Vượt Qua Thời Không Để Yêu Anh

Chương 17: Rốt Cuộc Cũng Ngủ Với Anh Rồi (H Đêm Đầu Tiên)

Kỷ Ái Hàn

18/04/2024

Đôi gò bồng đào mềm mại vểnh cao, điểm xuyến quả dâu đỏ ngọt ngào, giống như món bánh ngọt thượng hạng trong nhà hàng tây.

Hà Quân Tửu vùi đầu, anh chưa từng chạm qua người phụ nữ nào, nhưng không thầy dạy cũng biết, sóng mũi cao vùi vào giữa hai khe núi, hít một hơi thật sâu.

Thơm quá.

Nhũ thịt ngon ngọt thơm mát.

Anh như bị mê hoặc, chóp mũi gần như liên tục cọ vào hai bầu ngực sữa, hít hà hương thơm.

Anh nghe thấy tiếng cô rên rỉ nhỏ xíu như mèo con.

Hà Quân Tửu há miệng, ngậm lấy bầu nhũ cô.

Hà Vân khẽ rên một tiếng, mật động phun dâm dịch.

Căn hộ của Hà Quân Tửu không lớn, chỉ khoảng 280m2, là căn nhỏ nhất trong tất cả bất động sản anh đứng tên.

Nhưng anh ở chỗ này rất nhiều năm.

Sau khi Hà Quân Tửu mất, căn hộ này vẫn còn.

Trước khi du hành thời gian, cô có đến thăm nó một lần.

Căn hộ được bảo trì rất tốt, có thể nhìn ra được dấu vết sinh hoạt của phụ nữ.

Cô giống như một vị khách không mời mà tới, đứng trong phòng ngủ của anh và vợ trước và bị đánh bại bởi từng món đồ trong phòng.

Lúc ấy cô nghĩ, nhất định phải ngủ trên chiếc giường này.

Hôm nay cô được như nguyện, nằm trên giường Hà Quân Tửu, chiếm vị trí vợ trước của anh.

Môi lưỡi anh cực kỳ nóng bỏng, nhiệt tình cố chấp mút mạnh bầu ngực cô, hoàn toàn khác với vẻ tỉnh táo tự chủ thường thấy ở anh.

Cô cảm thấy ngứa ngáy, tâm trạng vui sướng không thôi, anh chỉ mới hôn như thế mà cô đã cao trào.

Nước mắt thoát khỏi kiềm chế lăn dài, lướt qua khóe mi, thấm ướt gối đầu.

Cô vừa cười vừa rên rỉ, tự nâng đôi gò bồng đào chính mình, ép chúng lại với nhau, nhét nhiều hơn nữa vào miệng anh.

Đây là lần đầu của Hà Quân Tửu, cô dâm như vậy, anh nào chịu được.

Anh bắt đầu mút cật lực, đầu lưỡi nặng nề nhấn đầu nhũ cô, điên cuồng liếm láp, hút từng ngụm lớn, khiến cô càng rên rỉ quyến rũ hơn.

Hà Vân bắt đầu nói bậy, bắt chước nữ diễn viên AV trong phim khiêu dâm: "Ông xã mau chơi em! Chơi chết tiểu dâm đãng!"

"Mau cắm vào đi, dùng côn thịt lớn cắm vào em!"

Trước khi đến đây cô đã luyện tập rất nhiều lần, xem đi xem lại cách quyến rũ đàn ông, dâm như thế nào, mê hoặc như thế nào, khiến đàn ông chết mê chết mệt như thế nào.

Hà Quân Tửu thật sự bị cô mê hoặc.

Nếu không váng đầu, anh sẽ không bao giờ mù quáng dây dưa với cô như vậy.

Thật ra cô cũng chẳng biết mình đang nói gì, cô rất vui, vừa khóc vừa cong chân lên, quấn lấy eo anh.

Tay cô luồn sâu vào tóc anh, ấn đầu anh vào ngực mình, chỉ mong anh cắn chết cô.



Hà Quân Tửu cắn cô một cái thật, đau quá!

Vừa đau vừa sướng!

Cô sướng đến mức liên tục phun dâm thủy, từng cơn từng cơn, không dừng được, giống như đê vỡ đột ngột, lúc cô tự an ủi cũng không chảy nhiều nước đến thế, bên dưới khóc còn dữ hơn bên trên.

Cô uốn éo để được sướng nhiều hơn, dâm không tả xiết.

Cô không cảm thấy thẹn! Vì anh là Hà Quân Tửu mà cô yêu!

Làm chuyện sung sướng với người mình yêu thích!

Có gì phải thẹn.

Cô đến đây để ngủ với anh.

Hà Quân Tửu say sưa ăn ngực cô, hết mút lại cắn, nào nhào nặn nào ngắt véo, dày đặc, vô cùng dâm mỹ.

Ngực cô bị chà đạp đến sưng đỏ, dấu hôn và nước bọt quyện vào nhau, Hà Quân Tửu dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn cô, cô vẫn trầm mê trong bể dục, tự nâng ngực đút cho anh, "Mau ăn em! Ăn em!"

Ánh mắt Hà Quân Tửu chỉ dừng trên mặt cô mấy giây, sau đó anh bị động tác cô hấp dẫn, nhìn đến phía dưới.

Bàn tay còn lại của cô đang len lén xoa nắn tiểu hạch, mông uốn éo muốn được cắm vào.

Trong không khí tản ra hương vị hết sức dâm đãng.

Mặt trong bắp đùi cô ướt sũng, lấp lánh ánh nước, drap giường cũng ướt mảng lớn.

Hà Quân Tửu không thể nào rời mắt nổi.

Đầu óc anh trống rỗng, như thể uống quá nhiều rượu, choáng váng ngây ngất.

Anh nhìn bắp đùi cô với đôi mắt rực lửa, nơi ướt át nhiều nhất.

Tiểu dâm đãng chỉ mặc độc nhất chiếc quần chữ T, âm mao được cạo sạch sẽ, khu tam giác ngược trơn bóng non nớt lấp ló sau lớp vải ren mỏng dính. Hà Quân Tửu giật nó ra, theo đó dâm dịch cũng hóa thành từng sợi mỏng, vương trên quần lót cô.

Quần chữ T màu đỏ, treo lủng lẳng trên bắp đùi, khiến miệng lưỡi anh khô khốc.

Ý loạn tình mê!

Anh vẫn còn chút lý trí, đại khái là thản nhiên hỏi cô: "Cô thật sự muốn làm thế hửm?"

Không biết là không nghe rõ, hay không hiểu, Hà Vân hơi hoảng hốt: "Hả?"

Hà Quân Tửu hoàn toàn mất kiên nhẫn, anh kéo quần mình xuống, thả thứ đồ vật to lớn kia ra.

Bình thường anh rất thanh tâm quả dục, không màng tới ham muốn cơ thể.

Song lúc này đây anh chẳng khác nào bị yêu tinh hút hồn, nâng côn thịt lên cắm vào tiểu huyệt.

Sau đó anh cúi đầu, dán sát vào tai cô, hỏi lại cô lần nữa: "Chơi cô?"

Dường như chỉ cần cô nói không được, anh sẽ lập tức dừng lại.

Tuy nhiên, không dừng được.

Chỉ là trong tiềm thức, anh vẫn biết rằng lần đầu tiên của mình không thể giao cho một cô gái có lai lịch bất minh.

Người này, vốn không phải bạn gái anh.



Một cô gái sống chết muốn theo anh về nhà, nửa đêm bò lên giường anh, tự dâng hiến bản thân, trông có vẻ là một cô gái tùy tiện.

Cô còn là tình nhân của người khác.

Là của Bùi An.

Người mà thế hệ cha chú anh để lại, bởi vì một số lợi ích, tạm thời không tiện khai trừ anh ta.

Một cảm giác uất ức mạnh mẽ dâng lên trong lòng.

Anh chợt nảy ra một suy nghĩ, cô gái dưới thân anh, sau này chỉ thuộc về một mình anh.

Bất kể tại sao cô tới đây, bị anh chơi rồi, sau này chỉ một mình anh được chơi.

Cô còn dám tán tỉnh người đàn ông khác, anh sẽ chặt hai chân cô!

Mang theo quyết tâm này, anh mạnh mẽ xông tới, cắm thẳng vào trong.

Cô hét thất thanh: "A ------- anh nhẹ chút -------"

Rất chặt.

Trong nháy mắt, Hà Quân Tửu bị kích thích suýt bắn tinh.

Quá sung sướng!

Anh cắn chặt răng, cố thủ tinh binh.

Thịt mềm lao tới, vây quanh âu yếm mút lấy vật to lớn của anh, dụ dỗ anh bắn tinh, bắn vào cơ thể cô.

Đau quá ------

Hà Vân cũng là lần đầu tiên, cô nào biết phá thân đau đến thế!

Cô đau đến nỗi mặt mày nhăn nhó, một giây trước cô còn quyết tâm dụ dỗ anh "Chơi em, cắm vào em ------" Thì bây giờ đã biến thành "Anh nhẹ chút, nhẹ chút đi -----" hai rèm mi như cánh bướm, nhè nhẹ rung động.

Hà Quân Tửu chăm chú nhìn cô một lát, không nhúc nhích.

Trông cô có vẻ rất đau.

Hà Quân Tửu nghĩ cô đang giả vờ ------- Cô dùng trăm phương ngàn kế quyến rũ anh, lại còn là nhân tình của Bùi An -------- Cô không thể nào còn trinh.

Nhưng anh hay mềm lòng.

Anh không giỏi dỗ dành, chỉ có thể nhẹ nhàng hôn môi cô, nhỏ giọng hỏi cô: "Đau à?"

Cô mở mắt nhìn anh, nước mắt rơi từng giọt, từng giọt: "Đau."

"Hà Quân Tửu, rốt cuộc cũng ngủ với anh rồi."

Cô nở nụ cười, cười tươi đẹp sáng lạn, hoàn thành tâm nguyện ấp ủ bấy lâu.

Tác giả nói:

Làm rồi, Tiểu Hà không nhịn nổi.

Dù sao cũng là tiểu xử nam.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vượt Qua Thời Không Để Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook