Thập Niên 90: Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Cô Trở Thành Thần Thám

Chương 9: Tội Nghiệp Mai Mai Thật Đấy

Hồ Lục Nguyệt

27/08/2024

Vóc dáng Hứa Tung Lĩnh cao lớn, nhanh chóng nắm lấy vai vợ, không để cô ấy tiếp tục lắc Mai Mai nữa, nghiêm giọng nói: “Chu Xảo Tú! Em đang làm cái gì vậy!”

Mai Mai bị lắc đến mức đầu như con lật đật, hai bím tóc rối tung, nước mắt rơi như mưa, miệng không ngừng nói: “Xin lỗi, xin lỗi mẹ, là lỗi của con, là con đáng chết, con không nên buông tay Bảo Bảo, là con có lỗi với Bảo.”

Nói liên tục mấy câu, giọng cô bé càng ngày càng yếu, trong tiếng kinh hô của mọi người, cô bé ngả người ra sau, ngất xỉu trong lòng Hứa Tung Lĩnh.

“Ôi trời, con bé ngất rồi, mau đưa đến bệnh viện.”

“Tội nghiệp Mai Mai thật đấy, đúng là không phải con ruột thì không đau lòng mà."

“Không ngờ cô Chu lại nhẫn tâm đến thế, chính mình mang con ra ngoài rồi không cẩn thận làm mất, lại đổ hết trách nhiệm lên con nuôi, thật là quá đáng!”

Hứa Tung Lĩnh phức tạp nhìn Chu Xảo Tú, ôm ngang Mai Mai nhanh chóng chạy ra ngoài, khởi động chiếc xe mô tô cảnh sát ba bánh đỗ ở khu nhà, phóng thẳng đi.

Đầu gối Chu Xảo Tú mềm nhũn, suýt té ngã.

Một người hàng xóm bên cạnh thấy cô ấy đáng thương, lập tức đỡ lấy cô ấy, an ủi: “Cô Chu, con cái là ruột thịt, chúng tôi đều biết hôm nay Bảo Bảo mất tích khiến cô lo lắng. Cô là người có học thức, chắc hiểu chuyện gì quan trọng hơn, trách mắng Mai Mai cũng không giải quyết được gì, chỉ khiến mọi việc tồi tệ hơn thôi. Đừng bận tâm ai là người làm mất Bảo Bảo nữa, chúng ta phải cùng nhau tìm đứa bé về. Lúc này cô cãi nhau với anh Hứa, cản trở anh ấy chẳng phải sẽ làm lỡ việc chính sao?”

Chu Xảo Tú tức giận đến nỗi nghẹn trong lòng, khó thở, quay đầu nhìn Triệu Hướng Vãn đang đứng bên cạnh im lặng.



Triệu Hướng Vãn bước đến bên Chu Xảo Tú, cúi xuống buộc lại dây giày vải cho cô ấy, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định: “Cô Chu, em tin cô.”

Em tin vào phán đoán của cô, rằng Mai Mai đang nói dối.

Nghe thấy lời của Triệu Hướng Vãn, Chu Xảo Tú như được tiếp thêm sinh lực, đôi mắt bừng sáng, cơ thể gục ngã cũng đứng thẳng dậy: “Triệu Hướng Vãn, làm ơn hãy giúp cô!"

Chu Xảo Tú nhìn Triệu Hướng Vãn đang cúi đầu giúp mình buộc dây giày, trong mắt lóe lên ánh sáng đầy hy vọng.

Các đồng nghiệp trong khu tập thể đều khuyên cô ấy đừng ép hỏi Mai Mai chỉ vì muốn đổ trách nhiệm như thế nữa, ngay cả chồng cô ấy cũng nói rằng cô ấy không công bằng với Mai Mai, chỉ có Triệu Hướng Vãn là kiên định tin tưởng cô ấy.

Triệu Hướng Vãn đứng dậy, dáng người mảnh khảnh cao ráo như một cây trúc giữa gió đêm, mềm mại nhưng kiên cường. Cô đón lấy ánh mắt của Chu Xảo Tú, gật đầu nói: "Được."

Chu Xảo Tú vừa tức giận trước thái độ của chồng mình cũng dần dần bình tĩnh lại. Cô ấy nhìn cô gái trước mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn như quả táo, trán đầy đặn, đôi mắt dài hẹp, hốc mắt sâu, con ngươi màu nhạt, tuy không phải là một mỹ nhân tinh tế, nhưng lại có một sức mạnh khiến người ta tin tưởng và cảm thấy an tâm.

Chu Xảo Tú lẩm bẩm hỏi: "Mai Mai có đang nói dối không? Cô bé cố tình làm vậy phải không? Cô bé có biết con cô ở đâu không?"

Một loạt câu hỏi được đưa ra, người hàng xóm đứng bên cạnh chưa rời đi có chút bối rối: "Cô Chu, cô đang nói gì vậy? Mai Mai vẫn còn là một đứa trẻ, sao có thể cố tình làm mất em mình được cơ chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90: Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ, Cô Trở Thành Thần Thám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook