Trường Cấp Ba Sơn Hải

Chương 74: Đây còn đang ở ngoài đường, cậu nhanh chóng thu đuôi mình lại đi!!

Ngữ Tiếu Lan San

07/07/2020

Kinh doanh trong tiệm thao Thiết tối thứ sáu rất tốt. Lâm Cạnh một lần nữa trở lại cầu thang tối tăm dài này, trong lòng có chút khẩn trương, cứ thấy ai cũng cảm giác giống yêu quái. Phía trước đi tới một anh trai ngầu mặc một cái áo khoác màu xanh lá cây, lắc lư theo nhạc cũng mang theo công hiệu —— hút mắt thầy giáo Tiểu Lâm. Quý Tinh Lăng tự nhìn bản thân ba bốn lần, rốt cuộc nhịn không được kháng ngh:“Cậu vì sao lại nhìn chằm chằm người khác như vậy?”

Lâm Cạnh kích động nhỏ giọng hỏi: “Anh ấy cũng là…… Sao?”

Đại thiếu gia khinh miệt “Xì” một tiếng: “Anh ta không phải.”

Lâm Cạnh lập tức mất hứng thú với người kia, một tay kéo lấy ống tay áo Quý Tinh Lăng, tiếp túc đi xem nơi khác. Đèn led được treo hai bên cầu thang, những lúc lập lòe, thế giới đột nhiên kỳ quái lạ lùng, liền có vẻ rất ngầu, rất kỳ diệu, rất có cá tính, yêu quái đến nổ tung trời.

Quý Tinh Lăng xốc rèm cửa: “Nhưng cậu lần trước còn công kích nơi này như hậu trường quay phim con heo phi pháp.”

Tiểu Đào chào đón với khuôn mặt đầy tươi cười:?

Lâm Cạnh nghiêm chỉnh: “Tôi không có, cậu đừng có nói thế!”

Quý Tinh Lăng cười hắc hắc ôm lấy thầy giáo Tiểu Lâm, hỏi Tiểu Đào: “Phòng đã có chưa?”

“Phòng 12 khu đông, chỗ cũ, gọi đồ ăn luôn không?”

“Không cần, để chú Đào tùy tiện làm là được.” Quý Tinh Lăng thoạt nhìn khá quen cửa quen nẻo, lập tức đem Lâm Cạnh lên lầu hai. Dựa vào vị trí lan can, có thể thấy rõ hoàn cảnh trong tiệm, cũng không cần phải dung nhập vào đám cuồng nhảy phía dưới, thuộc về tư nhân…… Phòng VIP âm thầm yêu.

“Hiện tại còn chưa tới lúc.” Quý Tinh Lăng lấy một lon nước, “Qua 12 giờ đêm mới có rất nhiều yêu quái, bất quá khi đó thì phải cấm con người vào, bảo an sẽ kiểm tra giấy chứng minh yêu quái.”

Thầy giáo tiểu Lâm hỏi tương đối rụt rè: “Cho nên cho dù bạn trai tôi là yêu quái siêu mạnh, tôi cũng không thể ở lại đây đúng không?”

“Cậu có thể ở lại, nhưng mà phải chờ đến lúc thi đại học xong.” Quý Tinh Lăng không lọt vào kịch bản của cậu, “Sau khi thông qua bài kiểm tra của ủy quản yêu, cậu sẽ có được một tấm chứng minh thân phận, tương tự như visa đặc biệt do yêu quái đưa, đến lúc đó tôi sẽ đưa cậu vào.”

“Tôi bây giờ cũng có thể kiểm tra, thật sự đó!”

“Biết cậu rất lợi hại, nhưng mười tám tuổi là quy định nghiêm khắc.” Quý Tinh Lăng cắm ống hút, “Nghe lời đi.”

Lâm Cạnh thất vọng mà “Ồ” một tiếng, uống một ngụm nước: “Đây là cái gì, nước linh quả?”

“Đây là Coca.”

“……”

Quý Tinh Lăng nằm xuống bàn, thiếu đánh đùa giỡn: “Này, cậu có biết bây giờ cậu rất giống thằng nhóc ngu ngục chưa hiểu việc đời hay không.”

“Nhưng việc đời như vậy có ít nhất 99,9% con người chưa gặp qua, cho nên phản ứng của tôi đã có thể tính là ưu nhã bình tĩnh rồi.” Lâm Cạnh lấy hạt dẻ, “Cho nên đây cũng là hạt dẻ bình thường ở siêu thị?”

“Đây là hạt dẻ Đồng Sơn, khá mềm rất ngọt, là hạt con Trước 犳 thích ăn.”

“Trước là con gì?”

“Là con rất giống con báo, nhưng không có hoa văn.”

Lòng hiếu học của Lâm Cạnh chưa từng nhiều như vậy, năm phút tiếp theo, bắt đầu hỏi một loạt vấn đề “Con báo cũng ăn chay sao”, “Bộ không bị suy dinh dưỡng hả”, “Đồng sơn ngoại trừ hạt dẻ hoang dã và con trước thì còn gì nữa”, “Núi chỗ đó có bán quả quýt hay không”. Nhưng mọi người đều biết, trinh độ môn địa lý của Tinh ca cũng không phải rất cao, cả địa lý của con người còn chưa hiểu xong, địa lý của yêu quái thì càng ngốc, cho nên khi đề tài đi tới “Du là yêu quái nào, chữ đó viết như thế nào”, rốt cuộc cũng không chịu được áp lực mà nhấn chuông gọi: “Vì sao đồ ăn bọn cháu còn chưa lên?”

“Bây giờ không phải đã tới rồi sao!” Tiểu Đào chạy chậm lên cầu thang với cái nồi lớn, “Cẩn thận không nóng, vừa mới hầm xong.”

Quý Tinh Lăng cầm chén nhỏ, múc một chén canh cho Lâm Cạnh. nước dùng gà được hần với măng của mùa đông, măng tre, nấm cùng thịt giăm bông, vừa tươi vừa thơm. Nguyên liệu nấu ăn đều là từ núi Bích Dao vận chuyển tới, canh hầm được dùng cây dâu tuyết tan chảy, vừa nghe như vậy, thầy giáo Tiểu Lâm không thể không hỏi một vấn đề khá phổ biến, đắt không?

“Không đắt lắm, những món như vậy đều trả bằng tiền của yêu quái.” Quý Tinh Lăng ý bảo cậu đi xuống xem, “Nguyên liệu nấu ăn ở đại sảnh mới là của con người.”

Tiểu Đào chuyển âm thanh sang bên phải hết, một đầu bím tóc cuồng bay, hiện trường suy diễn hai ngón trỏ tựa như hai con khỉ bay, phía dưới những ánh đèn xoay cho trời đất quay cuồng. Bảy màu sặc sỡ chiếu sáng đĩa, cứ thế xoay tròn, làm phiền tầm mắt của khách hàng nghiêm trọng, Lâm Cạnh gắp một lần là gừng, gắp lần thứ hai vẫn là gừng, nhưng không sao, dưới mắt của yêu quái, tất cả những thứ không hợp lý đều trở nên bình thường.



Âm lớn, chấn động khiến Quý Tinh Lăng không thể không cao giọng hỏi:“Ăn xong rồi?”

Lâm Cạnh gật đầu: “Chỗ đó có quầy bar, tôi mời cậu uống một chén.”

Nói chuyện cơ bản dựa vào việc hét, có một chút thoải mái không kiềm được, hơn nữa kỳ thi tháng cũng đã thi xong. Ngày mai lại là cuối tuần, tinh thần lại càng thêm thả lỏng, cho dù là thầy giáo Tiểu Lâm nghiêm khắc kiềm chế bản thân cũng cảm thấy 12 giờ về nhà cũng không sao. Hai người ở góc quầy bar tìm vị trí, Tiểu Đào hỏi: “Món cũ, nữ yêu tinh Ailen?”

Lâm Cạnh: “……”

Đại thiếu gia một mực phủ nhận: “Không, cho em một ly bia vải thiều.”

Tiểu Đào xoay người làm rượu, Lâm Cạnh quay đầu nhìn bạn trai, ánh mắt sâu thăm thắm, nữ yêu tinh Ailen?

Tinh ca oan muốn chết: “Tên rượu nay cũng không phải tôi lấy, nếu không cậu thử một ly đi? Chỉ là tôi cảm thấy chuối thêm ca cao và ít sữa thì uống khá ngon, không liênquan gì tới nữ yêu tinh hay nam yêu tinh.”

“Phải không?” Lâm Cạnh lướt nhìn bảng rượu, vốn muốn gọi một ly nếm thử, kết quả dư quang thoáng nhìn đến đề nghị đặc biệt trên bảng đen, “Tôi muốn ly Kỳ Lân akia, nhưng vì sao lại đắt như vậy, so với các ly khác còn đắt hơn 100.”

Quý Tinh Lăng cũng thấy được hai chữ “Kỳ Lân” trên bảng đen, lười biếng gõ quầy bar:“Ông chủ, giải thích một chút?”

“Này không phải là hệ liệt mới sao, Tì Hưu Thanh Long Chu Tước đều có, bọn anh cũng phải cọ một tí ánh sáng của thụy thú chứ.” Tiểu Đào hắc hắc cười làm lành, đẩy ly bia đến trước mắt hắn, “Chậm rãi dùng.”

[Thanh Long là linh vật thiêng liêng bậc nhất trong Tứ tượng, thời cổ đại gọi là Thương Long, có tượng là hình rồng , có màu xanh, màu của hành Mộc ở phương Đông, do đó tương ứng với mùa xuân.]

[Thụy thú 瑞兽: Chỉ loài thú cát tường may mắn, tốt lành. ]

Rượu vải thêm siro lựu đỏ, quả vải đá viên cùng bia, hương vị rất đạm.

Mà “Kỳ Lân” bên cạnh thì rất ngầu, dùng một ly Collin thật dài, cũng không biết bên trong có thứ gì, ở dưới ánh đèn là một màu đen sặc sỡ, trên miệng ly có những đám mây như kẹo bông gòn, Lâm Cạnh cảm thấy rất giống bạn trai mình, đều là thoạt nhìn rất ngầu rất mạnh, nhưng trên thực tế lại có chút mềm mại ngọt ngào.

Cậu thật cẩn thận mà nếm một ngụm, vị thoải mái thanh tân, lẫn mùi rượu là hương vị của chocolate.

Quý Tinh Lăng cười: “Uống không ngon sao? Cậu nhăn cả mặt rồi kìa”

“Uống ngon, nhưng có chút chát.” Lâm Cạnh nói, “Hình như vị rất nặng.”

“Thôi, đừng uống say.” Quý Tinh Lăng nhìn quầy bar, “Tôi pha cho cậu ly khác.”

Tiểu Đào thấp giọng thét chói tai: “Không được! Em đi ra ngoài mau lên! Ủy ban quản lí sẽ phạt anh chuyện thuê vị thành niên!”

“Anh đều bán rượu cho vị thành niên, còn làm bộ tuân thủ pháp luật làm gì.”

“……”

Lâm Cạnh kinh ngạc: “Cậu biết pha rượu sao?”

Quý Tinh Lăng nở nụ cười:“Tôi không biết, nhưng mà tôi biết cậu muốn uống cái gì.”

Hắn dùng rượu Rum, sữa, sữa chua, dâu tây tươi và đá viên, làm ra một ly milkshake màu hường phấn, không giống rượu, nhưng quả thật siêu phù hợp với khẩu vị của thầy giáo Tiểu Lâm.

Tiểu Đào tràn ngập ghét bỏ mà đuổi Tinh ca Kỳ Lân khỏi quầy bar, cảm thấy con thụy thú này thật đúng là phiền.

Còn chưa qua 12 giờ đêm, yêu quái cũng không thể bại lộ nguyên thân, nhưng luôn có mấy con ma men uống say sơ ý, sẽ ngẫu nhiên vươn móng vuốt bén nhọn gõ gõ quầy bar, ý bảo Thao Thiết tiếp tục thêm rượu.

Tiểu Đào dùng một miếng giẻ lau chuẩn xác che lại, xoay người tiếp tục bận rộn.

Lâm Cạnh cuối cùng cũng phản ứng lại, vì sao cửa hàng này lại có màu sắc quỷ dị như vậy —— chính là hoảng, chính là chóng mặt, hoảng loạn đến mức tất cả mọi người đều chịu không nổi, thế giới cũng bị bóp méo, nhìn thấy chuyện kì quái nào, cũng có thể dùng đầu choáng váng cộng thêm đau đầu mà giải thích.



Uống xong ly milkshake màu hồng, vừa vặn là 10 tối, Quý Tinh Lăng cầm lấy áo khoác: “Đi thôi.”

Lâm Cạnh lưu luyến, cọ tới cọ lui, bách chuyển thiên hồi, mạnh mẽ tìm lý do “Còn có một ly rượu chưa uống xong, lãng phí không tốt lắm.”

[Bách chuyển thiên hồi – Trải qua bao nhiêu khó khăn vất vả. ]

Quý Tinh Lăng tùy tiện lấy ly Colin màu đen ngầu, ngửa đầu đem “Chính mình” uống một hơi cạn sạch: “Hiện tại uống xong rồi, về nhà thôi.”

Lâm Cạnh: “……”

Tôi thật sự không thể chờ đến 12 giờ sao?!

Bằng không tôi để cậu điên cuồng hôn hôn một chút, chúng ta tiến hành một cuộc giao dịch được không.

Quý Tinh Lăng mạnh mẽ kéo cậu ra khỏi cửa hàng: “Mơ tưởng.”

“Ồ.”

Bởi vậy có thể thấy được bạn học cấp ba Tiểu Lâm, đãi ngộ so với cô bé lọ lem còn không bằng, người ta ít nhất có thể ở trong lâu đài của hoàng tử đợi đến lúc 12 giờ, rồi mới cầm chân váy chạy như điên ra kiệu bí đổ đầu ngoài đường.

Lâm Cạnh mất cả hứng: “Nhưng tôi còn tưởng rằng có thể nhìn thấy rất nhiều yêu quái, kiểu bay lên bầu trời.”

“Đã nói chờ đến khi cậu mười tám tuổi.” Quý Tinh Lăng ném cặp mình cho cậu, khàn giọng nói, “Cậu cầm giúp tôi một lát, đau đầu quá.”

Tiểu Đào tuy rằng trong lúc định giá rất gian thương, dùng các vật liệu thì chẳng qua loa, “Kỳ Lân” cũng không biết đã bỏ bao nhiêu Vodka, làm tửu lượng Quý Tinh Lăng ngày thường còn khá tốt chỉ mới hai bước đầu gối đã nhũn ra, đầu như bị người nào đó đột nhiên dùng búa gõ cho từng cái từng cái——không khá lên được. Lâm Cạnh trơ mắt thấy hắn mềm cả đầu gối, vội vã đở người: “Cậu ổn chứ?”

Quý Tinh Lăng lắc lắc đầu, cảm thấy hình như không quá ok, có việc đó, vì thế nhíu mày “Để tôi ở ven đường vài phút.”

Lâm Cạnh:?

Thầy giáo tiểu Lâm vươn một ngón tay: “π là bao nhiêu?”

Quý Tinh Lăng ngồi xổm ven đường, vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày mới nói đáp án “Đây là 1.”

Lâm Cạnh lấy điện thoái tính gọi xe, một cái đuôi đột nhiên hiện ra nhẹ nhàng cuốn lấy mắt cá chân cậu.

“……”

Này thật là!

Tôi không muốn dưới tình huống như vậy nhìn thấy yêu quái!

Hơn nữa yêu quái này còn là bạn trai cậu!

Trên đường cây râm mát không có cameras, nhưng cũng xa mới đạt tới trình độ đủ an toàn để hiện đuôi, Lâm Cạnh cởi áo khoác của mình, luống cuống tay chân buộc quang eo hắn: “Quý Tinh Lăng, Quý Tinh Lăng đây còn đang ở ngoài đường, cậu nhanh chóng thu đuôi mình lại đi!”

“Không muốn.”

“……”

Lâm Cạnh đỡ hắn ngồi xuống ghế dài bên được, cũng không chịu được, nhanh chóng gọi điện thoại cho Quý Minh Lãng.

Thành niên Kỳ Lân Quý tiên sinh khiếp sợ: “Cái gì?”

Lâm Cạnh trong lòng ngực ôm bạn trai đã hiện sừng lân thật dài, một chân ngắn khác còn đạp đạp ghế, cái đuôi còn đang điên cuồng vẫy vẫy, tạo hình cuồng dã, nội tâm sup sụp: “Chú ơi, Quý Tinh Lăng hình như sắp biến về Kỳ Lân rồi ạ!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trường Cấp Ba Sơn Hải

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook