Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào…

Chương 66: CẢM TẠ CỦA TIỂU THÚY

Nhất Sinh Lưu Lãng

21/01/2021

Lái xe về chỗ ở, xe cần rửa, tôi đương nhiên cũng cần tắm.

Sau khi tắm rửa xong, tôi nằm trên giường đọc sách, cố gắng nạp năng lượng cho mình, bất luận là Vũ Bích Phượng, Lục Tiểu Nham, Tôn Kiều Kiều, Triệu Du, còn có Địch Lệ Ba, Lục Nhan, đây đều là kết quả của việc cố gắng học mang tới.

Chuyện này nếu là trước đây, căn bản không dám tưởng tượng, tôi có thể từ tâm lý hoặc cơ thể chinh phục những người phụ nữ này.

Xem ra, câu nói học theo sử nhân thì tiến bộ, là cực kỳ chính xác.

Vào 6 giờ chiều, tôi vừa buông sách xuống, mặc xong quần áo, chuẩn bị ra ngoài ăn cơm, sau đó thì nhận được một cuộc gọi lạ.

“Alo, xin chào, xin hỏi có phải là Trần Cẩn Phong không?”

Giọng nói của nữ từ trong điện thoại truyền đến, có chút quen thuộc, nhưng lật một lượt trí nhớ cũng không nhớ chủ nhân của giọng nói dịu dàng đầy từ tính này là ai.

“Tôi là Trần Cẩn Phong, cô là?”

Sau đó, chủ nhân của giọng nói đó tỏ rõ thân phận, nhắc đến mục đích của cuộc gọi này.

Cô ta là Tiểu Thúy, chính là thiếu phụ bị Sơn Tử bỏ thuốc, vì để thể hiện sự cảm ơn trước sự giúp đỡ của tôi ngày hôm đó, cô ta muốn mời tôi ăn cơm.

Tôi vốn dĩ không định đồng ý, chỉ là ra tay tương trợ mà thôi, nhưng vừa nghĩ đến cơ thể nở nang no đủ đó của cô ta, đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nào đã đồng ý, ngay cả lời khách sao cũng không có, sau khi tôi đồng ý xong thì cảm thấy rất ngại ngùng.

Nhưng cô ta ngược lại rất vui, trực tiếp hẹn tôi ở nhà hàng nào đó.

6h30p’, tôi đã xuất hiện ở cửa nhà hàng đó.

Dừng xe, trực tiếp tìm phòng bao mà đi vào.

Đây cửa ra, tôi nhìn thấy không phải là Tiểu Thúy, mà là Triệu Du.

Lại nhìn bên ngoài cửa, cũng không có bóng dáng của Tiếu Thúy, tôi liền nghi hoặc: “Sao vậy, Triệu mỹ nhân, cô phía dưới ngứa, lại ngại tự mình mở miệng, cho nên nhờ Tiểu Thúy hẹn tôi đến giải cơn ngứa cho cô à?”

Triệu Du vừa xấu hổ vừa bực, cầm chiếc đũa dùng một lần trên bàn đập tôi.

Tôi bắt được, sau đó cẩn thận đánh giá một phen: “Cái này sợ là không được, quá giòn, ngộ nhỡ làm bị thương tôi thì phải làm sao? Còn nữa, cô không phải xử nữ sao, cho tôi tốt biết mấy, làm gì cứ hằm hằm thế!”

Triệu Du sắp tức giận rồi, trực tiếp xách túi muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn ngồi xuống.



“Nếu không phải Tiểu Thúy kiên trì muốn cảm ơn anh, tôi cũng lười gặp tên lưu manh thối tha như anh, tôi tối nay đến chính là ngăn cản cô ấy bị anh nhúng chàm, anh lo thân mình đi, đừng có mà phá hoại gia đình người khác!!!”

Tôi còn chưa có kịp nói cái gì, Tiểu Thúy đã đẩy cửa ra, nhìn thấy tôi đã đến, cô ta có chút ngại, sắc mặt ửng đỏ. Rõ ràng, cô ta nhớ đến kích tình ngày hôm đó.

Cô ta mặc rất bảo thủ, cổ áo rất kín, sơ mi cũng rất rộng, nhưng vẫn không thể che được bộ ngực no đủ muốn phóng thích đó của cô ta, loại chấn động như sóng ập đến, từ lâu đã in vào trong đầu của tôi.

Dặn nhân viên phục đưa đồ ăn lên, sau đó Tiểu Thúy hỏi tôi có muốn uống rượu không.

Tôi còn chưa kịp trả lời, Triệu Du đã lấy lý do tôi lái xe không thể uống rượu để từ chối.

Cô ta thật xấu!

Vì thế Tiểu Thúy gọi ba ly nước hoa quả, bắt đầu ăn.

Ban đầu Tiểu Thúy còn hơi ngại ngùng, nhưng dần dần tùy theo tác động, an ủi đến cảm xúc của cô ta, loại ngại ngùng đó dần dần biến mất. Huống hồ, cô ta dù gì cũng là thiếu phụ, đối với mấy chuyện này, cô ta tiếp nhận so với cô gái chưa rành sự đời như Triệu Du dễ dàng hơn.

Đối với sự pha trò của tôi, cô ta cũng cười khúc khích, không giống Triệu Du hận không thể dùng đũa xiên chết tôi.

Có điều ác giả có ác báo, thời gian dần trôi qua, sắc mặt của Triệu Du càng lúc càng trắng, hơn nữa còn ẩn ẩn chút đau khổ, tôi tốt bụng hỏi cô ta sao vậy, cô ta không nói.

Sau đó ghé vào tai Tiểu Thúy nói cái gì đó, sau đó xách túi vội vàng rời đi.

Trước khi bước ra cửa, cô ta còn lườm tôi, trong đó hàm chứa sự cảnh cáo.

Triệu Du sau khi rời khỏi, tôi hỏi cô ta làm sao vậy, Tiểu Thúy cười nói: “Đau bụng, có thể là do uống nước hoa quả lạnh, dạ dày của cô ấy không được tốt lắm.”

Tôi khẽ gật đầu, sau đó ghi nhớ nội dung mà cô ta sơ ý lộ ra.

“Trần Cẩn Phong, có chuyện này tôi cảm thấy rất có lỗi với anh, đây cũng là nguyên nhân chính tối nay tôi kiên trì mời ăn cơm...”

Sau đó, Tiểu Thúy nói ra chuyện hòa giải với ba của Sơn Tử với tôi, còn lấy ra một chiếc thẻ ngân hàng, chuyển đến trước mặt của tôi.

“Tôi không có nhiều tiền, không thể cho bảo bảo giáo dục tốt nhất, bây giờ tiền học của kỳ này lến tới mấy chục triệu, đối với nhà bình thường như chúng tôi căn bản không chịu được. Cho nên khi ông ta cho tôi 1 tỷ rưỡi để tôi ngậm miệng lại, tôi đã động tâm, vì để cho bảo bảo môi trường giáo dục tốt hơn, tôi đã nhận tiền.”

“Rất xin lỗi anh, tôi biết loại hình vi vấy bẩn đó anh có lòng tốt cứu tôi, nhưng tôi thật sự không thể từ chối. Trong chiếc thẻ này có 300 triệu, hy vọng anh có thể nhận lấy, như thế trong lòng tôi sẽ dễ chịu hơn một chút.”

Tôi gật đầu, thể hiện chuyện này có thể hiểu, nhưng tiền tôi sẽ không lấy, vì thế chiếc thẻ này lại chuyển trả lại.



Tiểu Thúy lại kiến trì đến bướng bỉnh, cầm chiếc thẻ ngân hàng đi đến trước mặt tôi, cứ đưa cho tôi.

Mà trong lúc tôi từ chối, vô tình không cẩn thận nhỡ tay chạm vào bộ ngực căng đầy của cô ta, điều này khiến hai chúng tôi rất ngại ngùng.

“Anh nhận đi, nếu không trong lòng tôi thật sự sẽ suy nghĩ.”

“Đừng, cô đừng ép tôi nữa, tôi sợ không cẩn thận lại chạm vào chỗ đó của cô, chỗ đó của cô sức quyến rũ quá lớn, tôi ngày hôm đó suýt chút nữa không nhịn được, dằn vặt mấy mấy ngày, tối nay lại chạm phải, không biết phải dằn vặt mất bao lâu nữa đây!”

Sắc mặt của Tiểu Thúy đỏ bừng, gương mặt đỏ nựng của thiếu phụ trông càng mê người.

Vì thế, tôi thật sự có chút không nhịn được, nửa đùa nửa thật nói: “Hay là cô dùng chỗ đó giúp tôi giải quyết, coi như lời cảm ơn đối với tôi, có được không?”

Mặt mày Tiểu Thúy càng đỏ hơn, xấu hổ cúi thấp đầu không dám nói chuyện.

Vì thế, tôi ấn vai của cô ta, đẩy cô ta về chỗ ngồi.

Khi đang muốn xoay người, cô ta kéo tôi lại, xấu hổ nói: “Anh có để tiếp tục sờ, nhưng loại chuyện đó... xin lỗi, tôi thật sự không làm được.”

Vừa nghĩ đến đôi bồng đào no đủ đó, tâm trạng của tôi lập tức bị kích thích, khó lòng cưỡng lại.

Vì thế, tôi khuỵu xuống trước người cô, kẹp chân của cô ta ở giữa hai chân, gắt gao giữ chặt, sau đó vén áo của cô ta lên, lộ ra là bầu ngực no đủ động lòng người.

Đẩy chiếc áo lót màu xanh nhạt lên, sau đó đôi thỏ to kinh người đó giống như nhảy bật ra.

“Tiểu Thúy, chỗ này của cô thật đẹp, đáng tiếc cô không phải người phụ nữ của tôi, nếu không tôi chắc chắn phải dày vò cô cả đêm, khiến cô không được sống yên, mà chết trong dục vọng.”

Tiểu Thúy càng xấu hổ, nhưng tôi không có cho cô ta nhiều cơ hội để xấu hổ, trực tiếp thăm dò.

Loại ấm áp đó, loại căng đầy đó, loại mềm mại lại đàn hồi đó, loại hương thơm nhàn nhạt đó, khiến tôi say mê.

Mà những nụ hôn liếm láp của tôi càng khiến Tiểu Thúy rên rỉ liên tục.

Lúc đó, tôi thậm chí có loại cảm giác bây giờ đè Tiểu Thúy lên trên bàn, kéo quần của cô ta xuống trực tiếp đâm vào, cô cũng sẽ không từ chối, sẽ chỉ cảm thấy càng thêm thỏa mãn, cơ thể càng sung sướng.

Tuy nhiên thời khắc kích tình đó, cửa phòng lại mở ra, sau đó tôi và Tiểu Thúy đồng thời nhìn ra cửa, còn Triệu Du đứng ở cửa, trợn mắt ngây dại nhìn bọn tôi.

Lúc đó, sáu con mắt nhìn nhau, mọi thứ lặng ngắt như tờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào…

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook