Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu

Chương 52: Đạo cao một thước 6

Tứ Dực

24/02/2017

Edit: Như Nguyện

Sau khi ở “Tiêu Hồn Lâu” xử lý một ít chuyện, trở lại Dục Vương phủ đã là giờ lên đèn, đèn rực rỡ được thắp lên, Vương phủ bị bao phủ bên trong một mảnh ánh sáng, phủ viện to như vậy treo không biết bao nhiêu đèn lồng, dưới ánh trăng tản mát ra sắc màu ôn nhu ấm áp, rất đáng xem.

Biện Dục sắc mặt âm trầm bước vào phủ, ở “Tiêu Hồn Lâu” nghe được tin tức hồi bẩm từ người đi theo bảo vệ Thuần nhi, khuôn mặt của hắn liền vẫn không thấy giãn ra, mày nhíu lại quá đỗi, lạnh lùng mà âm trầm.

Nghe nói, Vương phi của hắn hôm nay lại cải trang chạy đến thanh lâu, ở nơi đó dừng lại hai canh giờ.

Thanh lâu gọi “Ôn Nhu Hương” kia rốt cuộc có ma lực gì, Thuần nhi giống như rất yêu thích, lại nhiều lần xuất hiện ở chỗ đó.

Ở phòng khách chờ hồi lâu Mộc Thuần Thuần liếc lên thân ảnh màu vàng kim cao lớn tuấn dật, trong con ngươi đột nhiên tỏa sáng, vẻn vẹn một cái chớp mắt, mang ánh mắt vui vẻ cực nhanh thu lại, hướng Nhân Nhân có chút khẩn trương ở sau lưng trừng mắt nhìn, sau đó thay bằng vẻ mặt bình tĩnh nhàn nhạt.

"Vương phi, người hãy ăn chút đi, không ăn thân thể sẽ không chịu nổi." Nhân Nhân bất đắc dĩ khuất phục "Bức hiếp" của tân chủ tử, bắt đầu theo như Mộc Thuần Thuần dạy nàng..., cố gắng nói ra, trong lòng phát run.

Khóe mắt liếc thấy thân ảnh màu vàng kim cao to đi vào, Mộc Thuần Thuần dằn xuống nụ cười khuynh thành, nổi giận nói, "Không muốn ăn, giận cũng giận no rồi, đâu còn ăn được!"

"Vương phi, người. . . . . ." Thập Tam vương gia càng đến gần, Nhân Nhân cảm thấy trái tim đều muốn nhảy ra ngoài, tầm mắt không dám nhìn lên, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt diễn thôi.

Lời nàng nói còn chưa nói xong liền bị người chen vào một câu, "Chuyện gì xảy ra?" Giọng nói trầm thấp, vang vang có lực.

Ở ngoài cửa đã nghe đối thoại của chủ tớ hai người, Biện Dục ánh mắt đảo qua, thấy đồ ăn trên bàn hơi lạnh, vẫn chưa dùng qua, ánh mắt rơi vào vẻ mặt tức giận trên người giai nhân, con ngươi hơi căng.



"Tham kiến Vương gia." Nhân Nhân làm bộ như mới vừa thấy Biện Dục, vội khom người hành lễ, khẩn trương lên tiếng, "Hồi Vương gia, Vương phi cả ngày không có ăn gì, nô tỳ khuyên như thế nào cũng đều vô dụng."

Biện Dục đem ánh mắt né tránh cùng biểu tình mất tự nhiên của Nhân Nhân tất cả thu vào trong mắt, không chút dấu vết ngồi xuống bên cạnh Mộc Thuần Thuần, hướng người phía sau nói, "Tiễn bá, đem thức ăn nguội lạnh này xuống, đổi một bàn thức ăn khác."

Tiễn bá cung kính lĩnh mệnh, sử dụng tốc độ nhanh nhất lần nữa bưng lên thức ăn mới còn nóng hổi. Dưới chỉ thị của Biện Dục, bọn hạ nhân tất cả đều lui ra, trong đại sảnh chỉ còn lại hai người bọn họ.

"Ta biết rõ nàng vẫn còn giận ta, cho dù tức giận, cũng phải ăn cơm." Hắn tự mình múc một chén canh hải sản, như là đang nịnh nọt bưng đến trước mặt Mộc Thuần Thuần, ăn nói khép nép nói xin lỗi, "Lần trước lừa gạt nàng chuyện thất thân là ta không đúng, ta khốn kiếp, ta cần ăn đòn, nhưng ta bảo đảm, chỉ một lần duy nhất, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa."

Vốn là giả bộ tức giận Mộc Thuần Thuần, nghe lời này, trong lòng lửa giận không cầm được bốc lên, con ngươi thẳng tắp hướng về phía hắn phóng hỏa, "Cái gì chỉ một lần duy nhất, chuyện cho tới bây giờ chàng vẫn còn ở trước mặt của ta mở mắt nói mò, đường đường một đại nam nhân dám làm không dám chịu, rõ ràng là vô liêm sỉ lừa gạt hai ta lần, còn chết không thừa nhận."

Một lần nói nàng hủy dung hắn, một lần nói nàng thất thân với hắn, kết quả, đều là giả, tất cả đều là Phù Vân.

Biện Dục đầu hàng đổi lời nói, "Được, được, được, hai lần, hai lần." Vì dụ dỗ nàng ăn cơm, hắn sẽ nhận hết, "Nàng muốn đánh ta bao nhiêu liền đánh bấy nhiêu, đánh xong liền ngoan ngoãn ăn cơm, có được hay không?"

"Ta không phải thích dùng vũ lực giải quyết vấn đề. Muốn ta tha thứ cho chàng, có thể, nhưng chàng phải đáp ứng ta hai việc." Nhớ tới mục đích chủ yếu hôm nay, Mộc Thuần Thuần đột nhiên đè xuống lửa giận trong lòng, vẻ mặt hơi lỏng, theo lời của hắn dằn xuống.

"Nói đi." Biện Dục êm ái ra tiếng, trong miệng mang theo cưng chìu, còn có một chút khôn khéo không dễ thấy.

Tiểu Vương phi của hắn rốt cuộc muốn lộ ra cái đuôi hồ ly của nàng. Chỉ bằng chút ít thông minh ấy, còn có kỹ thuật diễn sứt sẹo của chủ tớ người hai, liền muốn làm khó hắn, không khỏi quá khinh thường hắn rồi.

Chỉ là, hắn thật tò mò, Tiểu Vương phi của hắn có cái mưu ma chước quỷ gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook