Tiên Môn Thiếu Gia

Chương 241: Phong trào từ thiện

Hồng Mông Thụ

16/08/2017

- Cái gì? Còn có chuyện như vậy?

- ĐÚng vậy, có người ngu vãi lol lại ban bố loại nhiệm vụ này, ha hả!

- Người ngu nhiều tiền a!

- Ha hả, hiện tại Tu Chân Sĩ Tu Chân Giới này còn sợ sát nhân tạo ác?

- Đúng vậy, trên tay người nào không phải là nhuộm đầy máu loãng, tiểu tử này lại sinh lòng hổ thẹn...

- Quản hắn có thẹn hay không, dù sao phần thưởng này thế nhưng là thật sự, chỉ phải hoàn thành nhiệm vụ là có thể thu được đan dược, thế nhưng ta nghe nói, đệ tử tuyên bố nhiệm vụ kia gọi làThương Hạo, là Đại Đan Sư cấp bậc đệ tử tinh anh.

- Xem ra việc này là sự thật, nhiệm vụ này cũng không phải nhiệm vụ khó khăn.

- Nắm bắt thời gian đi lĩnh nhiệm vụ đi?, thế nhưng ta nghe nói, hiện tại rất nhiều đệ tử đều chạy đi lĩnh nhiệm vụ, trước đây cũng không có người đi đến Phàm quốc, sợ lãng phí thời gian, hiện tại được rồi, các Phàm quốc thuộc Thiên Hư Phái đều có thật nhiều người xếp hàng đi.

Lúc này trong đại sảnh đã chật ních người lĩnh nhiệm vụ, thậm chí rất nhiều nhân viên là cấp Kim Đan.

- Ta nói lão Chu a, ngươi là Kim Đan, còn lĩnh nhiệm vụ như vậy?

- Lão Hoàng, ngươi không phải là cũng tới lĩnh sao, ha hả.

- Thương Hạo ban bố nhiệm vụ a, hắn là Đại Đan Sư, dùng hắn mấy tuổi này lại là Đại Đan Sư, chỉ cần ta kiếm được tích lũy liền tích lũy, đến thời điểm trùng kích cổ bình có thể dùng tích lũy đi nơi hắn đ đổi một lần đan dược hắn đặc biệt luyện chế cho ta, đây chính là cơ hội khó cóđược.

- Đúng vậy, loại nhiệm vụ này đối với chúng ta mà nói thật không là chuyện lớn, tốn chút linh thạch là có thể tại Phàm quốc làm ra một cái thế lực lớn, đến lúc đó thành lập một cái quỹ từ thiện, sau đó để cho quỹ trường kỳ phát triển, dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ có thể thu được đủ tích lũy, buông lỏng nhiệm vụ a!

- Cũng không phải là, ta đến cổ chai này, vẫn không cách nào đột phá, đã nghĩ luyện chế một viên đan dược trùng kích, những Đại Đan Sư đó lại ra giá rất cao, vẫn là nhiệm vụ này lợi ích thực tế.

- Hai người các ngươi cũng đến a. Ha hả, tiềm lực Thương Hạo này là to lớn, nếu như có thể tích lũy càng nhiều, không chừng đến lúc đó hắn là có thể luyện chế Phá Anh Đan. Đến lúc đó tìm hắn luyện chế Phá Anh đan, vậy cũng sẽ tốn rất nhiều tiền, dù sao cũng cũng không có chuyện gì, ta lĩnh nhiệm vụ sau đó đi ngay đến mấy Phàm quốc thực hiện nhiệm vụ, dùng tu vi Kim Đan kỳ của ta. Chỉ cần cho những người phàm quốc kia một chỗ tốt, việc này cũng không cần ta động thủ liền dễ dàng làm thành.

- Không sai, không sai, việc này chắc chắn, người lĩnh nhiệm vụ này thật nhiều, ha hả.



Mấy cao thủ Kim Đan kỳ cũng ở đó trò chuyện việc này.

Càng ngày càng nhiều người chen đến đại sảnh nhiệm vụ, Thương Hạo ban bố nhiệm vụ không hạn chế, trong khoảng thời gian ngắn là hàng loạt đệ tử lĩnh nhiệm vụ sau đó liền hướng lấy các nơi ngự không mà đi.

Môn phái mặc dù có cung ứng đan dược, thế nhưng, phần thưởng nhiệm vụ này của Thương Hạo mọi người cũng là không thể coi thường. Chủ yếu nhất là nhiệm vụ này làm thực sự cũng không trở ngại.

Truyền tống trận của môn phái cũng là không ngừng lấp lánh.

Chuyện càng lớn, cũng kinh động Âu Dương Tuyết.

Đem Thương Hạo gọi vào chỗ nàng tu luyện, Âu Dương Tuyết không hiểu nhìn về phía Thương Hạo nói;

- Thương Hạo, ngươi thế nào liền muốn làm việc thiện? Ta hỏi thăm một chút, rất nhiều đệ tử, bao gồm một phần đệ tử Kim Đan kỳ đều lĩnh nhiệm vụ ngươi ban bố, đây cũng không phải là một con số nhỏ, đến lúc đó nếu mà bọn họ hoàn thành nhiệm vụ, ngươi làm thế nào trả đan dược?

Thương Hạo cung kính thi lễ nói;

- Đã gây phiền toái cho môn phái.

- Cũng không có phiền phức, trong môn phái mọi người đều là có thể tự do tuyên bố nhiệm vụ. Chỉ là ta không rõ ngươi muốn làm cái gì mà thôi.

Thương Hạo lại đem mình mượn cớ muốn tốt nói một lần.

Âu Dương Tuyết sau khi nghe xong cười khổ một tiếng nói:

- Người tu chân chũng ta ai mà không giữa biển máu phát triển, nghịch thiên mà đi, tâm tính như ngươi vậy có vấn đề, nếu mà tại con đường tu chân mềm lòng. Nguy cơ sinh tồn của ngươi đã đến!

Biết Âu Dương Tuyết cũng là muốn tốt cho mình, Thương Hạo cũng nghiêm túc nói:

- Vực chủ nói đúng, ta cũng biết là như thế, nhưng mà, ta hiện tại là Đại Đan Sư, luyện chế đan dược đối với ta mà nói đến cũng không phải là một chuyện khó. Hơn nữa, ta thấy đệ tử phái ta muốn phát triển lớn cũng rất chật vật, làm như vậy cũng có một chỗ tốt, chính là có thể mượn chuyện phần thưởng đan dược tăng lên tu vi của bọn họ, chỉ có môn phái cường đại rồi, tự chúng ta cũng mới càng thêm an toàn.



Âu Dương Tuyết nhìn về phía Thương Hạo trong ánh mắt liền lộ ra càng nhiều vui mừng hơn nói;

- Là chúng ta hiểu lầm ngươi, thì ra ngươi làm như vậy mục đích vẫn là vì tăng tu vi các đệ tử lên a, không sai, nếu mà dễ dàng cho bọn hắn đan dược, bọn họ trái lại sẽ không cảm kích, chọn dùng phương thức làm nhiệm vụ cho bọn hắn chỗ tốt, càng khó khăn càng kích phát tâm tiến thủ của bọn họ! Nhưng mà, ngươi làm thế nào thu hoạch linh thảo?

Thương Hạo nói;

- Đan dược hiện ta đang luyện chế cũng đạt tới Kim Đan kỳ trở lên, gần đây ta lại luyện chế được một loại đan dược áp dụng Kim Đan kỳ, đến lúc đó muốn đi tiến hành bán đấu giá, bán đấu giá đoạt được tiền ngoại trừ bù đắp linh thảo tổn thất còn có lợi nhuận, đến lúc đó chọn dùng bán đấu giá đan dược mua linh thảo, lại luyện chế một ít các loại đan dược Ngưng Chân Đan làm phần thưởng, đến cũng có thể ngang hàng, với ta mà nói không có gì hao hụt.

Âu Dương Tuyết gật đầu một cái nói:

- Nếu việc này là chuyện tốt, như vậy đi, ngươi bán đấu giá đan dược trong môn phái thì cũng không thu nhiệm vụ phí dụng, chỉ cần là đan dược của ngươi, trực tiếp liền lấy đi bán đấu giá đi?.

Còn có chuyện tốt như vậy?

Thương Hạo đương nhiên là cao hứng, vội hỏi:

- Đa tạ vực chủ.

- Là môn phái phải cảm tạ ngươi mới đúng, Đan Sư môn chúng ta có thể có người không vụ lợi như ngươi vậy, lo gì môn phái chúng ta không hưng thịnh, Thương Hạo, làm việc tốt lắm, tin tưởng ngươi bỏ ra nhất định là có hồi báo.

- Mục đích ta làm như vậy cũng là muốn dẫn dắt mọi người một cái, tin tưởng vẫn là có không ít người sẽ suy nghĩ cẩn thận.

- Thương Hạo, tu vi của ngươi cũng phải nhanh tăng lên mới đúng, ai, thi đấu lần trước tuy rằng ngừng, cũng không có nghĩa là liền kết thúc, bước tiếp theo các môn phái định đem các đệ tử lại đưa vào Ma vực, Ma vực này lại khác với Siêu Quang Tinh, hoàn toàn chính là đối thủ của chúng ta, ngươi phải chuẩn bị một chút mới được.

Thương Hạo tâm thần chấn động, đối với Ma vực này liền để tâm.

Từ nơi Âu Dương Tuyết đi ra, Thương Hạo cũng cảm giác được buồn cười, việc này lại bị Âu Dương Tuyết hiểu thành là vì môn phái suy nghĩ.

Nhưng mà, Thương Hạo cũng không sao, chuyện này để cho hắn thấy được hi vọng lấy được lượng lớn thiện năng, nếu mà các nơi đều có thể xuất hiện quỹ từ thiện mình khởi xướng, như vậy, mình ngoại trừ đạt được lượng lớn thiện năng, vẫn có thể tự do ra vào Tu Chân Giới, lại không sợ không thể điều khiển quỹ của Hạ băng Vân.

Còn có một chuyện chính là Thương Hạo lúc nào cũng có một loại cảm giác, chỉ cần mình đạt được đại lượng thiện năng, năng lực quan sát sự vật của bản thân cũng sẽ tăng lên nhiều, có lẽ đến lúc đó là có thể tiếp xúc gần hơn chỗ sâu bị trói buộc không muốn người biết trong lòng đất địa cầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Môn Thiếu Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook