền lớn, đợi đến thời điểm năm hắn ba mươi tuổi, thực lực của hắn còn có dã tâm của hắn toàn bộ đều đạt tới đỉnh điểm, hắn bắt đầu vọng tưởng muốn chinh phục tất cả các gia tộc trên Long Tường đại lục. Song, cũng bởi vì hắn vô cùng tự tin cùng cuồng vọng, cho nên hắn mới nếm đến tư vị thất bại, bị trấn áp ở bên trong Di tích chiến trường cổ. Đây cùng là khởi nguyên cùng lịch sử của Bắc Thần gia tộc các ngươi, ngươi thân là hậu duệ của Bắc Thần gia tộc, nên biết những thứ chân tướng này.”

Hách Liên Tử Phong lẳng lặng nghe, trong nội tâm tâm tình cuồn cuộn, hắn bỗng nhiên trong lúc đó hiểu được mẫu thân hắn cùng cậu hắn tại sao lại hừng thú với quyền thế như vậy, vì sao dã tâm không lồ như vậy, thậm chí không tiếc cầm cuộc đời của hắn để làm tiền đánh cuộc.

“ Không phải cùng tộc loại thì tâm nhất định khác nhau” mấy chữ như thế làm đau nhói người, chẳng lẽ nói, hắn cùng Khê Nhi từ mới bắt đầu chính là người thuộc hai thế giới bất đồng sao?

Lúc hắn xuất thần, phía sau hắn có tiếng bước chân gần tới, hắn cảnh giác quay đầu lại nhìn, lại thấy Nam Cung Dực một mình một người cất bước đi vào mật thất.

Nam Cung Dực ôm lấy vẻ cười ưu nhã, mở miệng nói: “ Thân là con cháu của Bắc Thần gia tộc chúng ta mà đến nay mới hiểu rõ được khởi nguyên của tổ tiên, ngươi không cảm thấy thật đáng buồn sao?”

Hách Liên Tử Phong quanh thân hàn ý quá nặng, phẫn nộ nhìn hắn: “ Ta cho dù coi là không biết, cũng là đường đường chính chính là hậu duệ của Bắc Thần gia tộc, mà còn ngươi? Ngươi bất quá chỉ là con chó của Bắc Thần gia tộc chúng ta mà thôi, ngươi có tư cách gì ở chỗ này cười nhạo ta?”

( N: Phong ca chửi rất hay, ‘ NCD ngươi chỉ là con chó mà thôi’=]]]]])

Tầm mắt của hắn đi về phía sau Nam Cung Dực liếc nhìn, cười lạnh nói: “ Ngươi một mình một người xuất hiện ở nơi này, không sợ ta giết ngươi sao?”

“ Giết ta? Không tệ, ngươi muốn giết ta đúng là rất dễ dàng. Bất quá, ngươi có từng nghĩ tới, ngươi giết ta có thể được cái chỗ tốt gì?” Nam Cung Dực không có sợ hãi nói.

“ Ta không cần chỗ tốt gì, ta chính là không vừa mắt, muốn giết ngươi, như thế nào?”

Nam Cung Dực không có bất kỳ sợ hãi, tiếp tục nhàn nhạt cười nói: “ Nếu như ta có biện pháp giúp ngươi cứu người, vậy ngươi còn muốn giết ta không?”

Hách Liên Tử Phong thất thần một chút, hồ nghi liếc về phía hắn: “ Ngươi? Ngươi có biện pháp gì?”

“ Ngươi đứng xem thường ta, ta có thể từ một vương tôn nghèo túng, từng bước đi tới vị trí này, hết thảy đều dựa vào nơi này.” Ngón tay của hắn chỉ đầu của mình, câu môi cười nói.

“ Ta nếu nói có biện pháp giúp ngươi cứu người, đó chính là thật, ngươi có thể không tin ta, cứ việc giết ta. Bất quá đến lúc đó, chờ thịnh hội bắt đầu, Tử Yêu đại nhân xử trí đứa bé này như thế nào, có thể khó mà nói a. Ta đoán ngươi nhất định không muốn để cho Vân Khê thất vọng, đúng không?”

Hách Liên Tử Phong nghe lời của hắn, tâm thần bắt đầu dao động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook