Chương 46: girl friend
nhiss_ngocss
21/12/2016
“Em đã luôn nghĩ là tình yêu mình sẻ mãi bền bỉ theo thời gian
Nhưng lại không ngờ chưa đến nửa đoạn thì nó lại chống phai tàn
Sự thật là em rất sóc khi anh thốt ra lời chia tay
Tim em chết lặng nghe như sét đánh tay chân em run rẩy
Anh nói là do anh không tốt thôi thì mình cứ tạm xa nhau
Nhưng anh đâu biết anh làm như vậy tim em rất là đau”
( đau em sẽ giữ – tracy thảo my)
-“… “đang ngồi thẫn thờ thì điện thoại nó kêu nên
-“tôi có thể gặp em không?” hắn ở đầu dây bên kia nói
-“rất quan trọng?” nó nhướng mày hỏi
-“phải” hắn nói
-” địa điểm? thời gian” nó hỏi
-“quảng trường thành phố, ngay lúc này” hắn nói
-“được” nó nói xong thì cúp máy, quay qua bên cạnh nói
-” cháu có chuyện phải đi rồi, tạm biệt hai người” nó nói rồi phóng đi ( anna thì được kan tới đưa về rồi)
-“uk” mama trần nói
——————————
nó phóng xe trên con đường quốc lộ tới quảng trường, trong đầu cũng khá là khó hiểu vì sao hắn lại hẹn nó ở đó. gạt mọi suy nghĩ, nó tập trung lái xe
——————————————————
KET…. chiếc xe mui trần trắng dừng lại trước quảng trường thành phố, nó nhìn quanh một lượt không thấy ai, đi từng bước cảnh giác vào trong. vào trong là một màu tối ( cái này là do bị che mất ánh sáng rồi), cứ thế nó bước vào, đứng trước cửa một khoảng cách không xa cũng không gần.
BỤP…… tất cả ánh đèn được chiếu vào giữa sân khấu, nó dõi ánh mắt theo. trên đó là một chàng trai vận bộ vest trắng trông vô cùng lãng mạn
Hơi ấm từ tay em nhẹ nhàng truyền sang tay anh
Nhưng anh nhận thấy rằng em đang khẽ run, tại sao vậy nhỉ?
Trông em có vẻ như sắp nói gì đó, nhưng chẳng có lời nào được tuôn ra
Và anh cứ nhìn mãi nét mặt đó của em
Chỉ có những lời “tạm biệt” run rẩy
Anh đã từng tin rằng
Những ngày hè này sẽ tiếp tục mãi mãi
Lời hứa ta trao nhau ngày ấy
Vẫn còn ràng buộc anh
~~~~~~~ ( umbrella) hắn cất tiếng hát thật nhẹ nhàng, giọng nói tựa lạnh nhạt nhưng khiến cho người nghe cảm thấy chất giọng ấm áp của người con trai kia. hắn từ từ, nhẹ nhàng đi xuống phía dưới, mọi người đều tách ra làm hai hàng ( cái này thì lúc nhạc nổi lên thì đã có một đống nhà báo, khách nghe nhạc hoặc tình cờ… ), nhường đường cho người con trai này. hắn vừa hát vừa đi xuống phía nó, đứng trước mặt nó, ngắm cái khuôn mặt ngây ngốc đó, hắn thật muốn cười nhưng có thứ quan trọng hơn rồi. hắn nói lớn:
-“có lẽ em không nhớ bài hát này nhưng tôi nhớ rất rõ về nó”
-” bài hát này là lần đầu tiên tôi tặng nó cho người mình yêu lúc nhỏ”
-“cô bé mặc chiếc váy tím, cầm chiếc ô, đứng dưới mưa. mặc dù không biết tôi là ai nhưng cô bé vẫn đứng đó nói chuyện với tôi, thậm chí còn ngồi cùng chiếc xích đu và ngồi gần một thằng nhóc ướt nhẹp. ”
-“cô ấy có nụ cười đẹp lắm, vô âu vô lo, có thể là thế đấy”
-“từ hôm đó hai đứa nhóc 1 nam, 1 nữ ngày ngày hẹn nhau ở chỗ xích đu cùng chơi đùa”
-“và… tới một ngày tôi đứng mãi… chờ người đó mãi…. nhưng chỉ thấy một cô bé khác chạy tới và đưa cho tôi mẩu giấy, và nói rằng đó là của cô bé kia gửi cho tôi. tôi cầm mẩu giấy nên đọc ”
-“trời hôm đó đột nhiên mưa lớn, lớn lắm, và có một bóng người vẫn ngồi trên chiếc xích đu, cậu bé cúi gằm mặt”
-“lạnh… cậu muốn có cô bé đó, cô bé sẽ giúp cậu cảm thấy ấm áp, nhưng…. mong muốn cũng chỉ là mong muốn… cô bé đi rồi. đi tới một đất nước khác, không còn ở đây nữa. và ngày hôm đó tôi mới biết được tên của cô bé”
giọng nói đều đều như đang nói về cuộc đời một ai đó. những người nghe đều không hề hay nước mắt của họ đã rơi từ bao giờ. nó là người tỉnh đầu tiên, giọng nói có chút gì đó khàn khàn hỏi:
-“tại sao? tại sao nói những lời đó?”
-“vì…. tôi muốn cho người con gái đó biết rằng tôi vẫn tìm kiếm cô ấy, không hề ngừng một giây phút nào” chất giọng dịu dàng nói, không còn là tên băng lãnh thường ngày
-“vậy sao” nó trở về nét mặt bất cần đời của mình
-“phải. nhân tiện đây tôi cũng muốn nói” hắn nói lớn
-” làm bạn gái tôi nhé!”hắn quỳ một chân xuống, tay cầm bó hoa hồng xanh, nó thoáng sững sờ nhưng rất nhanh lấy lại vẻ mặt của mình nói:
-“có vẻ anh nhầm người, tôi không phải là cô bé đó” câu nói này đau lắm, tựa như vừa bị đâm một kiếm vậy.
-“vậy tôi sẽ nói lại”hắn nói
-“Gia hoàng thiên băng ! làm người yêu anh nhé!” hắn nói, ánh mắt tràn ngập mong chờ
-“không! tôi không phải cô bé đó!” nó lắc đầu phủ nhận
-“nội dung bức thư là: em rất vui khi được chơi với anh,cảm ơn anh nhiều. nhưng có lẽ đã đến lúc em đi rồi, em sẽ tới một đất nước khác, xin lỗi anh vì đi chưa kịp tạm biệt. em nhớ là em chưa từng nói tên mình cho anh biết, vậy bây giờ em sẽ nói, tên em là” gia hoàng thiên băng” anh thấy tên em đẹp không? mẹ em đặt đó, em đi không biết anh có nhớ em không? nhưng chắc chắn có một ngày em trở về, cho dù tới lúc đó anh không nhận ra em cũng không sao” hắn nhẹ nhàng nói, ánh mắt cưng chiều nhìn nó
-“tại sao? anh…. chẳng nhẽ… “mắt bắt đầu vương những giọt nước, hắn nhẹ nhàng nói lại câu nói:
-“làm bạn gái anh nhé, cô bé!”
-“… “nó không nói gì, gật nhẹ đầu, hắn đứng dậy ôm nó vào lòng, chỉ nghe tiếng nhạc cất lên mà thôi
Đường vào tim em hơi băng giá
Anh như người tình mùa đông
Nếu có về đừng đi nhanh quá
Sưởi ấm tim anh được không
Nắng mưa nơi đây bao ngày
Gió cũng đặt hết suy tư lên đôi vai này
Em, muốn anh làm sao đây?
Đường quá rộng để đi 1 mình
Nếu mai này em có về đừng thì xin em đừng xa
Vì nơi đây đông cũng gần qua
Cuối thu đẹp như vậy, cảnh khơi nhạc như vậy
Ngay cả Andree cũng muốn viết tình ca
Tháng 10 chờ thu vàng, rồi mai đây khi thu tàn
Rồi buồn vui và sương gió
Anh kể hết cho cây đàn rồi quay về với kỷ niệm
Rồi lang thang anh đi tìm
Anh tìm lại bao niềm vui anh quên trên môi em
Hãy tựa vào vai anh đi em (babe)
Cuộc sống sẽ trôi qua thật êm đềm
Ta không còn sợ đối mặt với bóng tối
Không còn lo ngại về định nghĩa thay đổi
Ta vẫn nhìn thấy bầu trời kia mầu xanh
Nhìn chặng đường mà 2 ta đã cùng đồng hành
Không còn cô đơn trong mùa đông giá lạnh
Em vẫn xinh đẹp như lần đầu gặp anh. /.
Bờ môi kia trao nụ hôn đậm sâu trong giấc mơ ngọt ngào
Cùng ngắm nhìn những con sóng xô dạt dào
Rồi lao vào giấc chiêm bao
Anh đưa đôi tay hái những ngôi sao thật cao
Tìm lại kỉ niệm đêm nào
Sao lấy cánh tay ôm chặt
Lặng yên giữ những khoảng khắc trái tim thuộc về nhau
Nào mình cùng nhìn lại quá khứ
Nhìn lại những giấc mơ
Thấy những phút giây đó thật đậm sâu
Thấy những ngón tay ta đan vào nhau
Gần lại nơi đây mãi bên anh
Những chiếc hôn ngọt ngào mỗi sáng
Nói với em ngàn lời, xin đừng vội tan biến khi ánh dương vừa lên
Con trai thì yêu bằng mắt con gái thì yêu bằng tai
1 khi đã máu thì đừng có hỏi bố cháu là ai
Xinh hay là xấu, lung linh vẫn là Gấu
Em còn đang say sưa nghe từng lời nhạc anh bắt tai..
2 cặp mắt nhìn nhau.. con tim anh như thắt lại
Mỗi khi hình dung về em khiến anh tập trung cao độ
Anh quên mất đi luôn sự tồn tại của chiếc đồng hồ
I can’t let you go, baby let me know
Dẫu có buông tay em ra thì ra vẫn quay về bên nhau.
Màn đêm là tiếng gọi của nỗi cô đơn
Nhưng khi bên em anh sẽ thấy tốt hơn
Đi qua từng khoảng trống, giữ lại những niềm vui
Đi qua cả cuộc sống và bỏ lại sau là những buồn tủi
Em…
Đi qua từng khoảng trống, giữ lại những niềm vui
Đi qua cả cuộc sống và bỏ lại sau là những buồn tủi…
Em…
Dẫu có buông tay em ra thì ra vẫn quay về bên nhau
Đen Vâuuuu !
Nếu em đưa anh 1 nắm cát
Anh sẽ không xây lâu đài
Vì những con sóng sẽ đến
Không hôm nay thì mai
Người ta gọi anh là trai mơ mơ 1 cách miệt mài
Nhưng em biết đó chỉ là cách nặng dịu bờ vai
Anh muốn được bay cùng em hoặc cùng rơi
Mình sẽ là hòn đất hoặc áng mây giữa vùng trời
Đi vào trong nắng cháy, căng buồm khi cơn giông tới
Và mình sẽ bước cùng nhau hoặc cùng bơi
Nếu em có tặng anh món quà thì hãy tặng anh hơi thở em.
Để anh biết là mình còn gần mỗi khi chợt dậy lúc nửa đêm
Để anh biết mình phải về đâu khi trôi quá xa trên đời này.
Gần nhau mình ngồi lặng cũng thấy vui thay.
Anh vừa tan ca về, hơi mỏi, nhớ em.
Nghe giống mình chơi vơi thổi.
Gió về, hàng cây ven đường cũ lay đưa.
Và anh bỗng nhiên muốn biết là người đã ngủ hay chưa?”
Nào mình cùng nhìn lại khứ, nhìn lại những giấc mơ
Thấy những phút giây đó thật đậm sau
Thây những ngón tay ta đan vào nhau
Ở lại nơi đây mãi bên ai?
Những chiếc hôn ngọt ngào mỗi sáng
Nói với e ngàn lời xin đừng vội tan biến khi ánh dương vừa lên
Em là cơn mưa đầu mùa, ngày lạnh dần trôi qua
Anh thì cứ ngỡ là đùa, rồi trời se duyên chúng ta
Cơn mưa ấy, cuốn anh theo chiều yêu đương
Nơi ấy, anh vẫn nhiều đêm mơ tưởng
Về em, về đôi ta, giờ lại ngắm lại những tháng ngày đã trôi qua.
Baby cho anh biết những điều quyến luyến em vẫn còn lưu
Đông sang tuyết rơi anh lại viết câu chuyện buồn thiu
Mình vẫn hỏi: ” lỡ mai này xa nhau ” ? Giờ đã là chuyện hôm qua rồi
Anh cố ghép lại những mảnh vỡ để nhớ về những gì phải bước qua thôi
Là em hay là anh, hay là đôi ta hay là không ai
Em sẽ bước qua hay là không những bước đường trông gai ?
Cry, và anh sẽ nhìn về lỗi lầm
5h sáng rồi mắt a vẫn hơn cức ngâm =))
Anh hứa sẽ bên em hoài, cùng ăn hết nồi cơm ngày mai
Cho đến khi đầu óc lú lẫn, hai ta không còn hàm nhai
Ngay cả khi không còn tồn tại hahaaaa
Anh đùa: ))
Thật ra anh không dám hứa gì xâu xa,
Nhưng hứa dù chuyện gì xảy ra, bên em là nắng hay mưa
Thật sự em hết yêu hay là chưa anh sẽ thương em hơn ngày qua.
Ý anh là… với anh em như một phần cuộc sống
Thiếu em ý nghĩa để anh trong tư thế bất động,
Nên xin đừng bao giờ hỏi “anh có yêu em thật không?”
Vì em tự hiểu do đâu anh từ chối biết bao người thật lòng.
Yêu em thương em anh chỉ 1 ngày ngại khó khăn
Nỗi buồn anh giữ, niềm vui với em quên đi những nhọc nhằn
Mọi điều tốt đẹp anh dành cho em chỉ 1 ý nghĩa nói lên rằng:
“Em cảm thấy hạnh phúc là anh trở thành người may mắn”.
Lần đầu gặp em với môi xinh váy ngắn
Yêu e ở bên em là 1 phần của may mắn
Sau lần đầu gặp anh lại muốn có lần 2
Gặp được e xong ko còn muốn gặp ai
Anh ko lãng mạn đâu hay viết truyện ngôn tình
Nhưng sẽ yêu e thật lâu, ko cần chứng minh
Anh mang Jordan và e là Nike
Áo anh Versace, em diện đầm Fendi
Từ Q7 sang Q4 anh sẽ đón em đi
Cứ vô tư thong thả mặc kệ paparazi
Lên bitexco shopping xem movie
Ra phố đi bộ chụp vài tấm hình selfie
Hôm nay nhà hàng 5 sao, mai mình ăn mì gõ
Mốt cafe bệt, ngày kia cafe chảnh chó
Cứ xem như thế giới này chỉ còn có 2 ta
Mình sẽ hát bài này như 1 bản tình ca
Em là điều tuyệt vời nhất, nơi anh sẽ dừng chân
Em là bình minh sáng đánh thức tiếng yêu trong anh
Còn lại câu hát dịu dàng mãi đến cuối đời
Chỉ cần mình em nghe và hiểu từng nốt
Cảm xúc trong anh… cảm xúc trong anh
Cầm tay anh nhé, hạnh phúc nơi cuối con đường
We love together babe
Nơi yêu thương gọi tên em mãi
Nào mình cùng nhìn lại khứ nhìn lại những giấc mơ
Thấy những phút giây đó thật đậm sau
Thây những ngón tay ta đan vào nhau
Ở lại nơi đây mãi bên ai
Những chiếc hôn ngọt ngào mỗi sáng
Nói vs e ngàn lời xin đừng vội tan biến khi ánh dương vừa lên
Tìm về nơi ánh dương x2
We love together hooooo
Mãi mãi bên anh yeah
Nói với em
Anh muốn nói với em…
Nào mình cùng nhìn lại khứ nhìn lại những giấc mơ
Thấy những phút giây đó thật đậm sau
Thây những ngón tay ta đan vào nhau
Ở lại nơi đây mãi bên ai?
Những chiếc hôn ngọt ngào mỗi sáng
Nói với e ngàn lời xin đừng vội tan biến khi ánh dương vừa lên…
(forever love) ~~~~~~~~
——————————————————–
song cặp của tụi hắn- nó nhá mà mình thấy chap này có gì đó sai sai ahuhu bắt đầu thời kỳ sóng gió haizzz thông báo vậy thôi
Nhưng lại không ngờ chưa đến nửa đoạn thì nó lại chống phai tàn
Sự thật là em rất sóc khi anh thốt ra lời chia tay
Tim em chết lặng nghe như sét đánh tay chân em run rẩy
Anh nói là do anh không tốt thôi thì mình cứ tạm xa nhau
Nhưng anh đâu biết anh làm như vậy tim em rất là đau”
( đau em sẽ giữ – tracy thảo my)
-“… “đang ngồi thẫn thờ thì điện thoại nó kêu nên
-“tôi có thể gặp em không?” hắn ở đầu dây bên kia nói
-“rất quan trọng?” nó nhướng mày hỏi
-“phải” hắn nói
-” địa điểm? thời gian” nó hỏi
-“quảng trường thành phố, ngay lúc này” hắn nói
-“được” nó nói xong thì cúp máy, quay qua bên cạnh nói
-” cháu có chuyện phải đi rồi, tạm biệt hai người” nó nói rồi phóng đi ( anna thì được kan tới đưa về rồi)
-“uk” mama trần nói
——————————
nó phóng xe trên con đường quốc lộ tới quảng trường, trong đầu cũng khá là khó hiểu vì sao hắn lại hẹn nó ở đó. gạt mọi suy nghĩ, nó tập trung lái xe
——————————————————
KET…. chiếc xe mui trần trắng dừng lại trước quảng trường thành phố, nó nhìn quanh một lượt không thấy ai, đi từng bước cảnh giác vào trong. vào trong là một màu tối ( cái này là do bị che mất ánh sáng rồi), cứ thế nó bước vào, đứng trước cửa một khoảng cách không xa cũng không gần.
BỤP…… tất cả ánh đèn được chiếu vào giữa sân khấu, nó dõi ánh mắt theo. trên đó là một chàng trai vận bộ vest trắng trông vô cùng lãng mạn
Hơi ấm từ tay em nhẹ nhàng truyền sang tay anh
Nhưng anh nhận thấy rằng em đang khẽ run, tại sao vậy nhỉ?
Trông em có vẻ như sắp nói gì đó, nhưng chẳng có lời nào được tuôn ra
Và anh cứ nhìn mãi nét mặt đó của em
Chỉ có những lời “tạm biệt” run rẩy
Anh đã từng tin rằng
Những ngày hè này sẽ tiếp tục mãi mãi
Lời hứa ta trao nhau ngày ấy
Vẫn còn ràng buộc anh
~~~~~~~ ( umbrella) hắn cất tiếng hát thật nhẹ nhàng, giọng nói tựa lạnh nhạt nhưng khiến cho người nghe cảm thấy chất giọng ấm áp của người con trai kia. hắn từ từ, nhẹ nhàng đi xuống phía dưới, mọi người đều tách ra làm hai hàng ( cái này thì lúc nhạc nổi lên thì đã có một đống nhà báo, khách nghe nhạc hoặc tình cờ… ), nhường đường cho người con trai này. hắn vừa hát vừa đi xuống phía nó, đứng trước mặt nó, ngắm cái khuôn mặt ngây ngốc đó, hắn thật muốn cười nhưng có thứ quan trọng hơn rồi. hắn nói lớn:
-“có lẽ em không nhớ bài hát này nhưng tôi nhớ rất rõ về nó”
-” bài hát này là lần đầu tiên tôi tặng nó cho người mình yêu lúc nhỏ”
-“cô bé mặc chiếc váy tím, cầm chiếc ô, đứng dưới mưa. mặc dù không biết tôi là ai nhưng cô bé vẫn đứng đó nói chuyện với tôi, thậm chí còn ngồi cùng chiếc xích đu và ngồi gần một thằng nhóc ướt nhẹp. ”
-“cô ấy có nụ cười đẹp lắm, vô âu vô lo, có thể là thế đấy”
-“từ hôm đó hai đứa nhóc 1 nam, 1 nữ ngày ngày hẹn nhau ở chỗ xích đu cùng chơi đùa”
-“và… tới một ngày tôi đứng mãi… chờ người đó mãi…. nhưng chỉ thấy một cô bé khác chạy tới và đưa cho tôi mẩu giấy, và nói rằng đó là của cô bé kia gửi cho tôi. tôi cầm mẩu giấy nên đọc ”
-“trời hôm đó đột nhiên mưa lớn, lớn lắm, và có một bóng người vẫn ngồi trên chiếc xích đu, cậu bé cúi gằm mặt”
-“lạnh… cậu muốn có cô bé đó, cô bé sẽ giúp cậu cảm thấy ấm áp, nhưng…. mong muốn cũng chỉ là mong muốn… cô bé đi rồi. đi tới một đất nước khác, không còn ở đây nữa. và ngày hôm đó tôi mới biết được tên của cô bé”
giọng nói đều đều như đang nói về cuộc đời một ai đó. những người nghe đều không hề hay nước mắt của họ đã rơi từ bao giờ. nó là người tỉnh đầu tiên, giọng nói có chút gì đó khàn khàn hỏi:
-“tại sao? tại sao nói những lời đó?”
-“vì…. tôi muốn cho người con gái đó biết rằng tôi vẫn tìm kiếm cô ấy, không hề ngừng một giây phút nào” chất giọng dịu dàng nói, không còn là tên băng lãnh thường ngày
-“vậy sao” nó trở về nét mặt bất cần đời của mình
-“phải. nhân tiện đây tôi cũng muốn nói” hắn nói lớn
-” làm bạn gái tôi nhé!”hắn quỳ một chân xuống, tay cầm bó hoa hồng xanh, nó thoáng sững sờ nhưng rất nhanh lấy lại vẻ mặt của mình nói:
-“có vẻ anh nhầm người, tôi không phải là cô bé đó” câu nói này đau lắm, tựa như vừa bị đâm một kiếm vậy.
-“vậy tôi sẽ nói lại”hắn nói
-“Gia hoàng thiên băng ! làm người yêu anh nhé!” hắn nói, ánh mắt tràn ngập mong chờ
-“không! tôi không phải cô bé đó!” nó lắc đầu phủ nhận
-“nội dung bức thư là: em rất vui khi được chơi với anh,cảm ơn anh nhiều. nhưng có lẽ đã đến lúc em đi rồi, em sẽ tới một đất nước khác, xin lỗi anh vì đi chưa kịp tạm biệt. em nhớ là em chưa từng nói tên mình cho anh biết, vậy bây giờ em sẽ nói, tên em là” gia hoàng thiên băng” anh thấy tên em đẹp không? mẹ em đặt đó, em đi không biết anh có nhớ em không? nhưng chắc chắn có một ngày em trở về, cho dù tới lúc đó anh không nhận ra em cũng không sao” hắn nhẹ nhàng nói, ánh mắt cưng chiều nhìn nó
-“tại sao? anh…. chẳng nhẽ… “mắt bắt đầu vương những giọt nước, hắn nhẹ nhàng nói lại câu nói:
-“làm bạn gái anh nhé, cô bé!”
-“… “nó không nói gì, gật nhẹ đầu, hắn đứng dậy ôm nó vào lòng, chỉ nghe tiếng nhạc cất lên mà thôi
Đường vào tim em hơi băng giá
Anh như người tình mùa đông
Nếu có về đừng đi nhanh quá
Sưởi ấm tim anh được không
Nắng mưa nơi đây bao ngày
Gió cũng đặt hết suy tư lên đôi vai này
Em, muốn anh làm sao đây?
Đường quá rộng để đi 1 mình
Nếu mai này em có về đừng thì xin em đừng xa
Vì nơi đây đông cũng gần qua
Cuối thu đẹp như vậy, cảnh khơi nhạc như vậy
Ngay cả Andree cũng muốn viết tình ca
Tháng 10 chờ thu vàng, rồi mai đây khi thu tàn
Rồi buồn vui và sương gió
Anh kể hết cho cây đàn rồi quay về với kỷ niệm
Rồi lang thang anh đi tìm
Anh tìm lại bao niềm vui anh quên trên môi em
Hãy tựa vào vai anh đi em (babe)
Cuộc sống sẽ trôi qua thật êm đềm
Ta không còn sợ đối mặt với bóng tối
Không còn lo ngại về định nghĩa thay đổi
Ta vẫn nhìn thấy bầu trời kia mầu xanh
Nhìn chặng đường mà 2 ta đã cùng đồng hành
Không còn cô đơn trong mùa đông giá lạnh
Em vẫn xinh đẹp như lần đầu gặp anh. /.
Bờ môi kia trao nụ hôn đậm sâu trong giấc mơ ngọt ngào
Cùng ngắm nhìn những con sóng xô dạt dào
Rồi lao vào giấc chiêm bao
Anh đưa đôi tay hái những ngôi sao thật cao
Tìm lại kỉ niệm đêm nào
Sao lấy cánh tay ôm chặt
Lặng yên giữ những khoảng khắc trái tim thuộc về nhau
Nào mình cùng nhìn lại quá khứ
Nhìn lại những giấc mơ
Thấy những phút giây đó thật đậm sâu
Thấy những ngón tay ta đan vào nhau
Gần lại nơi đây mãi bên anh
Những chiếc hôn ngọt ngào mỗi sáng
Nói với em ngàn lời, xin đừng vội tan biến khi ánh dương vừa lên
Con trai thì yêu bằng mắt con gái thì yêu bằng tai
1 khi đã máu thì đừng có hỏi bố cháu là ai
Xinh hay là xấu, lung linh vẫn là Gấu
Em còn đang say sưa nghe từng lời nhạc anh bắt tai..
2 cặp mắt nhìn nhau.. con tim anh như thắt lại
Mỗi khi hình dung về em khiến anh tập trung cao độ
Anh quên mất đi luôn sự tồn tại của chiếc đồng hồ
I can’t let you go, baby let me know
Dẫu có buông tay em ra thì ra vẫn quay về bên nhau.
Màn đêm là tiếng gọi của nỗi cô đơn
Nhưng khi bên em anh sẽ thấy tốt hơn
Đi qua từng khoảng trống, giữ lại những niềm vui
Đi qua cả cuộc sống và bỏ lại sau là những buồn tủi
Em…
Đi qua từng khoảng trống, giữ lại những niềm vui
Đi qua cả cuộc sống và bỏ lại sau là những buồn tủi…
Em…
Dẫu có buông tay em ra thì ra vẫn quay về bên nhau
Đen Vâuuuu !
Nếu em đưa anh 1 nắm cát
Anh sẽ không xây lâu đài
Vì những con sóng sẽ đến
Không hôm nay thì mai
Người ta gọi anh là trai mơ mơ 1 cách miệt mài
Nhưng em biết đó chỉ là cách nặng dịu bờ vai
Anh muốn được bay cùng em hoặc cùng rơi
Mình sẽ là hòn đất hoặc áng mây giữa vùng trời
Đi vào trong nắng cháy, căng buồm khi cơn giông tới
Và mình sẽ bước cùng nhau hoặc cùng bơi
Nếu em có tặng anh món quà thì hãy tặng anh hơi thở em.
Để anh biết là mình còn gần mỗi khi chợt dậy lúc nửa đêm
Để anh biết mình phải về đâu khi trôi quá xa trên đời này.
Gần nhau mình ngồi lặng cũng thấy vui thay.
Anh vừa tan ca về, hơi mỏi, nhớ em.
Nghe giống mình chơi vơi thổi.
Gió về, hàng cây ven đường cũ lay đưa.
Và anh bỗng nhiên muốn biết là người đã ngủ hay chưa?”
Nào mình cùng nhìn lại khứ, nhìn lại những giấc mơ
Thấy những phút giây đó thật đậm sau
Thây những ngón tay ta đan vào nhau
Ở lại nơi đây mãi bên ai?
Những chiếc hôn ngọt ngào mỗi sáng
Nói với e ngàn lời xin đừng vội tan biến khi ánh dương vừa lên
Em là cơn mưa đầu mùa, ngày lạnh dần trôi qua
Anh thì cứ ngỡ là đùa, rồi trời se duyên chúng ta
Cơn mưa ấy, cuốn anh theo chiều yêu đương
Nơi ấy, anh vẫn nhiều đêm mơ tưởng
Về em, về đôi ta, giờ lại ngắm lại những tháng ngày đã trôi qua.
Baby cho anh biết những điều quyến luyến em vẫn còn lưu
Đông sang tuyết rơi anh lại viết câu chuyện buồn thiu
Mình vẫn hỏi: ” lỡ mai này xa nhau ” ? Giờ đã là chuyện hôm qua rồi
Anh cố ghép lại những mảnh vỡ để nhớ về những gì phải bước qua thôi
Là em hay là anh, hay là đôi ta hay là không ai
Em sẽ bước qua hay là không những bước đường trông gai ?
Cry, và anh sẽ nhìn về lỗi lầm
5h sáng rồi mắt a vẫn hơn cức ngâm =))
Anh hứa sẽ bên em hoài, cùng ăn hết nồi cơm ngày mai
Cho đến khi đầu óc lú lẫn, hai ta không còn hàm nhai
Ngay cả khi không còn tồn tại hahaaaa
Anh đùa: ))
Thật ra anh không dám hứa gì xâu xa,
Nhưng hứa dù chuyện gì xảy ra, bên em là nắng hay mưa
Thật sự em hết yêu hay là chưa anh sẽ thương em hơn ngày qua.
Ý anh là… với anh em như một phần cuộc sống
Thiếu em ý nghĩa để anh trong tư thế bất động,
Nên xin đừng bao giờ hỏi “anh có yêu em thật không?”
Vì em tự hiểu do đâu anh từ chối biết bao người thật lòng.
Yêu em thương em anh chỉ 1 ngày ngại khó khăn
Nỗi buồn anh giữ, niềm vui với em quên đi những nhọc nhằn
Mọi điều tốt đẹp anh dành cho em chỉ 1 ý nghĩa nói lên rằng:
“Em cảm thấy hạnh phúc là anh trở thành người may mắn”.
Lần đầu gặp em với môi xinh váy ngắn
Yêu e ở bên em là 1 phần của may mắn
Sau lần đầu gặp anh lại muốn có lần 2
Gặp được e xong ko còn muốn gặp ai
Anh ko lãng mạn đâu hay viết truyện ngôn tình
Nhưng sẽ yêu e thật lâu, ko cần chứng minh
Anh mang Jordan và e là Nike
Áo anh Versace, em diện đầm Fendi
Từ Q7 sang Q4 anh sẽ đón em đi
Cứ vô tư thong thả mặc kệ paparazi
Lên bitexco shopping xem movie
Ra phố đi bộ chụp vài tấm hình selfie
Hôm nay nhà hàng 5 sao, mai mình ăn mì gõ
Mốt cafe bệt, ngày kia cafe chảnh chó
Cứ xem như thế giới này chỉ còn có 2 ta
Mình sẽ hát bài này như 1 bản tình ca
Em là điều tuyệt vời nhất, nơi anh sẽ dừng chân
Em là bình minh sáng đánh thức tiếng yêu trong anh
Còn lại câu hát dịu dàng mãi đến cuối đời
Chỉ cần mình em nghe và hiểu từng nốt
Cảm xúc trong anh… cảm xúc trong anh
Cầm tay anh nhé, hạnh phúc nơi cuối con đường
We love together babe
Nơi yêu thương gọi tên em mãi
Nào mình cùng nhìn lại khứ nhìn lại những giấc mơ
Thấy những phút giây đó thật đậm sau
Thây những ngón tay ta đan vào nhau
Ở lại nơi đây mãi bên ai
Những chiếc hôn ngọt ngào mỗi sáng
Nói vs e ngàn lời xin đừng vội tan biến khi ánh dương vừa lên
Tìm về nơi ánh dương x2
We love together hooooo
Mãi mãi bên anh yeah
Nói với em
Anh muốn nói với em…
Nào mình cùng nhìn lại khứ nhìn lại những giấc mơ
Thấy những phút giây đó thật đậm sau
Thây những ngón tay ta đan vào nhau
Ở lại nơi đây mãi bên ai?
Những chiếc hôn ngọt ngào mỗi sáng
Nói với e ngàn lời xin đừng vội tan biến khi ánh dương vừa lên…
(forever love) ~~~~~~~~
——————————————————–
song cặp của tụi hắn- nó nhá mà mình thấy chap này có gì đó sai sai ahuhu bắt đầu thời kỳ sóng gió haizzz thông báo vậy thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com