Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 39: Xấu hổ

Thoại Đồng

20/03/2013

Đột nhiên tỉnh táo lại, lúc này ta cũng đã hiểu được chuyện gì xảy ra. Đơn giản chính là Thủy Hương Vân tắm nước nóng quên gắn phiên bài, mà ta lại không chú ý, cởi quần áo xuống nước liền.

Dưới hiệu quả của ôn tuyền, cho đến khi ta xuống nước mới phát hiện ra ta đến, bất đắc dĩ lúc này ta đã thành gà giò, không thể lộ diện nên mới tiến vào trong nước không dám lên tiếng, lại không nghĩ rằng ta không cẩn thận chạm trúng thân thể nàng.....Nghĩ đến đây, ta không khỏi trở về chỗ cũ.

Vừa rồi trong nháy mắt đụng chạm, thứ mềm mại mà tràn ngập co dãn chính là làn da nàng, làm cho trong lòng ta rung động, chung quanh nơi đó còn lan tỏa mùi hương, ta cảm giác cả người có chút nóng lên, tiểu Dương Đào càng thêm ngẩng đầu đỉnh lập, triển hiện anh tư.

Tỉnh táo! Tỉnh táo lại! Ta trong lòng mặc niệm không ngừng, rốt cuộc cũng miễn cưỡng đè ép ý niệm xuống, lại bắt đầu lo lắng ứng phó với loại tình cảnh xấu hổ này như thế nào. Tâm niệm xoay chuyển suy nghĩ kỹ trở lại, nhanh chóng cho ra kết luận, vẫn còn chưa sao, một khi vạch trần ra, chỉ sợ hai người đề xấu hổ. Nghĩ tới đây, ta giả vờ bình thường thở ra 1 hơi, tự than thở: “Hảo sảng khoái a, xem ra sau này còn phải thường xuyên tới bơi.”

Giả vờ bơi qua lại 2-3 phút, ta đột nhiên kêu a một cái, làm Thủy Hương Vân đang trốn một bên xa xa càng hoảng sợ, nổi lên bọt nước rất nhỏ, ta trong lòng cười khổ, vỗ đầu nói: “Trời, thật sự hồ đồ rồi, tự nhiên không mang quần áo để thay! Ai, cũng không biết nơi nảy xảy ra chuyện gì, quần áo cơ bản đều là vải thường, thật là phiền toái.”

Thì thào tự nói, ta đứng dậy lên bờ, mặc xong quần áo, cước bộ tự nhiên từ từ đi ra ngoài. Sau đó thân hình chợt lóe, trốn vào chỗ tối. Quả nhiên, qua 10 phút, cửa phòng tắm suối nước nóng mở ra, lộ ra đầu tóc ướt át sắc mặt đỏ ửng của Thủy Hương Vân, nhìn bốn bề vắng lặng, lập tức ra khỏi cửa, sẽ phi thân bỏ chạy.

Ta trong lòng vừa thở ra một hơi khẩu khí, bả vai liền bị vỗ mạnh một cái, thanh âm đặc hữu của Thủy Thanh Hoa reo lên: “Dương Huynh đệ, ngươi ở chỗ này quỷ quỷ túy túy làm gì vậy? Vừa lúc ta muốn tìm ngươi xem ta đánh Thái Cực Quyền, đi, đến luyện võ trường nào!”

Phía trước Thủy Hương Vân thân thể vừa động, nhất thời cứng lại, giật mình thấy ta bên này. Ta chỉ cảm thấy ý nghĩ phát lạnh, nghĩ thầm Thủy lão đầu này cũng tới không quá trùng hợp chứ, vạn phần xấu hổ từ chỗ tối đi ra, cười khan nhìn Thủy Hương Vân, nói: “Thật, thật trùng hợp a, ta cũng mang quần áo muốn đi tắm nước nóng đây!”

Thủy Hương Vân thấy ta, mặt nhất thời biến thành quả hồng chín, ánh mắt có chút lóe ra nói: “Nga, là như thế a!” Đột nhiên đảo qua một cái, thấy ta hai tay trống trơn, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, nghĩ ra cái gì, mặt càng thêm hồng lên, ngay cả cổ cũng nhiễm thành màu đỏ,

Thủy Thanh Hoa lúc này không rõ nên bước đến hỏi: “Vân nha đầu, ngươi không phải mới tắm sao, như thế nào ra nhanh như vậy?”

Hắn vừa nói vậy, mơ hồ thấy ta và Thủy Hương Vân cùng lúc xấu hổ, làm cho chúng ta đều biết sự tồn tại của nhau trong phòng tắm vừa rồi. Ta cảm giác nếu ta là Thủy Hương Vân, chỉ sợ lúc này sẽ phẫn nộ đến chết, không ngờ phụ nữ dù sao cũng là phụ nữ, không cách nào dùng lẽ thường để suy đoán, Thủy Hương Vân lúc này trông tỉnh táo, ngoại trừ mặt còn hồng, thần sắc tự nhiên nói: “ Cháu hôm nay không mệt lắm, cho nên ngâm mình chốc lát là được rồi.”

Nói xong cũng không đợi phản ứng của ta và Thủy Thanh Hoa, liền trực tiếp bỏ đi.

“Nha đầu kia hôm nay thật ra có chút kỳ quái.” Thủy Thanh Hoa có chút nghi hoặc, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều lắm, cho Thủy Hương Vân mặt đỏ thành phản ứng tự nhiên lúc tắm ôn tuyền, sau đó nói với ta: “Đi nhanh luyện Thái Cực, luyện xong ta và ngươi cùng tắm!”

Thân ảnh Thủy Hương Vân đã không thấy, ta âm thầm cười khổ, cùng Thủy Thanh Hoa tới luyện võ trường, đối luyện Thái Cực quyền. Bất quá bởi vì chuyện xảy ra trước, tâm của ta vẫn không bình tĩnh lại được, trong đầu thỉnh thoảng lại hiện ra tràng cảnh rung động nọ, tay ta liền có chút loạn.



Đánh một trận, Thủy Thanh Hoa dừng lại, nói: “Ngươi hôm nay trạng thái không đúng a?”

Ta che dấu nói: “Có thể là mấy ngày này liên tục khiêu chiến, bởi vậy hơi mệt”

Thủy Thanh Hoa cười ha ha nói: “Nói đến cũng là tiểu tử lợi hại, chưa mất bao nhiêu thời gian tại Cực đạo chiến võng cư nhiên xuất ra danh khí lớn như vậy, hai ngày trước còn có người đến xin với ta, có chiêu lãm ngươi hay không đây!”

Ta khiêm tốn nói: “Vậy cũng là do Thủy lão ca người dạy ta không ít chiêu pháp.”

Thủy Thanh Hoa khoát tay nói: “Đâu nào, ta cũng đã đến xem ngươi chiến đấu nhiều lần, ngươi bây giờ sử dụng chiêu thức, thủ pháp cận chiến, so với ta dạy ngươi cao minh hơn không ít. Chiêu là chết, người là sống, ngươi sở dĩ tiến bộ nhanh như vậy, là kết quả của sự cố gắng và thiên phú trời sinh, ta bất quá chỉ là người dẫn đường mà thôi.”

Ta cười cười, không nói gì. Cùng Thủy Thanh Hoa tắm ôn tuyền xong, liền tới thời gian dùng cơm, vì chúc mừng ta thăng lên lục cấp vũ giả, Thủy Thanh Hoa dặn người cho thêm 2 món nữa. Sau khi dùng cơm xong, Thủy Thanh Hoa nhìn Thủy Hương Vân nói: “Vân nhi, Ngũ Đạo học viện qua vài ngày nữa sẽ khai học sao?”

“Đúng vậy, thái gia gia, còn 10 ngày nữa.” Thủy Thanh Hoa gật đầu, nói: “A Hổ chưa về sao, tiểu tử này, từ ngày nghỉ bắt đầu lưu lãng bên ngoài rồi, cũng không biết về nhà xem lão nhân này.” Trong giọng nói có chút oán hận, nhưng ta lại nhìn ra được, khi nói về Thủy Hổ, Thủy Thanh Hoa trong mắt tràn đầy từ ái.

Thủy Thanh Hoa nhìn về phía ta, nói: “Ngũ Đạo học viện trong Tân Liên minh là một trong mười đại học viện, trong đó có rất niều cao thủ, vũ kỹ được giảng dạy cũng giống như hệ thống khoa học. Ngươi bây giờ mặc dù thân thủ không sai, nhưng căn cơ bạc nhược là khuyết điểm lớn nhất của ngươi, tương lai nếu muốn võ học đại thành, sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất cho ngươi. Cho nên ta đề nghị ngươi có thể đến Ngũ Đạo học viện học tập, để củng cố căng cơ, ngươi nghĩ thế nào?”

Ta vừa nghĩ, Thủy Thanh Hoa giảng mặc dù có lý, nhưng hắn không biết, đối với thể chất đặc thù của ta mà nói, có hay không học tập cũng không cần lắm. Bất quá ta cũng đối với việc hắn nói trong Ngũ Đạo học viện có cao thủ sinh ra hứng thú, hơn nữa, bởi vì muội muội bị bệnh mà bỏ học, ta ta từng có một giấc mộng, khi có cơ hội nhất định phải trở lại học đường, vào được đại học, thể nghiệm cuộc sống sinh viện. Tình huống bây giờ mặc dù không giống, nhưng cũng có thể đền bù kiếm khuyết đó. Bất quá ta lại cảm giác có chút khó khăn, nói:

“Nhưng là trước kia ta đều bên cạnh sư phụ, chưa từng đi học, đến Ngũ Đạo học viện nói không chừng có vấn đề?”

Thủy Thanh Hoa ha ha cười nói: “Cái này có là gì, Ngũ Đạo học viện mặc dù khó vào, nhưng ta cùng viện trưởng học viện trước kia từng là đồng học, hắn vẫn có thể để cho ta chút mặt mũi. Ngươi hoàn toàn có thể tới trường trước khi bổ sung tri thức cấp thấp, ta tin tưởng với sự thông minh của ngươi, diểm ấy hoàn toàn không có vấn đề gì! Nếu ngươi đồng ý, quyết định như vậy đi!” Sau đó nhìn về phía Thủy Hương Vân,” Đến lúc đó các ngươi trở thành đồng học, cần phải chiếu ứng cho nhau!”

Nhấn mạnh hai chữ “chiếu ứng”, Thủy Thanh Hoa liếc mắt nhìn Thủy Hương Vân, vẻ mặt mập mờ, THủy Hương Vân nhất thời đỏ mặt, len lén nhìn ta, cùng lúc chạm phải ánh mắt của ta, lập tức quay mặt đi.

Lão già này, trong lòng ta hung ác nói, nhưng kỳ quái là trong lòng có một tia cảm giác khác thường.

30-08-2009, 11:47 AM

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Chiến Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook