Thuẫn Kích

Quyển 1 - Chương 310: Tiết Thiên Diệp cùng Lam Tình

Cửu Hanh

29/07/2013

Tại thủ phủ Liên Bang, ngoại trừ mấy địa phương đặc biệt như bộ quốc phòng, còn có mấy khi vực tư nhân tuyệt đối cấm, như Thận Lâu Chi Tâm, như Thiên Đường Chi Lộ, như Sicilian hoa viên, mà trong những cái đó làm cho người bình thường mê hoặc cũng không phải là Thận Lâu Chi Tâm xa hoa lộng lẫy, cũng không phải là Thiên Đường Chi Lộ xa hoa đến tận cùng, mà là khu vực Sicilian hoa viên thủ đô số mười vừa mới mở ra, Sicilian hoa viên rất bình thường, đến đó khắp nơi chỉ có kỳ hoa dị thảo mà thôi.

Nhưng mà, bọn họ đều biết, Sicilian hoa viên là của nữ nghị viện duy nhất Cửu Thiên Các, nơi tư nhân của Nhan Phi.

Một bộ trường bào cổ điển màu trắng, Nhan Phi chậm rãi đi dạo trên con đường mòn ở hoa viên, đang cẩn thận tưới nước cho hoa cỏ trong hoa viên, lúc này nàng so với bình thường bớt đi một ít phần lạnh lùng, có nhiều hơn một chút phần thân thiết cùng mỉm cười, nhìn thấy một gốc cây không biết tên hoa cỏ điêu linh, nàng đều sẽ nhíu mày, bất đắc dĩ lãnh đạm cười." Bách đang suy nghĩ gì sao?"

Nhan Phi nhẹ giọng nói, cách đó không xa ngồi trên bãi đá chính là một nữ nhân, nàng có mái tóc màu lam, khuôn mặt kiềm diễm một đôi mắt màu lam giống nhau bảo thạch vậy, mày liễu dựng thẳng, đang nhăn mặt nhăn mày ngồi ở đó, giống như đang lâm vào sâu trong trầm tư, có chút mờ mịt, có chút khiếp sợ, có chút bàng hoàng, nàng không phải ai khác, nàng chính là Lam Tình.

"Thật sự là làm cho người ta không thể tin được, Tang Thiên làm sao có thể diệt trụ sở lục bộ, lại còn giết tâm hoàng tử Lang Gia Thánh Đường, đánh tàn phế con gái Hắc Long Vương Trác Xảo Tâm. Ta thật sự là...thật sự là..." Vài ngày trước sau khi biết được chuyện này, Lam Tình đã khiếp sợ không thôi, cho đến hiện tại vẫn chưa thể tiếp nhận đựơc sự thật này. "Không nên suy nghĩ nhiều, hắn nếu đã làm như vậy chắc chắn là có lý do." Nhan Phi an ủi.

"Em mới không muốn biết lý do của hắn, em chỉ là lo lắng..." Lam Tình nhất thời sốt ruột mà thiếu chút nữa nói ra suy nghĩ trong lòng, bất quá vẫn bị Nhan Phi nhìn ra, Nhan Phi hứng thú nhìn nàng nói:" Lo lắng cái gì? Lo lắng cho hắn sao? Tiểu cô nương, đai tỷ sắp phải đi liều mạng với người ta rồi, ngươi tại sao không lo lắng cho ta." "Đại tỷ!" Lam Tình có chút xấu hổ, nàng không nghĩ tới đề tài này lại dính dáng đến nhiều chuyện như vậy, lập tức nói:" Đại tỷ, lần này chị thật sự muốn đánh nhau với Christine sao?" "Có lẽ vậy." Nhan Phi do dự một lát, giống như đang nhớ lại cái gì đó.

"Em còn nhớ rõ chị từng nói qua chị chỉ là một người khác qua đường tại thế giới này, mà lần này tại sao chị lại như vậy." Lam Tình biết Nhan Phi đến từ nơi nào, huống chi nàng là công chúa Lam Sắc Thành Bảo, trên thế giới này có rất nhiều bí mật nàng đều biết. "Ta đã từng đáp ứng một người, nhất định phải bảo vệ tốt câu lạc bộ Yêu Nguyệt." "Christine lần này chắc chắn sẽ liên hợp với rất nhiều người, em chỉ không biết nàng ta tại sao nhất định phải mở câu lạc bộ Yêu Nguyệt ra, đại tỷ nhất định là biết đúng không?" Nhan Phi cũng không có nói cho Lam Tình chuyện Thánh Diệu chi quang, bởi vì nàng không muốn nhìn thấy Lam Tình vì thế mà phiền não.

Nhìn thấy Nhan Phi trầm tư, Lam Tình cũng không có tiếp tục hỏi, các nàng mặc dù gọi nhau là tỷ muội, nhưng lúc Lam Tình còn là trẻ con, Nhan Phi luôn chiếu cố nàng, cho nên, Lam Tình rất rõ ràng, Nhan Phi đối với bản thân rất là tốt. "Chỉ là nhị tỷ cùng tứ muội vẫn chưa tỉnh lại, em vẫn luôn chờ mong, ngày bốn chị em chúng ta liên thủ đối địch, ha ha." "Các nàng sẽ tỉnh lại rất nhanh." Nhan Phi thản nhiên nói, ánh mắt nhìn mấy binh linh đứng ở trước của nói:" Tình nhi, ngươi đi nhanh đi, Mao lão gia tử chắc đợi ngươi đến sốt ruột rồi." "Sư bá nhất định là muốn hỏi em vể chuyện của Tang Thiên." Trung tâm chỉ huy tác chiến quân sự tối cao của Liên Bang, Hào Giác Chi Tháp.

Mao Sơn Nhạc lão nguyên soái đứng ở trước cửa sổ, từ trên bàn làm việc cầm lấy một chén tràn, đưa lên miệng, chậm rãi nhấm nháp, nói:" Ta nói Tiết nha đầu ngươi! Làm cái gì vậy! Đem hết những chuyện ngươi biết nói cho lão phu đi?"

Trên ghế salon bên trong phòng làm việc có một nữ nhân đang ngồi, nữ nhân này có khuôn mặt tinh lệ, mái tóc màu đen tế đuôi ngựa, mặc một bộ luyện võ màu đen, khí chất anh tư bất phàm, lộ ra vẻ mạnh mẽ già giặn, giờ phút này nàng đang nhíu mày nhăn mặt, nhìn một đống tư liệu trên bàn, thần sắc hoảng sợ không thể tin được. Nữ tử này chính là Tiết Thiên Diệp. "Trời ạh! Diệt trụ sợ lục bộ tại khu vực võ trang số 8? Dư Thiên Ngạo? Tam hoàng tử Lang Gia Thánh Đường? Trác Xảo Tâm con gái Hắc Long Vương? Trời ah! Tang Thiên hắn dĩ nhiên...dĩ nhiên..."

Sau khi xem hết tư liệu chuyện xảy ra vài ngày trước, Tiết Thiên Diệp sợ hãi không thôi, cho tới nay nàng vẫn đang cố gắng tìm kiếm xem Tang Thiên đang ở nơi nào, nhưng Tang Thiên lại giống như biến mất trong không khí vậy, một đoạn thời gian này đối với nàng mà nói có thể nói là rất là bực minh, mà hiện tại nàng tuyệt đối không tin Tang Thiên dĩ nhiên lại làm ra chuyện lớn như vậy. "Tiết nha đầu, lão phu biết ngươi có quan hệ đặc biệt với Tang Thiên, ngươi nói một chút đi."

"Sư bá, ngài không tiếc vận dụng người của bộ đội tìm con đến chính là vì hỏi chuyện của Tang Thiên sao?" Tiết Thiên Diệp thật sự không thể tiêu hóa được tất cả tin tức vừa mới nhìn thấy này, đối với nàng mà nói thật sự là chấn động. Đông đông đông tiếng đập cửa truyền đến, người đến chính là Lam Tình. "Thiên Diệp, cô cũng ở đây sao!"

"Lam Tình? Cô tại sao cũng tới?" Quan hệ giữa Lam Tình cùng Tiết Thiên Diệp vô cùng tốt, ngoại nhân chỉ biết các nàng đều là thành viên câu lạc bộ Yêu Nguyệt, kỳ thật càng nàng còn một tầng quan hệ khác, đó chính là sư tỷ sư muội, hai nàng gặp mặt, trực tiếp không thèm để ý tới lão nguyên soái Mao Sơn Nhạc, đặc biệt là chuyện Tang Thiên, hai nàng đối với chuyện này vô cùng khiếp sợ, cho dù là từ Nhan Phi biết được chuyện này, nhưng giờ phút này nhìn thấy tư liệu chi tiết rõ ràng của Hào Giác Chi Tháp, nội tâm Lam Tình kinh hãi không thôi.



"Tang Thiên người này tại sao có thể làm ra như vậy, hắn không biết hậu quả sẽ như thế nào sao? Người này lá gan tại sao lại lớn như vậy, thật sự là bồng bột!" "Đúng vậy! Ta cũng thấy được hắn có chút xúc động, hiện tại người bên ngoài đều biết là hắn làm." "Người nào nói không phải, người này tại sao không cẩn thận như vậy chứ, bị người ta thu thập nhiều tư liệu như vậy, thật sự là không cẩn thận." "Hắn tại sao không có mang mặt nạ?" "Đúng vậy, tên hỗn đản này muốn chết, thật sự là làm tức chết người ta má!"

Hai nàng líu lo không ngớt, làm cho lão nguyên soái Mao Sơn Nhạc đứng ở bên cạnh cả đầu mê muội, không ngừng lấy tay xoa xoa trán, bất quá đau đầu thì đau đầu, nhưng mà nội dung đàm luận của hai nàng làm cho Mao Sơn Nhạc giật mình không nhỏ, hai nữ nhân này nói trong nói ngoại mặc dù không có nói thẳng, nhưgn Mao Sơn Nhạc là người thế nào, làm sao có thể không nghe ra hai nàng đều rất lo lắng cho Tang Thiên, hơn nữa cũng không phải chỉ là lo lắng, vô luận là lời nói hay thậm chí là ánh mắt cũng tiết lộ sự lo lắng vô cùng, càng làm cho Mao Sơn Nhạc lo lắng chính là, để tài đàm luận của hai nàng, nào là Dư Thiên Ngạo cùng đám người tam hoàng tử người nào mà chuyện ác nào không làm tội đáng chết vạn lần, Tang Thiên đó là vì dân trừ hại, đám hỗn đản họa quốc hại dân này đã sớm đáng chết rồi. Xem ra tư liệu lão phu tìm được đúng là không có sai, hai nha đầu này đều có quan hệ đặc biệt với Tang Thiên. Hơn nữa nhìn từ bộ dáng so với lão phu suy đoán còn muốn nghiêm trọng hơn! Mao Sơn Nhạc vội ho một tiếng, hai nàng tựa hồ đều hiểu, lập tức dừng lại.

"Hai con nha đầu này, tìm các ngươi đến chỉ có một nguyên nhân, đó chính là Tang Thiên, về phần dư thừa nói nhảm, ta không nói nhiều, nói cho ta nghe một chút đi, các ngươi đối Tang Thiên biết được bao nhiêu, đều nói ra hết cho ta đi."

"Tang Thiên? Con cùng hắn chỉ là bạn bè bình thường, con là thông qua Tô Hàm mà quen biết hắn, cảm giác người này cũng không tệ, thành thật, cùng hắn ăn vài bữa cơm, ân. Sau này rất ít liên lạc." Tiết Thiên Diệp nghiêng đầu qua một bên, cố hết sức nhớ lại. "Sư bá, con cùng Tang Thiên cũng chỉ là bằng hữu bình thường, chúng con mặc dù quen nhau thời gian rất dài, nhưng cũng chỉ là gặp qua hai ba lần mà thôi." Mao Sơn Nhạc không nhanh không chậm buông chén trà trong tay, ánh mắt đục ngầu nhìn hai nàng.

Hai nàng nhìn như phi thường tùy ý, Tiết Thiên Diệp tiếp tục xem tư liệu, Lam Tình chớp chớp con mắt, ánh mắt trong veo như nước nhìn Mao Sơn Nhạc.

"Hừ!"

Mao Sơn Nhạc hừ một tiếng, quát:" Đừng cho là ta không biết, ta đây có không ít chứng cớ, không phải hù dọa các ngươi, các ngươi cùng Tang Thiên là bằng hữu bình thường sao? Các ngươi đang lừa gạt trẻ con hả? Hay la cho ta đã già rồi? Uh?" Tiết Thiên Diệp cùng Lam Tình liếc nhìn nhau, cả hai cùng lắc đầu.

"Hai tiểu nha đầu các ngươi, có một số chuyện ta không muốn nói thẳng trước mặt các ngươi, nói ra không dễ nghe, chẳng lẽ muốn ta đem tư liệu tình báo này đưa cho các ngươi!" Mao Sơn Nhạc quay trở lại ghế ngồi, khí định thần nhàn, khí phách mặc dù không có tiết ra ngoài, nhưng tràn đầy uy nghiêm, nâng chén trà lên, vỗ mậnh lên bàn làm việc một cái, quát:" Nói!" Mao Sơn Nhạc quát một tiếng, nội tâm hai nàng đều trầm xuống, không nhận ra được lời nói của Mao Sơn Nhạc rốt cuộc là thật hay giả, hơn nữa bọn họ cũng biết Mao Sơn Nhạc chưởng quản ba quân trong Liên Bang, hệ thống tình báo tuyệt đối kinh khủng. Cái gì gọi là có một số chuyện không muốn nói ra trước mặt, nói ra không dễ nghe?

Tiết Thiên Diệp tiếp tục nhìn chằm chằm vào tư liệu trên bàn, thoạt nhìn hết sức hiển nhiên, nhưng mà nội tâm bắt đầu có chút bối rối, nàng nghĩ tới chính là chuyện sau khi mình cùng Tô Hàm cùng với Tang Thiên uống rượu, lại nghĩ tới bản thân ban đêm từng đi đến nhà Tang Thiên tìm hắn làm chuyện phong lưu, lại nghĩ tới... Chẳng lẽ những chuyện này sư bá đều biết? Hay đều chỉ là hù dọa mình?

Lam Tình vẫn như cũ chớp chớp đôi mắt màu lam như bảo thạch kia, rất tùy ý, rất tự thân, rất trấn định, mặt không đỏ, mà trái tim lại đập nhanh, sư bá rốt cuộc biết cái gì? Không biết tại sao, Lam Tình đột nhiên nhớ lại chuyện tối hôm đó bản thân xích lõa cùng với Tang Thiên ở trong phòng... Chẳng lẽ sư bá biết chuyện này? Không có khả năng?

Lam Tình cũng có đoàn tình báo của bản thân,đối với phương diện tình bào nàng vô cùng quen thuộc, nhưng mà Mao Sơn Nhạc chính là thống soái ba quân tại Liên Bang, trong lúc nhất thời nàng có chút không thể nắm chắc.

Đối diện, Mao Sơn Nhạc vẫn đang quan sát biến hóa của hai nàng, dù là một cái ánh mắt cũng không bỏ qua, cho dù hai nàng biểu hiện vô cùng bình thường, nhưng mà vẫn bị Mao Sơn Nhạc nắm được một số tin tức, mặc dù không thể xác định, nhưng nội tâm Mao Sơn Nhạc càng thêm khẳng định, hai nàng cùng Tang Thiên có quan hệ không bình thường, thậm chí có khả năng đã...

"Thế nào? Đang lo lắng sao?" Nhìn thấy hai nàng vẫn bất đồng thanhs ắc như trước, Mao Sơn Nhạc nói:" Ta xem các ngươi vẫn còn cứng đầu! Tốt! Các ngươi muốn đánh cuộc sao, ta hiện tại đưa cho các ngươi xem tin tình báo của các ngươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thuẫn Kích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook