Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên

Chương 123: Vị thế của Kiều Tân Phàm (Phần 1)

Liễu Thần Phong

03/11/2015

Kiều Tân Phàm giống như lính nhảy dù vậy, anh cho Vãn Tình nguồn dưỡng khí lớn nhất, điểm tựa dịu dàng nhất, sự ấm áp không thể kháng cự lại nhất.

Nếu nói không động lòng thì là cô tự dối mình, cô rõ ràng đã động lòng trước một Kiều Tân Phàm ngày càng sâu không lường được. Vãn Tình tài cán gì mà có thể có được tình yêu vĩ đại như vậy của Kiều Tân Phàm chứ? Chỉ e rằng cả đời này anh cũng không quên được cô gái đã ra đi kia trong lòng anh.

Cho nên khi Kiều Tân Phàm nói ra chữ ‘yêu’ này khiến Vãn Tình bối rối, mơ màng.

Ở trước mặt Kiều Tân Phàm, anh có thể dễ dàng nhìn thấy tâm tư cô, điều này làm cho Vãn Tình theo bản năng muốn trốn chạy, muốn bảo vệ chính mình.

Vãn Tình hoàn toàn rất tự ti và không tự tin. Ngay khi cô chưa kịp xoay người thì đã lại được anh ôm vào lòng. Giọng Kiều Tân Phàm như làm gió mùa xuân thổi vào tai cô:

“Xem ra là anh đã không cho thỏ hồng đủ lòng tin rồi.”

Bỗng nhiên Vãn Tình ngẩng đầu nhìn dáng vẻ dịu dàng mà tự giễu kia của Kiều Tân Phàm, cô vô thức muốn giải thích, nhưng sự thật chính là như vậy, cô còn có thể nói gì khác chứ. Vãn Tình vội vàng nói sang chuyện khác:

“Vừa rồi cha tìm anh và Mạc Lăng Thiên có việc gì vậy?”

Bởi vì cô lảng sang chuyện khác mà ánh mắt Kiều Tân Phàm bất mãn rõ ràng, nhưng anh không hề muốn truy cứu sự trốn tránh của cô mà chỉ thoáng nhíu mày nói:

“Hạng mục khu nghỉ dưỡng khởi công, tài chính của Mạc Lăng Thiên gặp vấn đề, vốn là chính anh ta cũng không ngờ nửa đường lại xuất hiện chướng ngại. Cho nên Kiều thị nếu muốn nhúng tay vào lần này thì cũng xem như là đối đầu với một khó khăn lớn.”

Theo lời Kiều Tân Phàm nói, Vãn Tình đã nắm bắt được tình hình, sở dĩ Mạc Lăng Thiên có thể sảng khoái mà đồng ý sự giúp đỡ của nhà họ Kiều như vậy là bởi vì Lai Tuyết ư?

Mà việc nhà họ Kiều sẽ gặp khó khăn lớn khi nhúng tay vào, có phải là Mạc Lăng Thiên cũng đã sớm dự đoán được hay không?

Người ngăn cản tài chính của Mạc Lăng Thiên là ai? Là Tạ Sáng sao?

“Cho nên?”

Vãn Tình hiển nhiên nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Kiều Tân Phàm. Mạc Lăng Thiên đã dâng cho nhà họ Kiều một miếng bánh ngọt, hay đã ném cho họ một củ khoai lang phỏng tay chứ?



“Cho nên, Mạc Lăng Thiên giao vấn đề tài chính cho anh!”

Khi Kiều Tân Phàm nói lời này, ánh mắt anh lại như đang khen ngợi. Đây là anh đang tán thành Mạc Lăng Thiên sao?

Những lời này của Kiều Tân Phàm cũng làm cho Vãn Tình không khỏi để tâm, cô nói:

“Thật sự rất khó khăn sao?”

Kiều Tân Phàm quan sát ánh mắt quan tâm của Vãn Tình, anh bất giác mỉm cười, gật đầu nói:

“Là một sự khiêu chiến không hề nhỏ. Anh nghĩ đây là cha cố ý, ông ấy không thèm nghĩ đến tài chính của Kiều thị, còn anh lại vừa về nước chưa lâu, đây là ông cố ý tăng thêm khò khăn cho anh.”

Đôi mắt Kiều Tân Phàm ánh lên sự tự tin, khiến cho Vãn Tình cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, đồng thời cô lại không nhịn được mà nghĩ xem mình có thể giúp được gì.

Nhưng Kiều Tân Phàm lại mở miệng, một lời xuyên thủng suy nghĩ của Vãn Tình.

“Em không cần quá mức để ý việc anh hợp tác cùng Mạc Lăng Thiên, đây là sự đánh giá giữa anh và anh ta. Kiều Tân Phàm cưới Hạ Vãn Tình không phải là vì để em phải giúp chồng bằng cửa sau.”

Vãn Tình ngẩn ra, cô nhìn ánh mắt đầy ý cười của Kiều Tân Phàm, cô không khỏi kinh ngạc. Vãn Tình vô tội nói tránh đi:

“Chỉ là em cảm thấy chúng ta là vợ chồng, em có trách nhiệm và nghĩa vụ khi anh cần ~”

Một ngón tay thon dài đặt lên môi cô, chặn lời cô đang nói. Vãn Tình đón nhận ánh mắt ấm áp của Kiều Tân Phàm, cô hưởng thụ sự thân thiết vô cùng này. Kiều Tân Phàm giống như bùa chú vậy, anh luôn có thể khiến cô phân tâm.

“Anh là Kiều Tân Phàm chứ không phải là Mạc Lăng Thiên, anh không cần em đi theo làm tùy tùng. Chuyện lần này là cuộc chiến giữa những người đàn ông. Còn em, em cứ ngoan ngoãn chuẩn bị làm cô dâu, đợi đến hôn lễ vào tháng mười là tốt nhất rồi.”

Vãn Tình nhìn Kiều Tân Phàm, hồi lâu vẫn nói không nên lời, ngay cả chính cô cũng không để ý, khi ngón tay anh vuốt ve đôi môi cô, cảm giác rất thân mật này đã sớm vượt qua cái gọi là nghĩa vụ và trách nhiệm.

“Kiều Tân Phàm, anh chỉ cần liếc mắt một cái mà đã bị anh nhìn thấu, thật thất bại.”



Đột nhiên Vãn Tình bật cười, bàn tay nhỏ bé bắt được ngón tay đang đặt trên môi cô. Cô đỏ mặt xoay người đi về phía phòng tắm, trong lòng cô vẫn còn cảm giác mê man, rốt cuộc tình cảm của cô dành cho Kiều Tân Phàm là như thế nào?

Trải qua chuyện với Mạc Lăng Thiên, Vãn Tình đã không muốn nghĩ đến yêu thương ai nữa, cô chỉ muốn một cuộc hôn nhân bình lặng mà thôi. Nhưng sự thật luôn khác xa với suy tính, không có ai lại không kì vọng cuộc hôn nhân của mình ít nhiều sẽ có cảm giác được yêu thương.

Vậy cô còn khả năng và đủ tin tưởng để yêu sao?

Còn Kiều Tân Phàm cũng thật lòng thương cô sao?

Vãn Tình nhắm chặt hai mắt, cô không muốn nghĩ thêm nữa, ‘yêu’ đối với cô mà nói, giống như lôi trì, dũng khí của cô đã tiêu hao đi rất nhiều trong cuộc hôn nhân với Mạc Lăng Thiên rồi.

Sáng sớm hôm nay là thời gian yên ắng đầu tiên của nhà họ Kiều, ngay cả Lai Tuyết cũng ăn nói rất an phận, hẳn là lựa chọn tối hôm qua của Mạc Lăng Thiên đã cho cô ta hưởng thụ cảm giác hạnh phúc khi được yêu.

Về điểm này, Vãn Tình cũng không khổ sở như cô từng nghĩ. Chỉ là khi bà Kiều nhắc lại một chút về ngày hôn lễ của Vãn Tình và Kiều Tân Phàm thì Lai Tuyết lại không khỏi thọc vào một câu:

“Giấy chứng nhận kết hôn cũng đã lĩnh rồi, vì sao lại không sớm giải quyết cho xong đi.”

Đúng vậy, hiện tại Lai Tuyết rất kỳ vọng Kiều Tân Phàm và Vãn Tình sớm sắp xếp xong chuyện hôn lễ đi.”

“Đây là ngày mà bà đã đi miếu để hỏi, sao có thể sớm được? Đến lúc đó thì cũng sẽ tính ngày lành của cháu và Lăng Thiên!”

Bà Kiều vừa nói xong, Lai Tuyết cũng không biết nói gì nữa. Kiều Tân Phàm đợi Vãn Tình ăn xong, anh mở lời:

“Chiều nay anh phải đến công trường khu nghĩ dưỡng, có thể không thể đón em được, em muốn để lái xe đón hay tự mình lái xe đi?”

Kiều Tân Phàm chu đáo hỏi, Vãn Tình rõ ràng nhìn thấy được sự thản nhiên trong mắt Lai Tuyết. Đúng vậy, cô ta không tin cô và anh yêu nhau, còn Vãn Tình cũng không định giải thích gì cả.

“Em tự mình lái xe đi.”

Vãn Tình cũng không muốn cho người ta thấy cô sống an nhàn sung sướng như một phu nhân, cho nên cô thà tự mình lái xe đi. Nhưng mỗi chiếc xe trong ga ra đều rất xa xỉ, thật đúng là khiến cho cô khó chọn lựa. Cuối cùng Vãn Tình chọn được một chiếc Audi nhỏ, Kiều Tân Phàm cười khẽ, dường như anh đã sớm dự đoán được cô sẽ chọn chiếc xe này vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook