Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng

Chương 87: Cao thủ đối đáp…

Diệp Sáp

22/06/2017

Người quản lí kinh ngạc nhìn Tiêu Mạc Ngôn, có phần không biết phải làm sao: “Tiêu tổng, cô đây là?”

Mặt Tiêu Mạc Ngôn hơi trắng, lúc này cũng chẳng còn hơi sức đâu chơi trò tổng giám đốc mà bày ra vẻ phóng khoáng tiêu sái gì, khẩn trương nhìn quản lí, nhỏ giọng hỏi: “Này…chỗ này có cửa sau không?”

“…Cái, cái gì cơ? Tiêu tổng cô nói cái gì?!” Quản lí bày ra vẻ mặt như thể bị ai đánh, không thể tin được nhìn Tiêu Mạc Ngôn.

“Cửa sau!!! Cửa sau, tôi đã nói gì hả? Giờ là lúc nào rồi mà còn bắt tôi phải lặp lại nữa!” Tiêu Mạc Ngôn không tìm được cửa đã bắt đầu nổi nóng, làm sao còn có vẻ bình tĩnh vừa rồi, đứng lên lại ngồi xuống, hoàn toàn rối loạn. Cô có thể bình tĩnh được sao? Còn có thể bình tĩnh sao? Nếu Hạ Hạ chỉ đơn giản nổi giận thì còn may, phụ nữ mà, chỉ cần dỗ ngọt thì sẽ quên hết. Nhưng mà nhớ năm đó bởi vì ghen mà suốt một tháng Hạ Hạ không để cho cô đụng chạm! Một tháng! Đây là cái khái niệm gì! Mỗi ngày nhuyễn ngọc trong ngực, lại cử động cũng không được, hơn nữa Hạ Hạ xấu xa chết được, biết trong lòng cô chịu giày vò, thế mà lại mặc quần áo xuyên thấu khêu gợi khiến cô càng thêm nóng. Cái loại cảm giác ấy, thật sự là chỉ một hai từ thì không thể miêu tả……

Quản lí hoàn toàn bị Tiêu Mạc Ngôn nói đến choáng váng, hơn nữa lại bị cô quát tháo như vậy cùng với chứng kiến một loạt hành động khiến người ta mê man mà không hề nhận thức được của cô, liền chỉ có thể trợn tròn mắt mà nhìn.

Tiêu Mạc Ngôn ngồi thẳng người, hít một hơi thật sâu, không ngừng phất tay: “Bình tĩnh, mấy người bình tĩnh cả cho tôi!”

Quản lí cùng Tiếu Vũ Hàm hai mặt nhìn nhau, hiện tại rốt cuộc là ai không bình tĩnh đây chứ…Hai người bọn họ đều thật sự rất ổn mà…

Lúc Tiêu Mạc Ngôn đang cố gắng khiến mình có thể bình tĩnh, cánh cửa vốn đóng chặt lại thong thả bị đẩy ra, cô liền lập tức không còn tinh thần, thân mình mềm nhũn, cắn môi coi như chấp nhận số mệnh. Xong rồi, giờ thì xong rồi, kế hoạch tốt đẹp của cô, đêm Giáng sinh cuồng hoan hoàn mỹ xem ra cũng sẽ không có. Phải biết rằng cô đã đi công tác một tuần rồi, một tuần không được chạm vào Hạ Hạ, giờ thì tốt rồi, lại tiếp tục ăn chay thôi…mà phỏng chừng không bị “ăn” thì cũng coi như là A di đà Phật rồi.

Người ở ngoài cửa rất bình tĩnh, không chút hoang mang đẩy cửa ra, giày cao gót chạm lên mặt đất đầu tiên, Hạ Linh Doanh chậm rãi tiêu sái tiến vào, cô nghiêng người, khoanh tay trước ngực, nhìn Tiêu Mạc Ngôn, ánh mắt hơi nheo lại. Đôi con ngươi trong suốt sáng ngời, mày liễu cong cong, hàng lông mi thật dài hơi rung động, làn da lộ ra trắng nõn không tỳ vết hơi phiếm sắc hồng nhạt, đôi môi mỏng manh mềm mại ướt át như cánh hoa hồng, một đầu tóc dài suôn mượt đen nhánh như nước, tựa dòng thác chảy nghiêng xuống, rất hoàn hảo xõa trên bờ vai gầy. Cũng phải, người như vậy mà muốn Tiêu tổng biến thân thành Liễu Hạ Huệ thì đúng là không có nhiều khả năng.

Oái……

Tiêu Mạc Ngôn bị Hạ Linh Doanh nhìn mà chột dạ, cúi đầu trốn tránh, thình lình lại chợt thấy Tiếu Vũ Hàm ngồi bên cạnh nhìn nàng cười tủm tỉm, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Tiếu Vũ Hàm, em dám chơi tôi! Mệt cho em làm giáo sư nhân dân nhiều năm như vậy, dĩ nhiên lại giở trò đùa giỡn lừa gạt! Được lắm, cứ chờ đó, thù này không báo thì tôi không phải họ Tiêu!

“Hạ Hạ.” Tiếu Vũ Hàm lựa chọn làm theo thói quen mặc kệ Tiêu Mạc Ngôn, khẽ cười với Hạ Linh Doanh. Hạ Linh Doanh cười đáp lại, lại liếc Tiêu Mạc Ngôn một cái, sau đó mới đi đến bên cạnh Tiếu Vũ Hàm, kéo ghế ra ngồi xuống.



Tiêu Mạc Ngôn vội vàng cúi đầu, tức cực điểm mà cũng không dám phát ra, ngửi mùi hương trên người nữ nhân nhà mình, cả trái tim đều đập nhanh đến nỗi như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Không có cách, nếu không dám đối mặt, vậy thì cứ giả bộ làm đà điểu đi…Cô không nhìn thấy, cái gì cũng chưa thấy.

“Tiêu tổng, Hạ Hạ đến kìa.” Tiếu Vũ Hàm tốt bụng nhắc nhở Tiêu Mạc Ngôn, Tiêu Mặc Ngôn thầm nhe răng, dựng thẳng ngón giữa.

Được, Tiếu Vũ Hàm, em thật đúng là đủ ác! Trách không được cấp dưới lại sợ em như sợ bị đòi mạng, mấy tên thanh niên trẻ tuổi cũng chỉ biết trông mong nhìn chảy nước miếng, dù một người muốn xông lên cũng đều không có, chắc chắn là không ít lần bị em xử lý!

“A~” Ngọt ngào ngẩng đầu, Tiêu Mạc Ngôn cười không ngừng với Hạ Linh Doanh.

Hạ Linh Doanh nhàn nhạt liếc Tiêu Mạc Ngôn một cái, nói: “Tiêu tổng, làm chậm trễ ngài bàn luận tình sử phong lưu rồi, không cần để ý, cứ tiếp tục đi. Đúng lúc lắm, tôi cũng đang nghe.”

“……” Dũng khí vốn được tích góp từng tí một liền sụp đổ trong nháy mắt, mặt Tiêu Mạc Ngôn đỏ lên, cầm lấy chén trà mạnh mẽ uống một hơi, ngụy biện: “Chỗ nào chứ, không phải là tôi chỉ tùy tiện nói vài lời với Vũ Hàm thôi sao.”

Tiêu Mạc Ngôn chột dạ cười, nhìn về phía Tiếu Vũ Hàm cầu cứu, tuy rằng cô biết nữ nhân này không phải người tốt gì, nhưng hiện tại trừ cô ấy ra thì không người nào có thể giúp đỡ được cả. Có bệnh chạy chữa lung tung, so ra thì hơn mắc bệnh mà chết là được rồi! Tiễu Vũ Hàm vẫn giỏi hiểu ý người khác như vậy, cũng không làm khó cô nữa, gật gật đầu với Hạ Linh Doanh: “Ừ, chỉ tùy tiện nói linh tinh thôi.”

Tiêu Mạc Ngôn thở phào một hơi, may quá, coi như em còn có nhân tính.

“Mới nói đến người thầm mến thứ mười của chị ấy.”

“……” Tiêu Mạc Ngôn suýt chút nữa thì phun hết trà trong miệng ra, lấy giấy lau mãi, tình hình an ổn rồi, liền hung tợn nhìn chằm chằm Tiếu Vũ Hàm, tôi biết mà! Đã biết em không có lòng tốt như vậy mà! Muốn gì đây? Không phải tôi chỉ từng đùa giỡn Dạ Ngưng nhà em, đùa giỡn chị họ của em, đùa giỡn em thôi sao? Chỉ vì thế mà có ý định trả thù?

Tiếu Vũ Hàm không chút lay động, bình tĩnh đối diện với Tiêu Mạc Ngôn, Tiêu Mạc Ngôn tức giận nhìn cô, Hạ Linh Doanh ở một bên hừ nhẹ một tiếng, Tiêu Mạc Ngôn lập tức cúi đầu dùng bữa.

“Vũ Hàm, gần đây có khỏe không?” Hạ Linh Doanh nhìn chiếc cằm gầy yếu của Tiếu Vũ Hàm mà nhẹ giọng hỏi, thở dài, chuyện của cô và Dạ Ngưng không ít lần Tiêu Mạc Ngôn đã nhắc tới với mình, nỗi đau khổ của hai người đó sợ là cũng không kém hơn năm ấy giữa cô và Tiêu.

Tiếu Vũ Hàm biết Hạ Linh Doanh ám chỉ cái gì, ánh mắt có chút ảm đạm, cụp xuống dưới. Dạ Ngưng không ở đây, cô còn có gì mà tốt hay không tốt đâu, đơn giản là sống cho qua ngày, chỉ như thế……

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook