Thuẫn Kích

Quyển 1 - Chương 91: Thật quá kinh khủng rồi.

Cửu Hanh

28/03/2013

Người trong đại sảnh cạnh kỹ tất cả đều vô cùng yên lặng, là tộc trưởng của võ huân gia thế Andre cũng coi như thấy qua sự đời, nhưng nhìn thấy người nằm la liệt ở đây, hắn vẫn không khỏi cảm thấy đầu tê dại, tiếng tim đập thình thịch. Ở đây cũng phải đến một vạn người. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bọn họ sao vậy?

Andre trong lòng vô cùng kinh hãi hoài nghi, nhưng không dám cất lời hỏi.

Nhìn cả đại sảnh cạnh kỹ duy nhất một thanh niên còn đứng, Andre trong lòng suy nghĩ miên man, lẽ nào, lẽ nào có liên quan tới người thanh niên này? Không thể nào? Tuyệt đối không thể. Sức chiến đấu của hắn có thể mạnh hơn Francis, nhưng muốn đánh hơn vạn người trong đại sảnh cạnh kỹ, điều này…

Andre không tin, cũng không thể chấp nhận suy đoán này của mình.

Đi trong đại sảnh cạnh kỹ, nhìn viện trưởng của ba mấy học viện đều ngã dưới đất, vẻ mặt đau đớn, sắc mặt Andre cũng trở lên khó coi. Lập tức nhìn thấy cảnh khiến hắn hãi hùng khiếp vía, viện trưởng Saint Roland kiêm chủ nhiệm ban tổ chức Charles mềm nhũn trên ghế, khóe miệng dính máu, sắc mặt trắng bệch, thần sắc hoảng sợ, hai mắt tràn đầy sợ hãi, dường như đã trải qua một trận chiến khiến hắn cả đời khó quên, mềm nhũn ở đó, thở hổn hển từng hồi.

Ngã xuống đất thế nào, Charles sao lại trở thành thế này?

Mặc dù không rõ sức chiến đấu của Charles thế nào, nhưng có thể đảm nhiệm chức viện trưởng học viện quân sự, thực lực tất nhiên phi phàm, nhưng hiện giờ…

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Bước tới trước, hắn đột nhiên dừng lại, hai đồng tử đột nhiên co rụt lại, lại nhìn ở đó không ra bộ dạng thấy mềm nhũn của Thiên Dật tiên sinh

Thấy cảnh như vậy, Andre nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, vẫn không thể kìm nén sóng to gió lớn trong lòng.

Tìm thấy Francis bị thương đã hôn mê, Andre ôm hắn lên, hắn thậm chí không dám xem xét thương thế của Francis, vội đứng dậy, bước ra ngoài.

Mà lúc này các viện trưởng huấn luyện viên bị oai hổ gầm làm cho ngất đi đã bất đầu tỉnh lại, mấy vị viện trưởng đứng dậy, lắc lắc đầu có chút mê muội, sau khi cảm thấy cơ thể không có gì bất ổn, bọn họ quay người lại nhìn, lúc thấy trên ghế ngồi la liệt học sinh đều bị ngã xuống đất, các viện trưởng đều sững sờ tại chỗ.

Rất nhanh, các thành viên của các chiến đội của các học viện cũng tỉnh lại, trừ đầu có chút rối loạn, còn lại đều ổn, nhưng nhìn thấy trên ghế ngồi nhiều học sinh đến vậy đều nằm trên mặt đất, bọn họ cũng sững sờ.

Không bao lâu, những học sinh có thể chất khỏe mạnh một chút cũng đều bắt đầu tỉnh lại.

Dần dần, đại sảnh cạnh kỹ lại trở lên náo nhiệt.

“Thật không ngờ quân tử nổi danh hiển hách Thiên Dật tiên sinh lại tu luyện bí kỹ tà ác.”

“Charles lại hiểu được một trong bốn bí kỹ âm vực tấn công: Hổ gầm. Trời ơi. Lúc tiếng gào thét vang lên, ta cảm thấy tai mình đều điếc cả rồi”

“Oai hổ gầm là Charles thi triển, nhưng cuối cùng lại bị tiếng hổ gầm dồn dập cắt đứt, tiếng hổ gầm dồn dập đó là chuyện gì vậy, lúc đó đầu ta rất đau, cảm giác như muốn vỡ ra, dường như vẫn nhìn thấy toàn bộ cửa sổ của đại sảnh cạnh kỹ đều vỡ nát.

“Cuối cùng tiếng hổ gầm dồn dập kia là do huấn luyện viên trẻ tuổi kia thi triển, lúc ấy…”

Viện trưởng của học viện tổng hợp Vị Ương xem như người hôn mê cuối cùng, đồng thời hắn cũng tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình. Hắn vừa nhớ lại , vừa nói, “ Lúc ấy,sau khi huấn luyện viên trẻ tuổi kia thi triển ra oai hổ gầm dồn dập, dường như 90% người ở đây đều hôn mê tức khắc, đồng thời cả đại sảnh đều bị vỡ nát..

“Ý ngươi nói tiếng hổ gầm dồn dập cuối cùng là do vị huấn luyện viên trẻ tuổi của Phương Đông thi triển. Không chỉ làm cho Charles chấn thương, hơn nữa còn gây hôn mê hầu hết mọi người ở đây?”

Viện trưởng học viện tổng hợp Vị Ương gật đầu, nhìn về phía đội Thiên Kiêu Mộng của Phương Đông.

Hắn không thể tưởng tượng một người trẻ tuổi như vậy sao có thể có được sức chiến đấu kinh khủng đến vậy, hơn nữa còn hiểu được oai hổ gầm, thậm chí còn đả thương cao thủ như Charles. Có không ít người cùng nghi hoặc như hắn , mọi người đều nhìn về hướng đội Thiên Kiêu Mộng Phương Đông, trong hai mắt tràn đầy cảm giác không thể tin được.

Ôm Francis, Andre chậm rãi bước đi, toàn bộ những bình luận của mọi người như không hề lọt vào tai hắn, cơ thịt ở khóe miệng không khỏi giật giật, nhịp bước đồng thời cũng nhanh hơn.

So với Andre, khiếp sợ trong lòng Harrison cũng không ít, hắn đứng ở cửa, không dám bước vào trong, cứ tim đập chân run đứng ở đó.



Nghe thấy bàn luận của mọi người, Harrison chỉ cảm thấy lạnh toát xương sống lưng

Thật kinh khủng!

Trưởng lão trẻ tuổi này quả thật, quả thật không phải người

Nếu không!

Nếu không những người này sao có thể…

Hắn đã không dám nghĩ tiếp nữa, lúc ngẩng đầu lên, lại vừa đúng nhìn thấy ánh mắt của trưởng lão trẻ tuổi lướt qua chổ này, lại là đôi mắt đáng sợ đó, cổ trái Harrison mất tự nhiên giật giật, lau mồ hôi lạnh tràn ra trên trán, hít sâu một hơi, nâng hai chân cứng nhắc nặng nề bước vào trong.

Tin tức này dường như chỉ trong thời gian vài phút đã nhanh chóng truyền đi khắp học viện quân sự Saint Roland, học viện quân sự Saint Roland có tới gần hai mươi vạn học sinh, riêng giáo viên cũng có đến mấy trăm. Khi phó hiệu trưởng Saint Roland đi họp từ bên ngoài trở về nghe được tin tức này cũng giật mình.

Dự tuyển thi đấu Minh nhật chi tinh, Saint Roland không chỉ thua liên tiếp hai trận, hơn nữa học viên ưu tú Francis còn khiêu chiến với huấn luyện viên đội Thiên Kiêu Mộng của Phương Đông, lại bị đả thương, không biết sống chết thế nào.

Huấn luyện viên của Kiếm và Hoa hồng quân tử Thiên Dật tiên sinh lại tu luyện bí kỹ tà ác? Không biết sống chết?

Viện trưởng Charles thi triển oai hổ gầm miệng lại phun máu tươi, không biết sống chết?

Mà tất cả tất cả đều liên quan tới vị huấn luyện viên trẻ tuổi của học viện quân sự Phương Đông kia.

Phó hiệu trưởng không còn kịp hiểu rõ chi tiết sự tình đã qua, bởi vì hiện giờ hắn còn phải giải quyết một việc khó xử lý, đó là việc Thiên Dật tiên sinh tu luyện bí kỹ tà ác, chuyện này có dính dáng trọng đại, nếu giải quyết không tốt từ viện trưởng tới giáo viên của Saint Roland đều không thoát khỏi liên quan.

Không biết có bao nhiêu người biết được việc Thiên Dật tiên sinh tu luyện bí kỹ tà ác.

Cho dù là có một người nhìn thấy việc này cũng không dễ giải quyết.

Cách duy nhất, chỉ có để Thiên Dật tiên sinh ra đi! Đúng, ra đi, phải nhanh chóng trước thánh đường đuổi người đi, chỉ cần có thời gian, chuyện này có đường sống hòa hoãn, đến lúc viện trưởng Charles chắc chắn có cách giải quyết.

Mang đi như thế nào?

Các con đường khác đều không thể thực hiện được, bỗng nhiên, phó hiệu trưởng nghĩ tới người bạn cũ của mình, đội trưởng cục chấp pháp ti cục an ninh thứ hai.

Chỉ có cục chấp pháp mới có tư cách giữ người, ây, làm như vậy đi.

Phó hiệu trưởng lập tức liên lạc với bạn, sau khi đem sự tình nói đại khái một lượt, đồng thời không ngừng ám chỉ đối phó xong chuyện này sẽ có nhiều điều tốt đẹp.

Sau nửa tiếng, ba bốn chiếc xe chuyên dụng của cục chấp pháp tiến vào học viện quân sự Saint Roland, từ phía trên bước xuống tới hai mươi vị nam nhân mặc đồng phục của cục chấp pháp. Đi đầu tiên đó rõ ràng là một trung niên thể trạng khá béo, hắn chính là bạn lâu năm của phó hiệu trưởng, đội trưởng chấp pháp ti bộ an ninh thứ hai, hai người gặp nhau nói vài câu ngắn gọn, liền đem người của chấp pháp ti vào trong đại sảnh cạnh kỹ.

Lúc này, toàn bộ người trong đại sảnh cạnh kỹ dường như đều đang bàn luận sự việc xảy ra lúc trước, trong đó có chứa nhiều ánh mắt len lén nhìn về phía đội Thiên Kiêu Mộng của Phương Đông. Vị trí kia, trong mắt bọn họ không có gì khác, lộ rõ vẻ hoảng sợ.

Nếu lời đồn đại trước kia nói tân nhiệm huấn luyện viên của học viện quân sự Phương Đông đến từ cấm cố chi địa vẫn không được chứng thực, chấn động lần này, dường như mọi người đầu nhận định điều này, chỉ có người tới từ cấm cố chi địa mới có thực lực kinh người như thế.

Mặc dù nói năm thành viên của đội Thiên Kiêu Mộng sớm đã bái phục sức chiến đấu khủng khiếp của Tang Thiên, nhưng sau khi trải qua sự việc lần này, năm người càng thêm bái phục huấn luyện viên của mình.

Tô Hàm đã không chỉ một lần bị sự thần kỳ của Tang Thiên làm cho kinh ngạc, nhưng hiện giờ cô càng lo lắng một vấn đề khác.

“Ngươi…”

Không biết sao giọng nói của Tô Hàm đã trở lên nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều, ngừng một chút, mới chậm rãi nói tiếp: “Ngươi khiêu chiến ban tổ chức, rồi sau đó lại đánh bị thương ủy viên của họ, lại càng đem Charles…” Tô Hàm không tiếp tục nói nữa, bởi vì cô không thể tiếp nhận tên tiểu tử Tang Thiên có sức lực vô cùng kinh khủng như vậy



Nghĩ tới điều này, Tô Hàm liền cảm thấy lúc trước mình đã quá ngây thơ, luôn cho rằng mình ở cái tuổi này còn có thể, nhưng so sánh với tên tiểu tử này, thì quả thật quả thật cái gì cũng thật sự quá đả kích, quá tổn thương lòng tự trọng rồi.

“Lo lắng sau này ban tổ chức sẽ chèn ép Phương Đông chúng ta?” Tang Thiên hé mắt nhìn Thiên Dật tiên sinh mềm nhũn phía xa, nói: “Không cần phải lo lắng điều này” Học viện quân sự phải ra dáng học viện quân sự, có rất nhiều cách để nâng cao địa vị của học viện, dựa vào cách tham gia liên đấu này để nâng cao danh tiếng, tuyệt đối là cách ngu xuẩn nhất.

“Ta qua bên kia xem thế nào”

Tang Thiên đứng dậy, bởi vì vừa nãy hắn đột nhiên nhớ tới một việc, Thiên Dật dường như cũng là người lam huyết.

Mà vào lúc này, đại sảnh cạnh kỹ đột nhiên trở lên ồn ào

Từ ngoài cửa đi tới hơn hai mươi vị mặc đồng phục của chấp pháp ti. Phó hiệu trưởng bước vào trong, hỏi học viên của học viện mình, “Thiên Dật ở đâu?”

Học sinh đó chỉ chỉ, phó hiệu trưởng, đội trưởng và hai mươi người của chấp pháp ti lập tức bước tới.

Thấy Thiên Dật tiên sinh mềm nhũn ở đó không ra dáng gì, trong lòng phó hiệu trưởng kinh hãi tột độ. Thực lực Thiên Dật tiên sinh rất tốt, rốt cuộc ai đã đánh hắn thành ra thế này? Chẳng nhẽ đúng là vị huấn luyện viên trẻ tuổi của Phương Đông sao?

“Tránh ra”

Nhìn thấy một tên tiểu tử đứng bên cạnh Thiên Dật tiên sinh, phó hiệu trưởng quát lớn.

Nghe vậy, Tang Thiên quay người lại, có chút hoài nghi nhìn đám người này.

“Không nghe thấy sao?” Phó hiệu trưởng phẫn nộ khiển trách, chỉ Thiên Dật mềm nhũn trên mặt đất, nói với đội trưởng chấp pháp ti: “Chính là hắn”

“Người đâu, mang hắn đi” Đội trưởng có thể hình béo tốt vẫy vẫy tay.

Mà lúc đó, học viên đứng bên cạnh nói thầm với phó hiệu trưởng “Hắn chính là huấn luyện viên của Phương Đông, Tang Thiên”

Cái gì?

Hắn chính là?

Một thanh niên bình thản như vậy lại chính là Tang Thiên có thể đánh bại Francis, đả thương Thiên Dật tiên sinh, thậm chí gây chấn thương cho viện trưởng Tra Nhĩ Tư sao?

Phó hiệu trưởng lập tức nhỏ giọng ghé gần vào tai đội trưởng chấp pháp ti nói vài câu gì đó.

“Mang hắn đi”

Lời hắn vừa nói ra, một giọng vô cùng phẫn nộ, vô cùng trầm thấp, vô cùng áp lực truyền tới.

“Đồ lợn ngu! Ngươi có phải là chê mình đã sống quá lâu rồi không”

Bốp một tiếng, đội trưởng chấp pháp ti chỉ cảm thấy má phải đau tê dại.

“Mẹ kiếp! Là ai?”

Đội trưởng chấp pháp ti rất tức giận, sau khi sao trong mắt biến mất, hắn mới nhìn thấy người đứng đối diện.

“Cục… cục trưởng, ngài… sao ngài?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thuẫn Kích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook