Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp

Chương 48: Anh Lừa Gạt Người Ta Đó.

Tinh Không

11/08/2022

Buổi chiều đến nhà máy xem xét, Trần Khiêm nói với Bạch Dương:

“Thuê thêm vài người, trước tiên thuê hai mươi người!” Trần Khiêm liếc nhìn xung quanh nói:

“Đem đồ của xưởng chuyển qua, dọn dẹp lại chỗ này một chút, chuẩn bị dỡ máy móc, đến phòng giám đốc xưởng xem một chút.”

Văn phòng thực sự rất lớn. Trần Khiêm ngồi xuống nhìn hai người bọn họ nói:

“Từ hôm nay chính thức bận rộn. Công ty trách nhiệm hữu hạn Thực phẩm Trường Thịnh thành lập. Tô Thiện, cậu phụ trách tài chính. Bạch Dương, cậu vẫn phụ trách sản xuất, làm quản lý sản xuất”

“Vâng!”

Hai người đều có chút bối rối, cũng coi là làm quan, trong lòng rất vui vẻ. Nhưng có thể cảm giác được anh Khiêm hòa ái dễ gần lại có chút nghiêm túc.

“Hiện tại đã là xí nghiệp chính quy. Xí nghiệp phải có quy định. Tô Thiện, sau này đừng gọi là anh Khiêm, biết không?” Trần Khiêm nhìn Tô Thiện nói.

Tô Thiện gật gật đầu, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu, chẳng qua là cảm giác đột nhiên xa lạ.

“Bạch Dương, sắp xếp danh sách nhà cung cấp, báo giá lập thành tài liệu. Máy móc về đến nơi, tôi sẽ cần. Ngoài ra còn có nhiệm vụ tuyển dụng. Cần khoảng một trăm công nhân cho dây chuyền sản xuất. Còn quản lý kho hàng, tài chính và nhân sự, mua hàng, tiếp thị, quan hệ công chúng gì đó, tôi sẽ tự làm trong thời gian này.”

“Nhiều người như vậy sao?” Tô Thiện suy nghĩ một chút nói: “Nhưng mà hình như chúng ta không có nhiều tiền như vậy”

Trần Khiêm thở dài nói:

“Tuyển xong, một tháng sau sẽ trả lương, thắng thua còn có một tháng, tùy vào tháng này.”

Bạch Dương thở dài, cảm thấy Trần Khiêm chơi thao tác cực đoan. Lần trước làm xưởng chế đồ hộp thắng được, lúc này lại không nhất định. Lâu ngày nhảy nhót trên mũi dao cuối cùng rồi sẽ chết tại mũi dao thôi.

Đương nhiên đó là người khác, Bạch Dương thì không thể hiểu được Trần Khiêm. Người này cho người ta cảm giác nhìn không thấu, bạn sẽ không bao giờ biết được anh có thể làm được gì. Trong khoảng thời gian này, Bạch Dương đã cảm giác được, Trần Khiêm là người theo chủ nghĩa thực dụng.

Chỉ cần có tác dụng với mình, dùng bất kỳ thủ đoạn nào cũng được, có thể nói là vô sỉ nhưng những thủ đoạn đó lại có thể thắng!

Giao nhiệm vụ xong, Trần Khiêm suy nghĩ đến sản phẩm đầu tiên nên làm gì. Giá đồ ăn vặt của trẻ em đặc biệt thấp.



Giá một miếng mứt trái cây về cơ bản là khoảng ba đồng.

Trong cửa hàng bán lẻ, thì thành ba mươi đồng, lãi gấp mười lần.

Dựa vào một nền tảng như cung ứng xã, muốn bán chạy thì phải nhường lợi cho họ. Nếu thêm đại lý vào giữa thì lợi nhuận sẽ tụt xuống quá nhiều.

Các sản phẩm của Kim Nguyên mang lại cho bên tiêu thụ hai mươi phần trăm điểm lợi nhuận. Nếu Trần Khiêm muốn giành lấy thị trường của mình, nhất định phải nhiều hơn!

Buổi tối, Trần Khiêm đứng dậy đi trả xe, nhìn tòa nhà xưởng rộng lớn, lần đầu tiên có cảm giác khởi nghiệp, có áp lực. Khi làm đồ hộp thì không phải để ý tới thị trường, nông thôn rộng lớn, đừng nói đến một cái xưởng nhỏ của anh, cho dù mười cái cũng chứa được.

Khi hắn tới cửa hàng xe thì không thấy cô nhân viên tên Tô Nguyệt đâu. Hắn đành ngậm ngùi chờ dịp khác tiếp cận dần.

Sau hai ngày, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ. Mọi người ở các bộ phận khác nhau bắt đầu ổn định. Nêu rõ các quy tắc và quy định, tiến hành đào tạo nhân sự.

Máy móc trong xưởng bị đập phá buộc phải ngừng hoạt động, lần này với nhân viên bảo vệ, cũng có thể coi là có cảm giác an toàn.

Dựa theo dây chuyền sản xuất, trên cơ bản toàn bộ đã sẵn sàng, bảng hiệu ở cửa cũng được dựng lên. Tám giờ sáng, Trần Khiêm mặc một bộ âu phục và đi giày da, rất chỉnh tề.

“Bây giờ tôi thông báo rằng công ty thực phẩm Trường Thịnh chính thức được thành lập!”

Toàn xưởng vang lên một tràng pháo tay.Pháo vang lên, Trần Khiêm cầm kéo bắt đầu cắt băng khánh thành. Bạch Dương ở bên cạnh có thể rõ ràng cảm giác được Trần Khiêm đã thay đổi, cũng không còn gần gũi bình dị như lúc trước ở trong xưởng.

Đặc biệt là trong hai ngày qua, dây chuyền sản xuất được đưa đến vào ngày hôm kia, lúc dỡ hàng xảy ra sự cố nhỏ, thậm chỉ anh ta còn bị Trần Khiêm quát lớn một trận.

Trần Khiêm quả thực là biết nắm khoảng cách với mọi người. Trước kia ở xưởng nhỏ, xưng anh gọi em không quan trọng, ngược lại có thể nâng cao hiệu quả. Hiện tại đã là xí nghiệp hơn hai trăm người.

Đến tháng sau trả lương, nhà máy mà không có lãi sẽ đứng trước nguy cơ phá sản. Nếu anh còn giống như trước đây, ngoài nóng trong lạnh, đoán chừng chưa đến nữa tháng liền vỡ nợ.

Trong không khí tràn ngập mùi pháo, Trần Khiêm giơ tay lên ra hiệu một chút, nói:

“Hôm nay chúng ta chính thức thành lập, hi vọng Trường Thịnh làm ăn phát đạt. Mỗi người đều làm tốt chức vụ của mình đi, chính thức sản xuất “



Trần Khiêm thực sự làm chấn động giới kinh doanh địa phương. Hắn từ không có gì cho tới bây giờ để người ta phải nhìn bằng con mắt ngưỡng mộ. Thành lập một nhà máy bề thế như Trường Thịnh. Trần Khiêm đã trưởng thành, người có chút mặt mũi đều nghe qua tên hắn.

Hôm nay là ngày thành lập, Lý Nghiên tranh thủ thời gian đến nhìn một lượt. Nàng rất bất ngờ với quy mô nhà máy của Trần Khiêm. Nàng tưởng hắn chỉ làm nhỏ thôi, không ngờ lại lớn đến vậy.

Sau khi tiễn Lý Nghiên về. Trần Khiêm có tiếp qua các tòa báo và đài truyền hình. Ai phỏng vấn cũng thấy hắn nói đến hai từ sức khỏe: Trường Thịnh sinh ra vì sức khỏe trẻ em.

Sáu giờ tối, lô đồ ăn vặt đầu tiên đã được sản xuất ra. Trên bàn làm việc đặt một vài mẫu đơn giản như vỏ trái cây, ruột ngô, đậu que, và bánh bao hấp nhỏ.

Kim Nguyên đều đang làm tất cả những món này và chúng bán rất chạy. Chúng cũng là sản phẩm chính của bên họ.

Tô Thiện và Bạch Dương đề nghị làm theo phương thức của Kim Nguyên cả về giá cả lẫn phương thức đóng gói nhưng Trần Khiêm cho là không thể.

Bên Kim Nguyên đã làm rất tốt vấn đề này và họ đã có thị trường của mình. Hắn có học qua vài khóa huấn luyện về Tâm lý học định giá và cũng am hiểu về thị trường. Đi theo sau Kim Nguyên chỉ có con đường chết. Mọi người thảo luận vẫn chưa tìm ra được phương án.

“Quên đi, ngày mai rồi lại nói!” Trần Khiêm đột nhiên ngẩng đầu cười nói:

“Hình như chúng ta thiếu giám đốc đúng không? Ngày mai giám đốc tới rồi, chúng ta sẽ cùng nhau nói về chủ đề này.”

Giám đốc?

“ý anh là Cao Tiến?” Tô Thiện hỏi.

Trần Khiêm gật đầu nói:

“Mấy ngày nay tôi bận đến choáng váng, quên mất người ta vẫn đang đợi ở khách sạn. Bây giờ nhà máy đã hoạt động, đã đến lúc phải thông báo cho anh ta.”

“Anh không sợ anh ta đến đốt nhà máy sao?” Vẻ mặt Bạch Dương tràn đầy khổ sở nói:

“Anh lừa gạt người ta đấy.”

“Lừa gạt cái gì? Thằng nhóc này có biết nói chuyện không vậy. Tôi là bảo anh ta từ chức đi để đi nhận công việc tốt hơn mà thôi. Được rồi, hôm nay đến đây thôi, tan làm!”

Trần Khiêm đứng lên, cảm thấy Bạch Dương nói vậy cũng có lý. Ngày mai có nên nhanh chóng dán lên người mình mấy tấm thép không nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90: Thanh Niên Khởi Nghiệp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook