Lên Cung Trăng Tìm Tình Yêu

Chương 84: Dạ Tầm Hoan

Hoa Thanh Thần

20/11/2017

Lại một ngày mới bắt đầu.

Hầy, mỗi lần uống rượu xong, ngày hôm sau tỉnh dậy là tôi lại đau eo, đau lưng, chân cũng đau, thời buổi này có chút tiền bạc là chỉ muốn làm vài bình mà thôi.

Hôm qua mơ mơ màng màng vào một căn phòng nào đó trong khách điếm ngủ lại, may mà không tìm nhầm phòng, nếu không leo vào phòng của khách thì đúng là mất mặt. Tôi ngáp ngủ, vươn vai bước ra khỏi phòng, suýt chút nữa bị Khai Tâm đứng bên ngoài dọa cho chết khiếp. Khai Tâm vừa nhìn thấy tôi đã xông ngay lại.

“Mẫu thân, hôm nay người thức dậy sớm hơn bình thường.”

“Thật sao? Thảo nào ta lại cảm thấy hai mắt trĩu nặng thế này, vẫn còn buồn ngủ. Bây giờ là canh mấy rồi?” Tôi ôm lấy Khai Tâm đi xuống phía dưới. Tên nhóc này chỉ thấp hơn tôi một cái đầu, khoảng hai, ba năm nữa, đoán chắc sẽ cao bằng tôi.

“Đã giờ tị tam khắc rồi.”

Ồ, hôm nay tôi đích thực dậy sớm hơn mọi khi.

“Khai Tâm à, hôm qua ta uống say bí tỉ, có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?” Tôi dừng lại hỏi, bởi thực lòng tôi khá quan tâm đến chuyện này.

“Mẫu thân à, đương nhiên là có rồi, có lần nào người uống rượu mà không xảy ra chuyện đâu chứ? Hôm nay con phải đứng canh ngoài cửa phòng của người chính là vì muốn kể chuyện hôm qua.” Cập nhật tại dien.danlequydon

Ngất mất thôi! Tôi biết ngay là không có chuyện gì tốt lành mà, kể từ sau khi hợp nhất cùng Hạ Chi Lạc, thói xấu chết tiệt của nàng ta đã truyền lại cho tôi.

“Ta... có vừa cởi y phục vừa nhảy múa không?” Khai Tâm lắc đầu. May quá, chỉ cần không nhảy thoát y trong khách điếm là được.

“Ta... đã cắn đùi của Tướng Quân sao?” Khai Tâm lại lắc đầu. Hầy, không cần phải lo lắng mắc bệnh chó dại rồi.



“Ta... chắc không phải “cưỡng ôm” một đại soái ca nào đấy chứ?” Khai Tâm vẫn lắc đầu. Hừm, người lần trước tôi ôm phải đâu được coi là soái ca chứ, rõ ràng trông chẳng khác gì đầu heo, lại còn dám thét lớn rằng tôi ức hiếp hắn.

“Mẫu thân, không phải người cắn Tướng Quân, mà người đã ra lệnh cho Tướng Quân nhào lên người ta, hơn nữa lại còn là người của thiên hạ đệ nhất trang, Thần Kiếm sơn trang. Còn nữa, người còn mắng Thần Kiếm sơn trang là Nhân Tiện sơn trang, Tiện Nhân sơn trang...”

Sau đó, Khai Tâm hớn hở kể lại đầu đuôi mọi chuyện xảy ra hôm đó cho tôi nghe.

Trời đất quỷ thần ơi, tôi thường ngày điềm đạm, bình tĩnh là thế, không ngờ lại gây ra chuyện lớn như vậy. Thần Kiếm sơn trang, trên giang hồ có ai mà không biết, tại sao tôi lại gây sự với bọn họ chứ? Tiếu Tiếu hôm qua cũng đã liệt kê xong danh sách rồi cho người đưa đến Thần Kiếm sơn trang. Thôi toi rồi, lần này chết chắc rồi! Nếu như đến lúc đó, Thần Kiếm sơn trang dẫn người tới đây, san bằng khách điếm của tôi đi thì cả nhà chúng tôi sống bằng gì đây?

“Mẫu thân, sắc mặt của người không được tốt lắm, muốn đi ngồi bệ xí sao?”

Tên tiểu tử đáng chết này, đi theo tôi năm năm rồi, học cái gì không học, chỉ được cái mồm miệng ghê gớm! Tôi liền nhìn thằng bé bằng ánh mắt đầy sát khí.

“À, đúng rồi, mẫu thân, không phải người nói cần tìm thêm người làm sao? Vừa sáng sớm rất nhiều người đã đến xin làm rồi, dì Tiếu đang ngồi sắp xếp thay người đấy. Có rất nhiều thúc thúc bá bá đáng ghét muốn lợi dụng dì Tiếu đó.”

“Tầm Khai Tâm, cái thằng tiểu tử thối này, chuyện quan trọng thế này tại sao không nói sớm cho ta biết? Dì Tiếu của con hiện giờ đang ở đâu?” Chết tiệt, với tính cách của Tiếu Tiếu nhất định là sẽ không từ chối gì cả.

“Trong phòng đôi ở lầu một.”

Tôi lập tức xông thẳng xuống lầu một, đi vào căn phòng đó, nhìn thấy Tiếu Tiếu đang ngồi mặt đối mặt với người đàn ông tóc bạc.

Hả, cả ông già cũng tới đây ứng tuyển sao?



“Tiếu Tiếu!” Tôi vội vã lên tiếng gọi cô ấy.

Tiếu Tiếu quay đầu sang với vẻ mặt hứng thú: “Tỉ tỉ, mau lại đây!”

“Muội vất vả rồi, còn lại mấy người nữa? Để ta làm cho!”

“Dạ, chỉ còn lại mỗi người này, cũng nói chuyện được một lúc rồi.” Con bướm trên mặt Tiếu Tiếu hôm nay là do ai vẽ chứ, trông cũng đẹp ra phết.

“Muội mau ra ngoài đi, để ta làm nốt!” Lqqđ

Đẩy Tiếu Tiếu ra khỏi phòng, tôi liền ngồi xuống ghế đối diện với người đàn ông tóc bạc. Ngay từ khi tôi bước chân vào căn phòng này, hắn đã quay sang nhìn tôi đầy hứng thú. Kể từ khi sợ bị người khác nhận ra, tôi liền ra sức tăng cân, sau đó, hầu như chẳng còn người đàn ông nào nhìn tôi với ánh mắt tràn đầy hứng thú đến độ vô lễ như hắn ta lúc này.

Tôi không vội nói chuyện với hắn, chỉ nhìn kĩ cả người hắn. Da mặt vừa thô ráp lại vừa đen sì, nhìn vào đôi mắt đen láy đó, tôi đọc được một vài thông tin mơ màng. Đôi lông mày rậm rạp, đôi mắt thâm sâu, lộ rõ hai túi mắt bên dưới, tôi đảm bảo khi người đàn ông này cười chắc chắn sẽ để lộ vết chân chim ở đuôi mắt. Chiếc mũi trông khá đẹp, cao thẳng gọn gàng, hình như trên cả khuân mặt này chỉ có mỗi chiếc mũi là đáng nhìn. Nói tóm lại, gương mặt này vô cùng bình thường, đi trên đường sẽ nhanh chóng bị nhấn chìm trong biển người rộng lớn. Nếu như có người quay lại nhìn, chắc hẳn là vì bộ tóc bạc rất chất, rất cá tính trên đầu hắn thôi.

“Đã thưởng thức xong chưa?”

Người đàn ông này vừa mở miệng đã khiến tôi nhảy dựng lên khỏi ghế. Cơ thịt toàn thân đều căng ra, hai tay nắm chặt, xương kêu răng rắc, mãi chẳng thể thốt lên nửa lời.

Tại sao giọng nói của hắn lại giống giọng Tầm đến vậy chứ? Không thể nào là chàng được! Bộ dạng, tướng mạo thế này, lại còn ánh mắt thất lễ khi nhìn một người phụ nữ, hoàn toàn khác nhau một trời một vực. Nhất định là tôi đã nhớ Tầm đến phát điên, đúng vậy, nhất định là như vậy!

Rất ngạc nhiên trước hành động của tôi, hắn nhướn cao đôi mày, vẫn nhìn tôi chằm chằm.

Tôi hít một hơi thật sâu, ngồi lại chỗ cũ, bắt đầu nghiên cứu bản “sơ yếu lí lịch” trên bàn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lên Cung Trăng Tìm Tình Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook